Ánh đèn pin từ nhóm người lạ quét qua từng ngóc ngách. Cả nhóm nín thở, ẩn mình sau một khe hẹp của vách đá. Tiếng nói chuyện thì thầm của bọn người lạ vang lên rõ ràng.
Người lạ 1: Tao nghe nói bọn nhóc đó đang lang thang trong rừng. Có khi nào chúng mò đến đây không?
Người lạ 2: Không đâu, mày nghĩ bọn nhóc tì có thể tìm ra được chỗ này à?
Quang Anh ra dấu cho cả nhóm giữ im lặng. Đức Duy siết chặt tay vào áo của Quang Anh, ánh mắt lo lắng nhưng vẫn giữ được sự bình tĩnh.
Thành An
/thì thầm/ Tao nói rồi, đừng có ngu mà mò vào đây. Giờ thì tiêu luôn.
Quang Hùng
/nhìn Thành An/ Mày mà còn nói là tao đẩy mày ra ngoải đó.
Bảo Khang
/khẽ đẩy Thượng Long/ ê, mày nghĩ bọn nó phát hiện tụi mình chưa?
Thượng Long
/lườm/ im coi!
Tiếng bước chân ngày càng gần, ánh đèn pin lướt qua khe đá nơi họ trốn. Quang Anh nắm tay Đức Duy, ánh mắt ra hiệu: “Chuẩn bị chạy.” Đức Duy gật đầu, tin tưởng tuyệt đối.
Người lạ 1: Không có gì đâu. Mày nghe nhầm thôi. Ra ngoài đi, đừng phí thời gian.
Người lạ 2: Ừ, nhanh lên, tao không muốn nán lại đây lâu.
Bọn chúng quay lưng rời khỏi khu vực, ánh đèn mờ dần. Cả nhóm thở phào nhẹ nhõm, nhưng Quang Anh vẫn giữ vẻ cảnh giác.
Quang Anh
Không ổn, tụi nó chưa đi xa đâu. Tụi mình phải rời khỏi đây ngay lập tức.
Đức Duy
Nhưng nếu chúng ta chạy mà gây tiếng động thì sao?
Thượng Long
Không còn cách nào khác. Ở lại cũng chết.
Cả nhóm nhẹ nhàng rời khỏi chỗ trốn, lần mò theo con đường nhỏ dẫn ra khỏi hang. Bỗng, một ánh sáng từ phía sau lóe lên, kèm theo tiếng hét.
Người lạ: Kia rồi! Bọn chúng kìa!
Quang Hùng
Chạy!!!
Cả nhóm cắm đầu chạy trong bóng tối. Tiếng chân rầm rập đuổi theo phía sau, ánh đèn rọi sáng cả một góc hang động. Đường đi gồ ghề, đá lởm chởm khiến việc chạy trở nên khó khăn.
Thành An
Tụi mày chạy nhanh lên! Tao không muốn chết trẻ đâu!
Bảo Khang
Mày mà không chạy nhanh là chết thiệt đó!
Quang Anh dẫn đầu, Đức Duy bám sát ngay sau. Cậu thỉnh thoảng ngoái lại kiểm tra, ánh mắt lo lắng dành cho Đức Duy nhiều hơn cả nhóm.
Quang Anh
Đức Duy! Mày có ổn không?!
Đức Duy
Tao ổn! Mày cứ lo chạy đi!
Bất ngờ, phía trước hiện ra một lối rẽ. Quang Anh ra hiệu chia ra làm hai nhóm.
Quang Anh
Tụi nó đông quá! Chia ra, sẽ dễ cắt đuôi hơn!
Quang Hùng
Hiểu rồi! Tao với Thành An, Bảo Khang sẽ đi bên này!
Quang Anh
Tao với Đức Duy, Thượng Long đi bên kia. Cẩn thận!
Cả nhóm chia ra, mỗi người cố gắng chạy thật nhanh. Quang Anh và Đức Duy chạy đến một lối nhỏ hẹp, chỉ vừa đủ một người chui qua. Thượng Long theo sau, cậu dừng lại để xóa dấu vết.
Thượng Long
Hai đứa mày chạy đi, tao cản bọn nó lại!
Quang Anh
Đừng! Đi cùng nhau thì mới sống được!
Thượng Long
Tao không bỏ mạng ở đây đâu, nhưng tao cần thời gian xóa dấu chân! Nhanh đi!
Quang Anh kéo Đức Duy chạy tiếp, không quên quay lại nhìn Thượng Long. Phía bên kia, nhóm Quang Hùng cũng gặp không ít khó khăn khi bị đuổi sát. Ánh đèn của bọn người lạ bám theo từng bước.
Thành An
Quang Hùng! Tao hết hơi rồi!
Quang Hùng
Không được dừng lại! Mày muốn chết hả?!
Bảo Khang
Tao mà sống qua được vụ này, tao thề tao sẽ ăn kiêng, tập thể dục mỗi ngày!
Sau một hồi chạy mệt lử, nhóm của Quang Anh thoát ra được khỏi hang. Họ dừng lại trong một bụi cây lớn, thở hồng hộc. Đức Duy ngồi sụp xuống đất, gương mặt tái mét.
Đức Duy
Mày… mày ổn chứ, Quang Anh?
Quang Anh
Tao thì không sao, mày ổn là được rồi.
Đức Duy
Mày lúc nào cũng lo cho tao. Mày không cần…
Quang Anh
/ngắt lời/ Không cần gì? Mày quan trọng với tao, vậy thôi.
Đức Duy im lặng, đôi mắt nhìn Quang Anh như muốn nói điều gì, nhưng lại thôi.
Phía xa, nhóm Quang Hùng cũng thoát khỏi hang, cả bọn tụ lại một chỗ. Ai nấy đều mệt mỏi, nhưng không ai dám thả lỏng hoàn toàn.
Thượng Long
Tụi mày nghĩ bọn kia có đuổi theo nữa không?
Bảo Khang
Hy vọng là không. Tao cần một cái giường, một chai nước lạnh và một cái bánh mì gấp.
Thành An
Tao thì chỉ cần được sống. Mà này, tụi mày nghĩ mấy tờ giấy trong hang đó là gì?
Quang Hùng
Có lẽ là chìa khóa giải đáp bí mật của khu rừng này.
Quang Anh
Di chuyển thôi, ở đây không an toàn.
Cả nhóm quyết định di chuyển sang chỗ khác để nghỉ ngơi.
Bảo Khang
/ngáp/ Tao ở đây ngủ luôn được không? Mấy đứa đi đi.
Quang Hùng
/đẩy nhẹ Khang/ Đi hết. Rừng mà lạc mỗi đứa một nơi thì chết.
Cả nhóm lầm lũi đi, không ai nói gì. Tiếng gió thổi qua, trời tối mịt, chỉ còn tiếng bước chân nện trên lá khô.
Đức Duy
/thấp giọng/ Mày chắc hướng này đúng? Tao thấy cứ đi vòng vòng.
Quang Anh
Tin tao đi.
Thượng Long
/lầm bầm/ Hy vọng lần này là lần đầu.
Quang Hùng
Đừng nói xui.
Đột nhiên, Quang Anh giơ tay ra hiệu dừng lại. Cả nhóm im lặng, nhìn theo hướng cậu chỉ. Phía trước là một căn nhà gỗ cũ kỹ, ánh đèn dầu lập lòe bên trong.
Bảo Khang
/run giọng/ Tao thấy không ổn đâu.
Thành An
/nhíu mày/ Vô đó coi thử. Ngoài đây lạnh chết.
Cả nhóm bước chậm rãi tới. Đến gần, một mảnh giấy bị gió thổi bay ra từ khe cửa. Đức Duy cúi nhặt lên, đọc to dòng chữ nguệch ngoạc.
Đây có lẽ là vòng lập lúc mấy ng lạ đi vào hang ng số 2 nói muốn đi ra và nản có lẽ những ng đó là họ họ đã gặp chính họ mà kh hề hay biết quang anh nói gặp ng mặc đồ đen trùng hợp nhóm họ cx mặc đồ đen chẳng khác gì họ đang nói về họ cả cộng thêm việc có cảm giác ng khác nhìn lén có thể đó chính là quang anh đang nhìn họ. Hơi xàm nhưng chắc là v
2025-03-18
4
vịu ơ đội trưởng Trần
2Khang về bán xu chiêng chung với mẹ là ốm hơn tập thể dục r ăn kiêng đồ đó 2
2025-03-15
2
Quế Thùy Kim Vyy🧸👑
ê vòng lặp thời gian hay s á😭 là mấy ảnh có thoát dc hay ko tr
Comments
SE ĐẬP NÁT LỒN T/G 🥳
Đây có lẽ là vòng lập lúc mấy ng lạ đi vào hang ng số 2 nói muốn đi ra và nản có lẽ những ng đó là họ họ đã gặp chính họ mà kh hề hay biết quang anh nói gặp ng mặc đồ đen trùng hợp nhóm họ cx mặc đồ đen chẳng khác gì họ đang nói về họ cả cộng thêm việc có cảm giác ng khác nhìn lén có thể đó chính là quang anh đang nhìn họ. Hơi xàm nhưng chắc là v
2025-03-18
4
vịu ơ đội trưởng Trần
2Khang về bán xu chiêng chung với mẹ là ốm hơn tập thể dục r ăn kiêng đồ đó 2
2025-03-15
2
Quế Thùy Kim Vyy🧸👑
ê vòng lặp thời gian hay s á😭 là mấy ảnh có thoát dc hay ko tr
2025-01-26
1