Chap 4: Gần Hơn Một Chút

Buổi trưa hôm sau, sân trường náo nhiệt hơn hẳn khi ban tổ chức bắt đầu chuẩn bị cho cuộc thi âm nhạc thường niên. Đức Duy được phân công phụ giúp ở khu vực sân khấu. Cậu hăng hái sắp xếp dây điện, chỉnh lại những chiếc ghế nhựa và thỉnh thoảng dừng lại trò chuyện với các anh chị khóa trên.
NVP
NVP
Nhóc lớp 10 này siêng nhỉ // một đàn anh trêu đùa khi thấy Đức Duy mồ hôi nhễ nhại //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Còn hơn cả siêng // Đức Duy cười tươi, tay cầm cuộn dây điện // Em chỉ muốn làm thật tốt để khỏi bị hội trưởng mắng thôi!
Cả nhóm cười ầm lên.
Phía bên kia sân trường, Quang Anh đứng dựa vào cột đèn, mắt quan sát toàn cảnh. Minh Hằng từ đâu bước tới, tay cầm một lon nước lạnh.
Minh Hằng
Minh Hằng
Cậu giám sát nghiêm ngặt thế, định kiểm tra từng chi tiết nhỏ à?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không phải tôi, thì ai làm? // Quang Anh cầm lấy lon nước, khẽ mở nắp //
Minh Hằng
Minh Hằng
// Minh Hằng nhướng mày, liếc nhìn về phía Đức Duy // Nhóc lớp 10 kia siêng năng quá nhỉ?
Minh Hằng
Minh Hằng
Tôi thấy cậu ấy vui vẻ trò chuyện với mọi người, trông hòa đồng hơn cậu nhiều đấy.
Quang Anh nhìn theo ánh mắt cô, bắt gặp Đức Duy đang cười đùa rạng rỡ. Nhưng thay vì trả lời, cậu chỉ nhấp một ngụm nước, ánh mắt trầm tĩnh khó đoán.
Minh Hằng
Minh Hằng
Có khi nào cậu ấy làm cậu bớt lạnh lùng không nhỉ? // Minh Hằng trêu //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// Quang Anh không đáp, nhưng một thoáng ý cười thoáng qua trên môi cậu //
Chiều muộn, Đức Duy vừa hoàn thành công việc thì trời đổ mưa rào bất ngờ. Đội phụ trách chạy tán loạn, ai nấy đều tìm chỗ trú. Đức Duy vội ôm lấy chiếc hộp đựng micro, chạy về phía phòng hội học sinh.
Cậu vừa kịp vào trong thì trời mưa to hơn. Đặt chiếc hộp xuống bàn, Đức Duy chống tay thở dốc, mái tóc ướt nhẹp bết xuống trán.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// Quang Anh ngồi bên bàn làm việc, ngẩng đầu nhìn cậu // Sao không mang áo mưa?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em không nghĩ trời lại mưa… // Đức Duy thở dài //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// Quang Anh đứng dậy, mở tủ, lấy ra một chiếc khăn đưa cho cậu // Lau khô người đi, không lại ốm.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// Đức Duy nhận lấy khăn, khẽ ngạc nhiên // Hội trưởng cũng biết lo cho đàn em à?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em nghĩ tôi là người thế nào? // Quang Anh nhướn mày, giọng điệu nửa đùa nửa thật //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
À… em nghĩ anh lạnh lùng, khó gần, và hay mắng em // Đức Duy vừa nói vừa lau tóc //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chỉ đúng một nửa // Quang Anh ngồi xuống, tiếp tục với tập tài liệu trước mặt //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// Đức Duy ngừng tay, tò mò hỏi // Vậy nửa kia là gì?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chỉ những người làm sai mới bị tôi mắng. Còn lạnh lùng hay không, tùy cách nhìn của mỗi người.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// Đức Duy bật cười // Anh mà không lạnh lùng thì cả trường chắc không ai lạnh lùng nữa đâu.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// Quang Anh không trả lời, nhưng khóe môi khẽ cong lên //
Lúc tan học, trời vẫn còn mưa. Đức Duy đứng ở hành lang, ngóng ra ngoài, trong lòng thầm trách mình quên mang ô.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Về kiểu gì đây trời? // Cậu lẩm bẩm //
“Em không định đứng đây đến tối chứ?” Giọng nói trầm quen thuộc vang lên từ phía sau.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// Đức Duy quay lại, thấy Quang Anh cầm một chiếc ô trên tay //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hội trưởng vẫn chưa về à?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chưa. Thấy em chưa đi, nên tôi đợi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// Đức Duy hơi bất ngờ, nhưng vẫn mỉm cười // Hội trưởng đúng là chu đáo.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đi thôi // Quang Anh mở ô, bước xuống bậc thềm //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// Đức Duy vội chạy theo, che chung chiếc ô nhỏ dưới màn mưa tầm tã //
Hai người bước đi trên con đường ngập nước, không gian chỉ còn tiếng mưa rơi lộp độp. Đức Duy chợt phá vỡ sự im lặng.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hội trưởng này, em có thể hỏi anh một câu không?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ừ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tại sao anh lại nghiêm khắc với em như vậy, nhưng vẫn luôn giúp đỡ em?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// Quang Anh im lặng vài giây, như đang cân nhắc câu trả lời // Vì tôi muốn em làm tốt hơn.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chỉ vậy thôi?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chỉ vậy.
Đức Duy thoáng thất vọng, nhưng rồi ánh mắt cậu sáng lên khi nghe Quang Anh nói tiếp
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Và… vì tôi thấy em có tiềm năng.
Câu nói đơn giản ấy khiến trái tim Đức Duy bất giác đập nhanh hơn. Cậu không nói gì nữa, chỉ lặng lẽ bước bên cạnh Quang Anh dưới cơn mưa.
END
Hot

Comments

Charlote♡♡♡

Charlote♡♡♡

Ỏoo đợi nx cơ à

2024-12-16

3

Nói đi, anh để ý người ta lâu rồi đúng khongg

2024-12-20

1

Charlote♡♡♡

Charlote♡♡♡

Cx qtam ngta dữ chòi

2024-12-16

3

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play