[DoGav] "Our Own Stories"
Bao bọc(2)
Từ khi Trần Đăng Dương bước lên chiếc xe đó thì cũng là lúc anh thay đổi vận mệnh của chính mình
Chiếc xe lăn bánh,rời khỏi cái nơi bình dị này khi vừa đi qua một căn hầm lớn,khung cảnh trước mắt làm cậu như bước sang thế giới khác
Nơi đây hiện lên như một bức tranh hoàn mỹ, nơi sự xa hoa và tinh tế hòa quyện trong từng chi tiết.Những con đường nội khu được lát đá,sáng bóng dưới ánh nắng mặt trời. Hai bên đường, hàng cây xanh mướt được cắt tỉa thành hình dáng cầu kỳ, xen lẫn là những khóm hoa rực rỡ
Các biệt thự trong khu này như những tòa lâu đài thu nhỏ, mỗi căn mang một phong cách kiến trúc khác nhau, từ cổ điển châu Âu với những cột trụ uy nghi, mái vòm chạm khắc tinh xảo, đến hiện đại với mặt kính trong suốt, góc cạnh mạnh mẽ. Đèn chùm pha lê treo lơ lửng bên trong, ánh sáng từ đó hắt ra qua những ô cửa sổ lớn, tạo nên khung cảnh lấp lánh
Chiếc xe cứ đi mãi chẳng biết đã bao lâu rồi nó đi vào một khuôn viên rộng lớn được thiết kế tinh tế. Các lối đi lát đá cẩm thạch dẫn qua những thảm cỏ xanh mướt, hồ bơi lấp lánh ánh nước, và những đài phun nước trang nhã. Không thể thiếu những hàng cây cổ thụ được tỉa tót gọn gàng, cùng với những khóm hoa quý hiếm, tỏa hương thơm ngát.
Dừng lại trước căn biệt thự nằm ngay ở trung tâm
Quản gia
//mở cửa cho cậu// mời cậu vào
Trần Đăng Dương
//đi xuống// dạ vâng
Trần Đăng Dương
//đi theo//
Chỉ vừa mới bước vào,đập vào mắt cậu là một cục tròn ủm đang chạy lon ton ra chỗ cậu với chiếc miệng nhỏ hỏi đủ thứ
Đặng Thành An
//chạy tới chỗ bác quản gia// Aaa bác về rồi
Quản gia
//bế cậu// Cậu chủ té đấy
Đặng Thành An
Bác đi có mùa gì cho An hong,có mua bánh cho An hong
Đặng Thành An
Bác có nhớ An hong
Cậu hỏi đủ thứ trên trời dưới đất làm ông chưa kịp trả lời thì Thành An đã chú ý đến Đăng Dương
Đặng Thành An
//cười+vẩy tay// Chào cậu
Trần Đăng Dương
//nhìn lên// à ừm chào
Đặng Thành An
//leo xuống người ông//
Đặng Thành An
//kéo áo ông// Đây là ai vậy ạ
Quản gia
À đây là Trần Đăng Dương cậu ấy hơn cậu chủ 1 tuổi
Đặng Thành An
//đi lại nắm tay anh// chào anh,em tên An gọi em là Aniu cũng được ạ
Trần Đăng Dương
//im lặng//
Đặng Thành An
//lo lắng// anh sao vậy
Trần Đăng Dương
//gượng cười//tôi không sao
Quản gia
//cười// sau này cậu ấy sẽ là người chăm sóc cho cậu chủ được không
Đặng Thành An
//cười tươi// vâng ạ
Từ đây cuộc sống của anh thay đổi hoàn toàn khi có cục bông dính người này
Anh từ một người trầm tính,không bao giờ cuời lại trở thành người simp Thành An số 1
Chỉ cần được chơi đùa,nói chuyện với cậu thì người ta lại thấy trên khuôn mặt kia xuất hiện những nụ cười ấm áp lạ thường
Trần Đăng Dương được gia đình của Thành An mua về để cậu trở thành một người bạn, người chăm sóc cho Thành An vì vốn họ bận
Hai người trở thành thanh mai trúc mã của nhau,đi đâu cũng có nhau thêm cả gia đình Thành An hoàn toàn tin tưởng Đăng Dương vì sau thời gian chục năm qua họ biết rõ Đăng Dương là người như thế nào
Vốn dĩ năng lực của Đăng Dương quá giỏi nên khi 18 tuổi,anh đã học được từ ông Đặng nhiều điều và lập công ty cho riêng mình
Vốn dĩ gia đình An luôn cho anh cơ hội để đi du học hay rời khỏi đây, nhưng anh không chịu vì vốn dĩ anh thương anh yêu cái người tên Đặng Thành An kia mất rồi
Năm nay Đặng Thành An đã 18 tuổi
Đặng Thành An
//ôm cổ Dương// Dương,cho em đi đi mà
Trần Đăng Dương
//im lặng làm việc//
Đặng Thành An
Dương, Dương thương em mà đúng hong
Đặng Thành An
Em cũng đã đủ 18 tuổi rồi mà
Trần Đăng Dương
//quay mặt lại nhìn An// Không
Đặng Thành An
//mếu// Dương...
Trần Đăng Dương
//mặc kệ quay lại làm việc tiếp//
Không nhận được câu trả lời như ý Thành An bực bội bỏ ra ngoài đóng cửa thật mạnh biểu thị bản thân giận anh rồi
Nhưng anh thì nào quan tâm chứ,biết sao bây giờ trước giờ anh luôn nuông chiều cậu chỉ cần cậu muốn thì dù có là của người khác anh vẫn sẽ lấy về cho cậu nên từ nhỏ do sự nuông chiều vô đối này của Đăng Dương mà Thành An đã có cái tính ngông cuồng,ương bướng
Lần này anh không đồng ý được,nhìn cậu như thế anh cũng chẳng vui gì.Nhưng sòng bạc xxx cái nơi mà cậu xin anh đi vốn dĩ đâu tốt đẹp gì,nơi đó chỉ toàn bọn thiếu gia ăn chơi,nghiện ngập,giao dịch trái phép
Còn cậu thì chẳng có gì để phòng hờ được chúng,cậu quá non nớt để tới cái nơi đó mà an toàn trở về được
Trần Đăng Dương
//thở dài// Xin lỗi... nhưng tôi không muốn mất em
Comments
Anh An đâu òyy
t/g giỏi văn lắm đk
2024-12-17
1
Embes💋🥀
sốp cũng hong nhớ nữa,sai thì cho sốp xl ạ
2025-02-01
0
Embes💋🥀
sốp sai chính tả,sốp xinloii
2024-12-17
0