Chap 3: Trái Tim Lỡ Một Nhịp

Ngày thứ hai ở phòng hội học sinh, Đức Duy đến sớm hơn giờ hẹn mười phút. Cậu đứng trước cửa phòng, lòng đầy hồi hộp, thầm nghĩ liệu hôm nay Quang Anh sẽ giao thêm những việc gì.
Vừa định gõ cửa, cậu đã nghe thấy tiếng nói chuyện vọng ra từ bên trong. Là giọng của Minh Hằng, nhẹ nhàng nhưng có chút nghịch ngợm
Minh Hằng
Minh Hằng
Quang Anh này, nếu cuối tuần rảnh, cậu có muốn đi xem phim không?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// Quang Anh không ngẩng đầu lên, chỉ đáp gọn // Cuối tuần tôi bận rồi.
Minh Hằng
Minh Hằng
Bận gì chứ? Hôm trước tôi nghe mẹ cậu bảo cậu chẳng có kế hoạch gì cả mà // Minh Hằng khẽ cười, như đang cố bắt thóp cậu //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vậy thì giờ tôi có rồi // Quang Anh đặt cây bút xuống, ánh mắt sắc bén nhìn Minh Hằng //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đừng phí thời gian vào những chuyện không cần thiết.
Đức Duy đứng ngoài cửa, không hiểu sao cảm thấy không nên nghe lén thêm nữa. Cậu gõ cửa nhẹ, cắt ngang cuộc đối thoại.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em vào được chứ?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vào đi // Giọng Quang Anh vẫn đều đều như mọi khi //
Đức Duy bước vào, ánh mắt nhanh chóng liếc qua Minh Hằng. Cậu không biết tại sao, nhưng cảm giác trong lòng hơi kỳ lạ. Minh Hằng vẫn giữ nụ cười trên môi, nhưng nét mặt cô có chút căng thẳng.
Minh Hằng
Minh Hằng
Có vẻ em rất đúng giờ // Minh Hằng lên tiếng, cố gắng phá vỡ bầu không khí //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em luôn đúng giờ mà // Đức Duy đáp lại, vẻ thoải mái thường thấy //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// Quang Anh đứng dậy, cầm một tập hồ sơ đặt lên bàn // Hôm nay, tôi cần em đi kiểm tra danh sách dụng cụ thể thao. Sau đó, phụ Minh Hằng phân loại giấy tờ cho sự kiện sắp tới.
Minh Hằng
Minh Hằng
Phụ tôi? // Minh Hằng nhướn mày, thoáng bất ngờ // Được thôi, tôi không phiền.
Đức Duy khẽ gật, trong lòng thầm nhủ: Hội trưởng này đúng là biết cách hành hạ người khác
Buổi chiều hôm đó, trong kho dụng cụ thể thao, Đức Duy loay hoay kiểm tra danh sách bóng và vợt. Cậu không giỏi các công việc lặp đi lặp lại, nhưng ánh mắt sắc bén của Quang Anh hiện lên trong đầu mỗi khi cậu định lơ là.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
“Cố lên, Đức Duy. Cậu không muốn nghe hội trưởng mắng đâu” // cậu tự nhủ, nhoẻn miệng cười //
Vừa lúc đó, cánh cửa kho bật mở. Đức Duy giật mình quay lại, bắt gặp ánh mắt của Quang Anh.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hội trưởng? Sao anh lại ở đây?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Kiểm tra xem em làm việc thế nào.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh không tin em à? // Đức Duy nhăn mặt, cầm tờ danh sách giơ lên // Em làm xong hết rồi đây này.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// Quang Anh cầm lấy, lướt mắt đọc qua // Không tệ. Nhưng lần sau nhớ phân loại theo danh mục rõ ràng hơn.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đúng là không bao giờ được khen trọn vẹn… // Đức Duy lẩm bẩm, nhưng không giấu được nụ cười nhỏ trên môi //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// Quang Anh nhướn mày, như nhận ra điều gì đó thú vị // Em cười cái gì?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không có gì! // Đức Duy đáp nhanh, tay siết chặt tờ danh sách, cố giấu đi sự ngượng ngùng //
Bầu không khí giữa hai người im lặng trong giây lát. Quang Anh quay người bước đi, nhưng trước khi rời khỏi, anh dừng lại.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em làm tốt. Tiếp tục cố gắng.
Câu nói đơn giản nhưng lại khiến trái tim Đức Duy đập nhanh một nhịp.
Khi Đức Duy trở lại phòng hội học sinh, Minh Hằng đã đợi sẵn với chồng tài liệu cao ngất ngưởng.
Minh Hằng
Minh Hằng
// Cô nhướn mày, khẽ cười // Sao rồi, cậu làm xong nhiệm vụ đầu tiên chưa?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Rồi chị ạ. // Đức Duy đáp, đặt chồng danh sách dụng cụ lên bàn //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mà… hình như chị và hội trưởng rất thân?
Minh Hằng
Minh Hằng
// Câu hỏi bất ngờ khiến Minh Hằng khựng lại một chút, nhưng cô nhanh chóng lấy lại vẻ tự nhiên //
Minh Hằng
Minh Hằng
Ừ. Chúng tôi là bạn từ nhỏ. Sao, ghen tị à?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ghen tị? Không đâu. Chỉ tò mò thôi // Đức Duy mỉm cười, ánh mắt vô tình liếc sang chỗ Quang Anh ngồi //
Minh Hằng
Minh Hằng
// Minh Hằng nhìn theo ánh mắt cậu, khóe miệng khẽ cong lên như nhận ra điều gì đó //
Minh Hằng
Minh Hằng
Cẩn thận nhé, hội trưởng không dễ gần như cậu nghĩ đâu.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em không nghĩ anh ấy dễ gần… // Đức Duy cúi đầu sắp xếp giấy tờ, giọng cười cười //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhưng chắc cũng không đáng sợ lắm.
Quang Anh ngồi ở bàn làm việc, liếc nhìn hai người từ xa. Anh không rõ Đức Duy đã nói gì với Minh Hằng, nhưng âm điệu trầm ấm và nụ cười thoáng qua của cậu đàn em bỗng khiến không gian trở nên sinh động hơn.
END
Hot

Comments

Charlote♡♡♡

Charlote♡♡♡

Đâu có dễ 😂

2024-12-16

2

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play