P/s: Tác giả viết không chuyên, logic hay tiết tháo đều quăng hết, chính tả hạn hẹp đến mức không biết sẽ bỏ qua, đem não nhưng không đáng kể, truyện vừa ngọt vừa ngược, đừng so sánh, nhân vật mất não không có nghĩa là t/g không có não, viết thõa nhu cầu, muốn đọc có thể không cần mang logic, có chi tiết hô tục, bạo lực, máu me, hơi H.
HazHaloSếp
End bộ kia xong là đăng bộ này liền nè~
HazHaloSếp
Tuy mô tip cũ, song chất lượng thì khỏi phải bàn nha~
"..." Suy nghĩ, âm thanh, nhấn mạnh, hai nghĩa.
--
Chap1: Ngỏ, hẻm-- Nơi định mệnh gặp nhau.
Hôm nay, một ngày mưa phùng bất chợt.
Người đàn ông đứng ở con đường cũ kĩ, tay cầm chiếc ô đen đứng thẳng người ở đó..
Mưa rơi hoài trên tán ô, nhẹ tô lên những tiếng "lách tách, lách tách".
Hắn giương ánh mắt lạnh lùng như xuyên qua màn mưa nhìn vào ngỏ nhỏ thối nát.
Phương Diệp
Đại ca, chúng ta về thôi.
Phương Diệp tay cầm dù che cho mình, anh ta từ đằng trước đi tới cung kính nói với người đàn ông cao lãnh kia.
Dạ Tuy
Lên xe đi, đợi tôi một lát.
Nói rồi hắn cũng không nhìn Phương Diệp mà đi thẳng đến con ngỏ kia..
Phương Diệp
"Có gì ở đó nhỉ?"
Phương Diệp
"Chỉ là một con ngỏ tàn tạ thôi mà?"
Phương Diệp
"Đúng là mình không bao giờ hiểu hết được suy nghĩ của lão đại."
Phương Diệp
"Dù gì anh ấy cũng là một kẻ lập dị, mình thì còn lâu mới hiểu được!"
Phương Diệp vào trong ghế lái trước, ngồi đợi hắn đi ra.
---
Màu xám tối om.. Vừa mơ hồ vừa tha thiết.
Thì ra.. Trong con đường nhỏ hẹp này có một sinh mạng.
Comments
𝚉𝚊𝚒𝚗𝚔𝚊_🐰
😔😔 Truyện chữa lànhhhhh
2025-02-09
1