Khi gặp lại nhau, liệu chúng ta sẽ đỏ mặt hay đỏ mắt? (3)

Khi tất cả mọi người đang chìm đắm vào câu chuyện của nhau thì tiếng chuông cửa vang lên
Đăng Trần Nghĩa ngồi gần cửa nhất nên đã xung phong ra ngoài
Hoàng Minh Thành
Hoàng Minh Thành
Mọi người có ai đặt hàng gì hả?
Nhận thấy mọi người lắc đầu, Đinh Thanh Phong liền thắc mắc
Trần Hạ Vũ
Trần Hạ Vũ
Có khi nào là có người mới đến?
Vương Cao Tuấn
Vương Cao Tuấn
Nếu vậy thì có nhanh quá không?
Lưu Thanh Tùng
Lưu Thanh Tùng
Chắc là đồ của tổ chương trình
Cạch
Đăng Trần Nghĩa bước vào nhà với một sấp thư trong tay cùng với một lá phong bì
Đăng Trần Nghĩa
Đăng Trần Nghĩa
Để tôi mở phong bì
[Transit love] Đây là những lá thư mà X viết cho bạn. Từng người một hãy mở ra đọc
Đăng Trần Nghĩa
Đăng Trần Nghĩa
Ừm..có ai xung phong bắt đầu trước không?
Đinh Thanh Phong
Đinh Thanh Phong
Để tôi đọc trước cho
Vừa mở bức thư ra, tất cả mọi người đều sốc bởi độ dài của nó
Lưu Thanh Tùng
Lưu Thanh Tùng
Òa..viết những ba trang
Đinh Thanh Phong
Đinh Thanh Phong
Gửi anh Phong – ánh sáng của đời em, Em đã từng nghĩ rằng cuộc sống là một chuỗi những kỳ vọng mà em phải gồng mình để đạt được. Bố mẹ mong em thành công, thầy cô mong em xuất sắc, và bạn bè thì chờ đợi em phải luôn hoàn hảo. Nhưng giữa tất cả những áp lực đó, anh xuất hiện – như một tia sáng dịu dàng, như một nơi để em có thể an tâm bộc lộ chính con người mình. Anh không đòi hỏi em phải giỏi giang, cũng không đặt lên em những gánh nặng. Anh chỉ mỉm cười, nhẹ nhàng nói rằng: “Anh tự hào về em, chỉ cần em là chính mình.” Lần đầu tiên trong đời, em cảm thấy được tự do, được sống với tất cả những gì mình có, không cần che giấu, không cần cố gắng để làm hài lòng ai khác. Nhưng giờ đây, em cảm thấy mình như lạc lối giữa bóng tối. Anh, ánh sáng của em, đã dần xa khỏi tầm tay. Em không biết phải làm gì khi không có anh bên cạnh. Cuộc sống lại trở nên chật chội, những kỳ vọng lại đè nặng, và em cảm thấy như mình đang đánh mất chính mình từng ngày. Anh từng nói rằng: “Hãy sống vì chính em, đừng sống vì ánh nhìn của người khác.” Nhưng em nhận ra, để làm được điều đó, em cần có anh – người đã cho em dũng khí để sống thật với bản thân. Anh là người duy nhất cho em cảm giác được yêu thương một cách vô điều kiện, người luôn khuyến khích em làm những điều giản dị nhưng đầy ý nghĩa. Em nhớ những lần chúng ta cùng trò chuyện, anh lắng nghe em than thở về những áp lực và chỉ nhẹ nhàng bảo rằng: “Không sao đâu, có anh đây.” Nhưng giờ đây, dù em có nói bao nhiêu lần “Em ổn,” sự trống rỗng trong lòng em vẫn không cách nào thỏa lấp được. Phong à, em không biết tương lai sẽ ra sao, nhưng em hy vọng ở đâu đó, anh vẫn giữ được ánh sáng của riêng mình. Vì dù có thế nào đi nữa, anh mãi là ánh sáng duy nhất trong lòng em – người đã dạy em cách yêu thương chính mình. Em nhớ anh. Ký tên, Người luôn tự hào vì anh.
Đăng Trần Nghĩa
Đăng Trần Nghĩa
"lặng lẽ đưa khăn giấy cho Đinh Thanh Phong"
Đinh Thanh Phong
Đinh Thanh Phong
"nhận lấy lau nước mắt" vốn dĩ tôi đã chuẩn bị sẵn tâm lí để không khóc rồi, nhưng cuối cùng cũng không kìm được
Trần Hạ Vũ
Trần Hạ Vũ
"đưa giấy cho Lâm Hạo Nhiên" phì, cậu có phải là người đọc đâu mà khóc vậy
Lâm Hạo Nhiên
Lâm Hạo Nhiên
"lau nước mắt" hức..tại tôi thấy thương cho người viết thư quá thôi, tôi cũng không ngờ mình lại khóc sớm như vậy
Hoàng Minh Thành
Hoàng Minh Thành
X của Đinh Thanh Phong nhất định là một người rất chân thành, còn viết cảm động như này, tôi cũng suýt thì khóc rồi đấy
Trần Hạ Vũ
Trần Hạ Vũ
Vậy bây giờ để tôi đọc thứ hai đi
Trần Hạ Vũ
Trần Hạ Vũ
Gửi Trần Hạ Vũ, Anh từng nghĩ rằng mình đủ mạnh mẽ để giữ mọi thứ trong tay, rằng chỉ cần cố gắng, mọi chuyện rồi sẽ ổn. Nhưng hóa ra, có những điều không thể vá lành chỉ bằng sự chịu đựng. Anh đã tự hỏi mình rất nhiều lần trước khi đi đến quyết định này – một quyết định mà anh biết sẽ khiến cả hai tổn thương. Chúng ta đã cố gắng, đúng không? Cố để ở bên nhau, cố để hiểu nhau, cố để bước qua những khoảng cách mà cuộc sống vô tình tạo ra. Nhưng càng cố gắng, anh càng nhận ra rằng con đường này không dành cho cả hai. Chúng ta không sai, nhưng sự chờ đợi mỏi mệt và những kỳ vọng vô hình đã khiến mọi thứ trở nên quá nặng nề. Hạ Vũ, em có biết không? Những khoảnh khắc em cười, những phút giây bình yên mà em mang đến, mãi mãi là những kỷ niệm anh trân trọng. Nhưng đôi khi, tình yêu thôi là chưa đủ. Chúng ta đã đi đến giới hạn của chính mình, và giờ đây, anh phải buông tay để em có thể tìm thấy điều em xứng đáng hơn. Anh không trách em, cũng không trách chính mình. Chỉ là, có lẽ chúng ta đã yêu nhau vào một thời điểm mà cả hai đều không thể trọn vẹn. Anh không hối tiếc khi đã yêu em, nhưng cũng không thể quên được cảm giác đau đớn khi nhận ra chúng ta không thể đi cùng nhau nữa. Hạ Vũ, em có hạnh phúc không? Anh luôn mong rằng, khi không còn anh bên cạnh, em sẽ được tự do theo đuổi những điều em khao khát, sống một cuộc đời mà em không cần phải gò ép bản thân vì bất kỳ ai. Anh sẽ vẫn nhớ em, nhớ những tháng ngày ta đã có, nhưng cũng sẽ cố học cách buông tay. Vì yêu đôi khi không phải là giữ lấy, mà là để người mình yêu được an yên. Hãy sống thật hạnh phúc nhé. Ký tên Người đã từng yêu em bằng cả trái tim
Lưu Thanh Tùng
Lưu Thanh Tùng
Oa..X của Trần Hạ Vũ cũng viết rất dài nha
Đăng Trần Nghĩa
Đăng Trần Nghĩa
Ây da, Lâm Hạo Nhiên lại mít ướt nữa rồi
Câu nói của Đăng Trần Nghĩa khiến mọi người ngay lập tức chú ý đến Lâm Hạo Nhiên rồi phì cười
Lưu Thanh Tùng
Lưu Thanh Tùng
Phì, bé Lâm Hạo Nhiên mới ba tuổi sao? "nói giọng trêu chọc"
Lâm Hạo Nhiên
Lâm Hạo Nhiên
Tại bức thư cảm động quá chứ bộ
Trần Hạ Vũ
Trần Hạ Vũ
haha, đến tôi còn chưa khóc mà cậu đã khóc rồi
Vương Cao Tuấn
Vương Cao Tuấn
"lấy giấy đưa cho Lâm Hạo Nhiên"
Lâm Hạo Nhiên
Lâm Hạo Nhiên
"nhận lấy" cảm ơn
naya
naya
hjhj, thứ lỗi cho sự chậm chễ này nha quý vị
______________

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play