[5] Chủ Nhật

Quang Anh đã đi từ khi cậu bắt đầu ăn.
Ăn xong, nhìn xung quanh chỉ có cậu và giúp việc
cậu để chén vào bồn rửa chén rồi lại ngồi sofa ăn bimbim
Giúp việc 2
Giúp việc 2
"Thằng này mà là vợ của anh Quang Anh á"
Giúp việc 2
Giúp việc 2
"Ai cho m cướp chồng t chứ"
Giúp việc 2
Giúp việc 2
Nè thằng kia /đi lại chỗ Duy/
Giúp việc 2
Giúp việc 2
M là ai m dám cướp Quang Anh của t vậy hả
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/im lặng/
Giúp việc 2
Giúp việc 2
Nè m bị điếc hả
Giúp việc 2
Giúp việc 2
NÈ! /hét/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/bịt tai/
Giúp việc 2
Giúp việc 2
t hỏi mà m ko trl à /nắm tóc Duy/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ư… /cầm tay giúp việc 2/
Giúp việc 2
Giúp việc 2
Đúng là thằng câm /buông tay/
Cậu đau chứ nhưng cậu ko nói mà chỉ xoa xoa cái đầu của mình rồi lủi thủi ik về phòng
Cậu nằm lên giường đắp chăn kín cả người
Đến lúc Quang Anh về
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Duy ngủ chưa?
Giúp việc 2
Giúp việc 2
Dạ rồi ạ~
Giúp việc 1
Giúp việc 1
Dạ rồi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ừm. Mấy người cx nên nghỉ ngơi ik.
Giúp việc 1
Giúp việc 1
Vâng
Giúp việc 2
Giúp việc 2
Dạ vâng ạ~
Bước vào phòng anh đã thấy cậu cuộn tròn người lại mà nằm ngủ.
Không muốn quan tâm tới cậu chút nào, anh chỉ đơn giản là xoay người, lấy một bộ áo ngủ rồi đi một mạch vào phòng tắm.
Anh đã quá mệt cho một ngày làm việc căng thẳng, và anh cần phải cấp tốc giải toả cái cơ thể đang quá tải này.
Duy dù ko có một tiếng động nào xảy ra nhưng cậu vẫn còn thức.
Theo thời gian, tiếng nước chảy bên trong phòng tắm đang róc rách chợt dừng hẳn. Thính giác khá tốt giúp cậu biết rằng người đàn ông mà mẹ Nguyễn đã nói là 'chồng' của cậu sẽ sớm trở ra mà thôi.
Quang Anh cao lớn mặc một bộ áo ngủ màu xanh sẫm bằng lụa mềm tinh tế. Chân anh rắn rỏi thẳng dài vô cùng nam tính và quyến rũ. Hơi nước bốc lên mơ màng tạo ra sắc thái phong tình đào hoa lại có phần tùy tiện gần gũi
Bước chân nặng nề đang chầm chậm đến gần chiếc giường lớn. Quang Anh nheo mắt nhìn vật nhỏ trong chăn vẫn đang bất động toàn thân
Đưa bàn tay to lớn kéo kéo tấm chăn mềm, anh muốn kiểm tra xem đối tượng kết hôn của mình đã ngủ hay chưa.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chưa ngủ?
Cậu ko nói chỉ túm lấy chăn ụp lên mặt
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/kéo chăn/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Trả lời tôi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu bị câm hay bị điếc mà ko trả lời?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/lắc đầu/
Duy nhìn chằm chằm Quang Anh đầy vẻ sợ hãi và hình như anh cũng đang nhận ra điều đó.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhìn tôi mãi ko chán à?
Cậu vẫn không trả lời, nhưng lần này thì rúc người lại, dưới tốc độ nhanh nhẹn hơn bất kì cử động nào của chính mình từ trước tới nay
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Sợ tôi sao?
Quang Anh hừ lạnh, anh không có thời gian để nhiều lời với cái người luôn luôn làm ngơ mọi câu hỏi của mình.
Cảm thấy bản thân đúng là quá ngu xuẩn khi cố tìm cách bắt chuyện với tên nhóc cứng đầu này. Thậm chí anh chỉ mới gặp cậu ta lần đầu tiên, vốn dĩ Quang Anh không rảnh rỗi để phí sức vào những việc dư thừa.
anh nằm xuống rồi dứt khoát xoay lưng về phía cậu.
Cậu tiếp tục thao thức, mắt mở to nhìn chằm chặp tấm lưng lạnh lùng của người đàn ông kia.
Cậu gục mặt vào chăn, im thin thít, cố gắng không để ý tới cái người đáng sợ kia nữa. Đó là điều duy nhất cậu có thể làm ngay lúc này.
Bé con gần như bất động, không hề nhúc nhích, ngoại trừ hơi thở có phần dồn dập và trái tim bên trong lồng ngực đang nhảy đến loạn xạ.
Dưới màu sáng nhàn nhạt của ánh trăng bên ngoài xuyên qua rèm cửa mỏng manh, bao trùm lên sườn mặt và bả vai Nguyễn Quang Anh là một vẻ xa cách lạnh lẽo. Bóng hình anh hiện lên vài phần đơn bạc, như thể đã hoà vào sự cô đơn vô tận ấy tự bao giờ.
Sáng hôm sau
Cũng
Cũng là ngày chủ nhật đầu tiên khi ở cùng cậu và tất nhiên là anh sẽ ở nhà chăm sóc cậu.
Anh dậy không sớm như mọi hôm, phần vì không cần phải đi làm, phần vì trên giường có thêm một cục bông nho nhỏ cứ liên tục xoay người khiến cho anh không tài nào ngủ ngon giấc.
Sáng nay có vẻ mệt mỏi hơn bao ngày khác, làm anh không hề muốn rời giường, cho đến khi cái bụng đói meo réo lên đòi ăn.
Quang Anh ngáp nhẹ xoay người, đôi mắt tròn đẹp lại lạnh nhạt lười biếng nhìn sang Đức Duy đang ngủ. Khuôn mặt trắng trẻo đẹp đẽ của cậu tì lên gối đầu, cái má nhiều thịt hơi hồng hồng còn tóc mái thì loà xoà trước trán, có sợi còn nghịch ngợm vểnh lên trông đến là buồn cười.
Dù không muốn thừa nhận nhưng chính Nguyễn Quang Anh cũng nhận thấy rằng lúc này đây bạn nhỏ Hoàng Đức Duy thực sự rất đáng yêu.
Chọn một bộ đồ thoải mái rồi bước vào phòng tắm. Trong đầu cứ suy nghĩ mèo con đáng yêu nằm trên giường mà mặt thù đỏ ửng lúc nào ko hay.
Quang Anh thầm mắng trong lòng một tiếng, cái người này chẳng những sáng sủa mà diện mạo còn rất là dễ nhìn.
Đem khăn lông ném vào giỏ đựng quần áo, Nguyễn Quang Anh lộ nửa thân trên với từng thớ cơ săn chắc. Anh nhìn thẳng vào Đức Duy với khuôn mặt và thái độ có phần nghiêm túc, không hề có chút ôn nhu nào.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Dậy rồi còn ko mau ik thay quần áo, ở nhà cậu ở dơ vậy sao?
Quang Anh cũng chẳng muốn nói ra mấy lời thô lỗ quá đà đó đâu, nhưng rốt cuộc vẫn là lỡ trượt ra khỏi khoé miệng rồi.
Chống tay lên đệm giường mềm mại, Duy chậm rãi nâng người ngồi dậy.
Mái tóc trắng hơi rối cùng vẻ mặt ngáy ngủ mơ màng, Đức Duy trắng trắng nộn nộn mặc bộ áo ngủ lụa mềm làm lộ ra bả vai tinh tế gầy gò.
Đôi mắt có chút sưng vì ngủ nhiều giờ đây hệt như hàm chứa hơi sương ươn ướt. Nhìn theo bất kì góc độ nào thì cũng thật sự rất mềm mại, rất nhu thuận.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tắm xong thì xuống dưới nhà, tôi chuẩn bị bữa sáng
Nguyễn Quang Anh nói xong thì mở cửa phòng rồi rời đi mất, bỏ lại Hoàng Đức Duy còn đang ngây ngốc ở trên giường.
Hot

Comments

Lại là ratatui bay tới♋🐑⚡

Lại là ratatui bay tới♋🐑⚡

tác giả ơi Em hãy kể hơn nhiều hơn cái hội của nhân vật em mong tác giả...
chú ý hơn ạ

2025-05-01

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play