[SkyNani] Lời Nguyền Cổ Xưa
Chap 4: Bước Chân Đánh Lạc Hướng
Đêm qua, cảm giác bất an không rời khỏi hai người. Những bước chân trong bóng tối vẫn lởn vởn trong đầu Nani, như thể có thứ gì đó đang theo dõi họ từ xa. Sky không nói gì, nhưng ánh mắt cảnh giác của anh cũng không thể che giấu được sự lo lắng. Cả hai biết rằng những gì họ đã gặp phải chỉ là sự khởi đầu của một điều gì đó lớn hơn rất nhiều.
Sáng hôm sau, khi ánh sáng mặt trời chiếu xuống làng Hắc Dạ, Sky và Nani quyết định đến căn nhà hoang mà họ đã phát hiện trong bức ảnh. Họ không thể chỉ dựa vào những lời cảnh báo của trưởng làng Somchai mà không tự mình kiểm chứng.
Căn nhà hoang nằm ở ngoài rìa làng, lạc lõng giữa cánh đồng hoang vu, xung quanh là những cây cổ thụ cao lớn, tán lá rậm rạp che khuất ánh sáng. Khi họ đến gần, một cảm giác lạnh lẽo bao trùm, như thể ngôi nhà này chưa từng được đón nhận sự sống từ lâu.
Sky Wongravee Nateetorn
Nani, cẩn thận.
Sky thì thầm, tay nắm chặt khẩu súng, chuẩn bị cho tình huống xấu nhất.
Nani gật đầu, nhưng trong lòng vẫn có sự thôi thúc phải khám phá. Cậu bước lên bậc thềm mục nát của ngôi nhà, cửa sổ tối om chỉ để lại những bóng ma mờ ảo từ bên trong.
Khi cả hai bước vào, không khí trong nhà đặc quánh, như bị đóng băng. Bên trong, chỉ có vài chiếc bàn gỗ cũ kỹ và những chiếc ghế bẩn thỉu. Một mùi ẩm mốc nồng nặc xộc lên từ các góc phòng
Nani Hirunkit Changkham
Đây là nơi họ tìm thấy nạn nhân?
Nani hỏi, giọng có phần run rẩy.
Sky Wongravee Nateetorn
Đúng vậy. Nhưng tại sao ngôi nhà lại có vẻ như không hề bị xâm nhập?
Sky nghiêng đầu, mắt anh nhìn quanh, cố gắng tìm bất kỳ dấu vết nào.
Sky bước tới gần chiếc bàn gỗ duy nhất trong phòng, nơi có một chiếc hộp gỗ nhỏ. Anh mở nó ra và thấy bên trong là một chiếc chìa khóa cũ, giống như chìa khóa của một căn phòng nào đó. Không có bất kỳ ghi chú hay lời nhắn nào đi kèm.
Nani Hirunkit Changkham
Đây là cái gì?
Nani hỏi, tiến lại gần, đôi mắt lấp lánh sự tò mò.
Sky Wongravee Nateetorn
Chìa khóa này không phải là của ngôi nhà này.
Sky trả lời, nắm chặt chiếc chìa khóa trong tay.
Sky Wongravee Nateetorn
Cái này có thể mở một cánh cửa khác, một nơi mà chúng ta chưa khám phá.
Nani Hirunkit Changkham
Một nơi khác?
Nani hỏi lại, cảm thấy càng lúc càng có nhiều thứ không rõ ràng.
Sky nhìn quanh phòng, đôi mắt anh lướt qua từng ngóc ngách. Anh dừng lại ở một bức tường nơi có một bức tranh cũ, nhưng điều kỳ lạ là bức tranh đó đã bị xé rách một phần, để lộ ra một bức tường gạch thô sơ bên trong.
Sky Wongravee Nateetorn
Có gì đó không ổn.
Sky thì thầm, cảm giác như đã phát hiện ra điều gì đó quan trọng.
Anh bước tới, dùng tay kiểm tra bức tường và phát hiện ra một lỗ hổng nhỏ, đủ để một người chui qua. Từ trong đó, một luồng không khí lạnh lẽo thổi ra, làm tóc gáy Nani dựng đứng.
Sky Wongravee Nateetorn
Cái này không phải là bình thường. Chúng ta phải kiểm tra kỹ hơn.
Sky ra lệnh, nhưng trong lòng anh, những nghi ngờ càng lúc càng dâng cao.
Nani và Sky bắt đầu dùng những dụng cụ có sẵn để mở cánh cửa bí mật sau bức tường. Cả hai làm việc trong im lặng, mỗi tiếng động của dụng cụ lách vào khe tường lại vang lên như những lời cảnh báo.
Khi cuối cùng cửa mở ra, một không gian nhỏ và tối tăm hiện ra trước mắt họ. Một phòng kín, không có cửa sổ, chỉ có một chiếc bàn gỗ lớn giữa phòng với những đồ vật lạ.
Trên bàn là những cuốn sách cổ, và một tấm bản đồ lạ, vẽ những con đường chằng chịt dọc theo các ngọn núi xung quanh làng. Nani tiến lại gần, đôi mắt cậu dán chặt vào những dòng chữ cổ trên bản đồ. Một trong những dòng chữ đó khiến cậu rùng mình: "Vết máu không bao giờ phai, và bóng tối sẽ luôn quay lại."
Nani Hirunkit Changkham
Sky… cậu nhìn này.
Nani gọi, giọng khàn khàn
Sky đến bên cậu, nhìn theo ngón tay của Nani chỉ vào bản đồ. Anh không nói gì, nhưng sự căng thẳng trong ánh mắt của anh càng thêm rõ ràng.
Ngay khi họ định rời khỏi phòng, một tiếng động lớn phát ra từ phía sau khiến họ giật mình. Sky quay người lại, khẩu súng trong tay đã sẵn sàng.
Cửa phòng đóng sập lại một cách đột ngột, và trong không gian u ám, một giọng nói lạ vang lên từ trong bóng tối:
"Các người đã đến quá muộn."
Mỗi câu nói, mỗi bước chân của họ đều trở nên nặng nề hơn trong không gian này. Ánh mắt của Sky và Nani gặp nhau, như thể có một sự kết nối thầm lặng. Dù có bao nhiêu nguy hiểm, dù có bao nhiêu bí ẩn đằng sau họ, tình cảm giữa họ vẫn luôn tồn tại, như một điều gì đó vô hình nhưng mãnh liệt.
Sky tiến lại gần Nani, đưa tay vỗ nhẹ lên vai cậu. Cái vỗ vai tuy đơn giản nhưng lại đầy ấm áp, như một lời động viên, như một lời bảo vệ. Nani cảm nhận được sự yên tâm trong từng cử chỉ ấy. Cậu mỉm cười nhẹ, nhìn Sky với ánh mắt trìu mến.
Nani Hirunkit Changkham
Cảm ơn cậu.
Sky khẽ gật đầu, đôi mắt dịu lại, không còn căng thẳng như trước. Anh kéo Nani gần lại hơn, tay ôm cậu một cách nhẹ nhàng, như thể muốn cho cậu cảm giác an toàn.
Sky Wongravee Nateetorn
Chúng ta sẽ không để chuyện này xảy ra với nhau
Nani gật đầu, vùi đầu vào ngực Sky, cảm nhận được nhịp đập vững chãi của anh. Dù thế giới ngoài kia có tối tăm đến đâu, dù họ phải đối mặt với bao nhiêu nguy hiểm, họ vẫn có nhau.
Cảm giác an toàn, ấm áp trong vòng tay của Sky là một điều mà Nani chưa bao giờ muốn rời xa. Họ biết rằng con đường phía trước sẽ còn rất nhiều chông gai, nhưng ít nhất, họ không phải bước đi một mình.
Comments