Hai Chữ "Kiên Trì" ! [Cực Hàng][Chu Tô][Hào Hàm]
Chap 3
Tô Tân Hạo
Hửm,Gì?
*nhìn hắn*
Trương Cực
Mua lại bộ đó đi
*nhìn chăm chăm vào bộ đồ*
Tô Tân Hạo
...Điên à?!!
/hoảng/
Tô Tân Hạo
Anh có biết là nó có giá rất cao không??
Trương Cực
Tôi bảo mua thì mua đi,lắm lời làm gì?
Tô Tân Hạo
..Biết rồi,một lát sẽ trao đổi với Bạch Cửu sau.
Tô Tân Hạo bỗng dưng quay qua đối diện với Trương Cực,y dùng ánh mắt mang ý trêu chọc mà dò xét hắn.
Tô Tân Hạo
Cậu có sở thích-...
Trương Cực
Nói nhăng nói cuội!
Trương Cực
Chuyện của cậu sao?
Tô Tân Hạo
Chỉ hỏi thôi mà?..
Trương Cực
Tôi bảo làm thì làm đi,nói thêm một câu tôi không trả lương cho cậu nữa
*quay đi*
Tô Tân Hạo
Ơ này! Đại ca!!
*đi theo*
Sau khi tiệc tàn, Trương Cực ra xe riêng ngồi.Hắn đợi Tô Tân Hạo đi tìm Bạch Cửu để mua lại đồ
Trương Cực
*nhìn chăm chăm vào màn hình di động*
Lưu Tá (Tài Xế)
...
*nhìn qua gương chiếu hậu*
Lưu Tá (Tài Xế)
Cậu Trương đang đợi ai sao?
Lưu Tá (Tài Xế)
Không phải ý đó,tôi thấy hơn 30 phút rồi mà cậu cứ dán chặt mắt vào di động
Lưu Tá (Tài Xế)
Cậu xem, người nổi tiếng các cậu thời gian rảnh đã không có rồi
Lưu Tá (Tài Xế)
Lấy đâu ra 30 phút chỉ để nhìn chăm chăm vào màn hình đen thế kia?
Trương Cực không nói gì thêm,hắn không phản bác cũng thừa nhận mà lại nhìn chăm chăm vào di động,lâu lâu lại xem giờ rồi thôi
Bên phía Tô Tân Hạo lúc này
Y vừa đặt chân vào phòng riêng của Bạch Cửu là đã nghe thấy giọng nói quen thuộc của tên sếp khó ưa kia rồi
Chu Chí Hâm
Đã hơn 10 giờ đêm,có muốn đi ăn tối cùng anh?
*mân mê tay cậu ta*
Bạch Cửu
E là không được,gần đây em rất lười ăn.
*tẩy trang*
Chu Chí Hâm
Em ốm thế này còn muốn giảm cân?
Bạch Cửu
Không có,chỉ là không muốn ăn thôi
*cười*
Chu Chí Hâm
Thôi được, không muốn thì thôi vậy
Chu Chí Hâm vừa mới cúi xuống,định hôn Bạch Cửu thì khựng lại vì hắn đã chú ý đến y đang đứng trước cửa
Chu Chí Hâm
Mò đến đây làm gì?
*lườm*
Tô Tân Hạo
Tôi đến tìm nhà thiết kế Bạch,muốn trao đổi một chuyện
*ho nhẹ*
Tô Tân Hạo
Tôi tìm nhà thiết kế Bạch, không tìm sếp.
*lơ đi*
Chu Chí Hâm
*cau mày khó chịu*
Bạch Cửu
Thôi được rồi,anh đợi em lát
*chạm vào tay hắn*
Bạch Cửu đứng lên,đi thẳng về phía Tô Tân Hạo
Bạch Cửu
Chúng ta ra ngoài nói chuyện nhé?
/dịu dàng/
Tô Tân Hạo
À..vâng
*đi theo*
Bạch Cửu
Được rồi,cậu nói đi?
Tô Tân Hạo
Không dài dòng,chúng ta vào thẳng vấn đề chính
Bạch Cửu
Được,tôi thích kiểu người như cậu
*mỉm cười*
Tô Tân Hạo
Sau khi được chiêm ngưỡng tác phẩm của cậu trên sân khấu,tôi muốn trao đổi về việc mua lại nó
Bạch Cửu
Rất tiếc nhưng chúng đều đã bị bán đấu giá cả rồi
Tô Tân Hạo
Không phải,ý tôi là bộ trang phục cuối cùng kia
Tô Tân Hạo
Tôi biết đó là tác phẩm cậu tâm đắc nhất,nhưng chúng tôi thật sự rất muốn có được nó
Bạch Cửu
Vấn đề này..
/do dự/
Tô Tân Hạo
Bao nhiêu tôi cũng có thể trả được,cậu cứ ra giá.
Bạch Cửu
Tôi định sẽ mặc nó vào đêm tân hôn,nhưng...
*rũ mi*
Tô Tân Hạo
A!.. tôi thành thật xin lỗ-..
Bạch Cửu
Không sao,cậu cứ về đi
Bạch Cửu
Tôi sẽ cho người mang nó đến sau
Tô Tân Hạo
Nhưng không phải..
Bạch Cửu
Tôi tặng nó cho cậu,nhưng với một điều kiện..
Tô Tân Hạo
Không không,tôi có thể trả-..
Bạch Cửu
Tôi không cần tiền nữa
*giữ tay y*
Bạch Cửu
*nói nhỏ vào tai y*
Không biết Tô Tân Hạo nghe được gì,nhưng từ biểu cảm trên khuôn mặt y có thể đoán được là một chuyện hết sức quan trọng
Bạch Cửu
Cậu bạn nhỏ,rất mong cậu có thể giúp tôi
Nhìn Bạch Cửu với nụ cười dịu dàng đang nở trên môi, y dường như ch.ết lặng..
Tô Tân Hạo
Ah..chuyện này..
Bạch Cửu
Cậu là người duy nhất biết được chuyện này đó
Tô Tân Hạo
Sao...sao lại là tôi?!
Trương Cực
Làm gì lâu vậy?
Tô Tân Hạo
Đi thôi, không có gì đâu
Tô Tân Hạo
..ừ, sẽ có người chuyển nó đến nhà cậu sau
Trương Cực
Chú Lưu,đi thôi.
Lưu Tá (Tài Xế)
Được rồi
*lái đi*
Trương Cực đặt chân bước ra khỏi xe,hắn mang tâm trạng buồn bực mà bước vào nhà
Trương Cực
Bước ra đây.
*cởi áo khoác*
Trương Cực
Cho anh ba giây
Thấy đối phương vẫn không chút động tĩnh,Trương Cực với giọng điệu mất kiên nhẫn mà đếm từng tiếng, chân từ từ bước đến gần chiếc giường kia
Trương Cực
...Hai
*chạm tay vào nệm*
Trương Cực
Haizzz...một!
*dứt khoát kéo mạnh*
Hắn một tay nắm chặt lấy cổ chân Tả Hàng không ngừng dùng sức bóp chặt,một tay chậm rãi tháo cà vạt ra.
Trương Cực
Anh vùng cái gì?
*nhướn mày*
Cảm nhận được cơ thể cậu đang run lên,Trương Cực mới thả lỏng tay ra một chút.
Trương Cực
Vẫn có can đảm đến đây?
Tả Hàng
Tôi..đến tìm đồ
*đạp*
Trương Cực
Chậc!
*khó chịu bắt lại*
Tả Hàng
Dây chuyền của mẹ..
Trương Cực
Bà ấy là mẹ tôi, không phải mẹ anh!
Tả Hàng
Cậu thả ra đi,tôi..tìm được rồi
Tả Hàng
Sau này sẽ không xuất hiện trước mặt cậu nữa đâu
*quay đi*
Trương Cực
Haa!
*cười khẩy*
Trương Cực
Anh muốn trốn lần nữa?
Dứt câu,Trương Cực dùng sức kéo tay Tả Hàng khiến cậu theo phương của lực kéo kia mà bất đắc dĩ bật dậy,đối diện với hắn.
Hắn dùng lực giữ lấy hai vai cậu,đôi mắt mang rõ sự tức giận nhưng sâu trong đó dường như chính là nổi khổ tâm không thể nói ra.
Tả Hàng
Vẫn còn giận tôi sao?
Tả Hàng
Vậy là..căm ghét tôi sao?
Tả Hàng
Thế..còn yêu người anh trai này không?
Trương Cực
Anh xứng đáng làm anh trai tôi??
*nhìn vào mắt cậu*
Tả Hàng
Trả lời đi,Trương Cực!
*mỉm cười*
Trương Cực
Không!! Tôi chưa bao giờ yêu anh!
Trương Cực đứng lên,tay hắn siết chặt lại,chặt đến mức nổi cả gân xanh.
Tả Hàng
Có thể để tôi đi chưa?
*cầm chặt lấy sợi dây chuyền*
Trương Cực
Cút đi!!
*bỏ đi*
Nhìn bóng lưng Trương Cực từ từ xa dần,Tả Hàng đặt tay lên ngực ôm lấy tim mình mà khuôn mặt hiện rõ sự đau nhói
Tả Hàng
Mẹ ơi..Hàng Nhi không muốn giấu em ấy nữa..
Tả Hàng
Hàng Nhi thất hứa được không mẹ..?
Bên kia,Trương Cực một mình ngoài ban công.Hắn vừa phì phèo điếu thuốc vừa nhìn theo bước chân của Tả Hàng trước cổng
Lúc cậu bước lên taxi rời đi,hắn thậm chí còn không dám nhìn theo.Lý nào mà hắn lại không yêu cậu được đây chứ?
Diễn viên tất nhiên là diễn rất đạt rồi,hay đến mức bản thân hắn còn không phân biệt được mà
Trương Cực
Ba năm rồi,anh lại xuất hiện...
Trương Cực
Là muốn tôi khổ tâm mà ch.ết sao?
*cười khổ*
Comments
#Yaw
ko ra ngọt cũg đc nhg ra nhanh chút:((
2024-12-19
2
chessly
bh bà mới ra cháp chờ tới cổ tôi dài r nè
2024-12-20
0
🌷•Hạ Lam•🎶
toy vẫn chưa xác định được đây là chính diện hay phản diện :)
2025-02-20
2