* bực mình * mẹ chỗ đang ngủ ngon lại bị bà nội kia phá đẹp người rồi thì đẹp nết dùng chứ có bị tâm thần không mà đi vào không biết gõ cửa mà đạp cửa đúng là du duyên.
VÕ NHƯ NGUYÊN(N)
thôi coi như hôm nay cô hồn lại phá sớm quan tâm chi, đi thay đồ rồi đi thăm quan xung quanh nơi này thử có j vui không* đi thay đồ*
thay đồ xong N đi thăm quan hết mọi nơi ở phủ tướng quân.
VÕ NHƯ NGUYÊN(N)
* mặt chán nản * ở đây không có j chơi hết hả ta.
VÕ NHƯ NGUYÊN(N)
* vừa đi +nhìn xung quanh * cái gì đâu mà chán ơi là chá...* nhìn thấy cái lỗ chó chợt có suy nghĩ*" thay mình trốn nhà đi chơi xíu về đc không .
VÕ NHƯ NGUYÊN(N)
* vuốt càm * chắc trốn xíu không ai biết đâu * cười gian xảo*
vậy là nguyên chui lỗ chó ra.
VÕ NHƯ NGUYÊN(N)
đ** sao nó khó chui vậy tròi * cố chui ra *
VÕ NHƯ NGUYÊN(N)
* chui ra được * má ơi cuối cùng cũng chui ra được * cười gian * GIỜ THÌ ĐI CHƠI THÔI!!
vậy là bà N chạy đi thám phá thế giới này bả đi cứ đi với đi mặt dù bả không biết đường .
sao tới đây thấy giống mình vậy .
thôi bỏ qua
VÕ NHƯ NGUYÊN(N)
* nhìn đường + mặt ngơ ngác * ủa rồi giờ mình đi đâu vậy ta đi đã không biết đi đâu luôn giờ lạc mợ rồi.
VÕ NHƯ NGUYÊN(N)
* nhìn xung quanh * rồi chỗ này có ai đâu trời giờ sao * mếu máo *
vậy là bà N cũng đã bị lạc đường, à tại bả cũng có biết đường đâu đi đại giờ lạc luôn.
sao một hồi lâu N cố gắng kiếm đường ra
nhưng đáng tiếc N càng đi càng lạc
VÕ NHƯ NGUYÊN(N)
* than thân* trời ơi biết vậy ở phủ cho lành rồi ngựa ngựa trốn đi chơi chi giờ lạc mẹ luôn* khóc ròng *
VÕ NHƯ NGUYÊN(N)
rồi giờ sao đây trời. AI CỨU TÔI ĐC KO!!!*hét lớn*
vẫn không có ai
VÕ NHƯ NGUYÊN(N)
thôi tự lực gánh sinh luôn * thở dài+ bất lực gì cái ngựa ngựa ham chơi mà lạc đường của mình *
Comments
Mar Briyith ER
Thật không thể tin được truyện này do tác giả viết, quá tuyệt vời!
2024-12-06
2