[ Giyuu X Tanjiro ] Giữa Những Tổn Thương
Chap 3: Tìm Lại Em
// Hành động//
"Suy Nghĩ"
📲Gọi điện
💬Nhắn tin
Sau khi tiếp quản công ty từ cha và ổn định mọi thứ, Giyuu quyết định đặt vé trở về quê hương
Nơi lưu giữ tất cả ký ức về tuổi thơ, về cậu bé đã từng khiến trái tim anh rung động
Và lời hứa mà anh chưa thể thực hiện…
Chiếc xe dừng lại nơi đầu làng, Giyuu bước xuống, kéo theo chiếc vali nhỏ. Bầu không khí làng quê trong lành khiến anh như được quay lại tuổi thơ, nhưng lòng vẫn nặng trĩu những cảm xúc khó tả.
Tomioka Giyuu
//Nhìn quanh// Mọi thứ vẫn như cũ... Nhưng em, em đã thay đổi thế nào rồi, Tanjiro?
Anh đi dọc con đường nhỏ, bước chân đưa anh đến một căn nhà khang trang nằm ở góc làng - ngôi nhà của gia đình Kamado
Giyuu do dự đứng trước cổng một lúc lâu trước khi nhấn chuông
Khi cánh cửa mở ra, mẹ của Tanjiro xuất hiện. Nhìn thấy Giyuu, bà ngạc nhiên:
Kamado Kie
//Ngỡ ngàng// Giyuu? Là con sao? Lâu lắm rồi mới thấy con về đây đấy!
Tomioka Giyuu
//Cúi đầu chào// Chào cô. Tanjiro... cậu ấy có ở nhà không ạ?
Ánh mắt bà thoáng chút ngập ngừng, sau đó lắc đầu nhẹ
Kamado Kie
//Thở dài// Thằng bé vừa rời làng hôm qua để lên thành phố lập nghiệp
Kamado Kie
Nó nói muốn tìm cơ hội mới, tự lập cuộc sống cho mình
Lời nói của bà làm anh chôn chân tại chỗ, một nhát dao cứa sâu vào lòng anh
Tomioka Giyuu
“Tanjiro mới rời đi một ngày trước?…”
Tomioka Giyuu
//Hạ giọng, tiếc nuối// Cháu đã để cậu ấy chờ đợi quá lâu...
Tomioka Giyuu
Cô cho cháu hỏi thêm, cậu ấy ổn không? Có gì khó khăn trong thời gian qua không ạ?
Kamado Kie
Nó ổn. Thằng bé là một đứa chăm chỉ và giỏi giang, nhưng cô biết nó vẫn còn nhiều điều trăn trở.
Kamado Kie
Nếu thật lòng muốn tìm nó, con vẫn còn cơ hội, Giyuu. Hãy nhanh chóng đi đi
Sau một hồi nói chuyện với mẹ Tanjiro, Giyuu đi đến cánh đồng nơi anh và Tanjiro từng ngồi bên nhau. Gió thổi qua, mang theo hương thơm của những ngày cũ.
Tomioka Giyuu
“Tanjiro... Anh sai rồi. Lẽ ra anh không nên để em đợi lâu như vậy” //Đứng giữa cánh đồng, nhìn xa xăm//
Đúng lúc đó, điện thoại của anh reo lên. Là tin nhắn của trợ lý được gửi đến
Nv phụ
💬: Thưa chủ tịch, tôi vừa gửi danh sách nhân viên mới của công ty qua email. Ngài muốn kiểm tra không ạ?
Tomioka Giyuu
//Mở file, lướt qua danh sách một cách lơ đãng//
Nhưng rồi ánh mắt anh khựng lại khi dừng trước một cái tên quen thuộc:
Tomioka Giyuu
T-Tanjiro…?! //Ngạc nhiên//
Tomioka Giyuu
//Nói nhỏ như tự hỏi// Không thể nào... Là em sao? Tanjiro, em đang làm ở công ty của anh à?
Anh ngay lập tức gọi trợ lý, giọng khẩn trương:
Tomioka Giyuu
📲: Tôi cần cậu xác minh thông tin nhân viên này. Nhanh nhất có thể!
Nv phụ
📲: Vâng, tôi sẽ làm ngay
Giyuu đứng lặng giữa cánh đồng, gió lùa qua mái tóc. Một tia hy vọng bùng lên trong lòng anh
Tomioka Giyuu
//Nhìn xa xăm// Tanjiro, chờ anh. Lần này, anh sẽ không để lạc mất em nữa đâu
Anh lập tức đặt vé trở về thành phố trong đêm, mang theo quyết tâm tìm lại người mà anh chưa bao giờ ngừng yêu thương…
Trong khi đó, ở một tiệm lẩu nhỏ tại thành phố, Tanjiro và Nezuko đang ngồi ăn lẩu, không khí ấm áp và tràn đầy niềm vui.
Kamado Nezuko
//Cười rạng rỡ// Anh hai, cuối cùng chúng ta cũng đạt được mục tiêu rồi ha!
Kamado Nezuko
Anh thì được làm việc ở một công ty lớn, còn em thì đỗ vào trường đại học mà mình hằng mơ ước!!
Kamado Tanjiro
//Cười, gắp đồ ăn vào chén Ne// Ừ, cả hai anh em mình đều đã cố gắng rất nhiều. Công sức của em xứng đáng với điều đó, Nezuko.
Nezuko nhìn anh trai, đôi mắt ánh lên sự tự hào, nhưng cô cũng nhận ra nét gì đó thoáng qua trong ánh mắt của anh
…một chút buồn, một chút trầm tư mà anh luôn cố giấu
Kamado Nezuko
Nhưng mà anh hai này... anh có ổn không? Sao trông anh lúc nào cũng suy nghĩ về điều gì đó vậy?
Kamado Tanjiro
//Bật cười, xoa đầu em gái// Anh không sao. Có lẽ chỉ là nhớ quê một chút thôi
Kamado Tanjiro
Thành phố nhộn nhịp thật nhưng đâu bằng được làng mình nơi đồng lúa xanh và những người thân thuộc
Nezuko gật đầu, không hỏi thêm. Cô biết anh trai mình luôn gánh vác mọi thứ trong im lặng
Hình ảnh cánh đồng lúa, căn nhà nơi mẹ đang sống và cả những ký ức về người nào đó chợt ùa về trong tâm trí cậu..
Kamado Tanjiro
//Thầm nghĩ// “Giyuu... Anh giờ đang ở đâu? Đã bao lâu rồi mà em vẫn không thể quên được anh…”
Bầu không khí ấm cúng trở lại khi Nezuko nhanh chóng đổi chủ đề
Cả hai tiếp tục trò chuyện và ăn lẩu, chúc mừng cho những khởi đầu mới
T/giả
Chúc mn có một ngày tốt lành!
Comments