[Lichaeng] Sau Khi Ly Hôn
Chap 2
Chaeyoung lững thững bước ra khỏi toà án
Đơn ly hôn của nàng và Lisa được thông qua rồi…tất cả cũng kết thúc hết rồi.
Thế nhưng trong lòng Chaeyoung có vui mừng nổi đâu. Trái tim nàng trống rỗng, nước mắt cũng đã cạn rồi. Chỉ là, Chaeyoung cảm thấy như mình vừa đánh mất cuộc đời của chính mình.
Phán quyết của toà tuyệt tình như vậy, chỉ một cái búa đã lấy đi mười mấy năm thanh xuân cùng tình yêu của nàng. Chà, cay đắng thật, Chaeyoung tự hỏi đời người liệu có bao nhiêu cái mười năm để làm lại từ đầu đây?
Theo thoả thuận ly hôn, Lisa tình nguyện nhường quyền nuôi con cho Chaeyoung. Xem như cô cạn tình còn nghĩa, ít nhất không lấy đi hy vọng sống cuối cùng của nàng. Hay chỉ là Lisa không muốn bị vướng bận con cái mà tập trung cho sự nghiệp hơn. Tới Chaeyoung cũng không rõ nữa
Mỗi tháng, nàng sẽ nhận tiền chu cấp của Lisa. Cũng như cho phép cô được quyền thăm con tuỳ ý. Tài sản chung của hai người chỉ có một căn nhà hai tầng ở quận Mapo và một chiếc Audi đời cũ. Lisa tình nguyện đưa nàng căn nhà cùng chiếc xe. Xem như cô ra đi tay trắng để lại tất cả cho nàng và con.
Chaeyoung không biết nên vui hay nên buồn. Lisa là muốn chạy thoát nàng nhanh vậy sao? Chaeyoung chỉ có thể gắng gượng không cho bản thân mình chạy lại và nắm cổ áo cô để hỏi, rốt cuộc có phải cô đang muốn bỏ của chạy lấy người hay không.
Nhưng trong cái xấu cũng có cái tốt. Ít nhất chuyện tình của họ kết thúc trong êm đẹp, không ảnh hưởng tới gia đình hai bên cũng như Sunwoo.
Chuyện tình của họ kết thúc như vậy, đơn giản như vậy nhưng cũng tuyệt tình như vậy.
Nhìn kìa, trời cũng đang chuyển mây đen rồi. Có phải không tới cả trời cao cũng đang khóc thay cho mối tình của họ?
Chà…thật trớ trêu, tới ông trời còn đau lòng thay nàng nhưng “người cũ” lại dửng dưng như vậy.
Tiếng bước chân của đôi giày cao gót của Lisa cũng vang lên phía sau lưng rồi. Một bước, hai bước rồi ba bước, cuối cùng cũng dừng lại ở cạnh nàng.
Lisa trầm ngâm nhìn lên bầu trời, ánh mắt cô không rõ ý tứ gì. Trầm và mang theo một nỗi mất mát khó tả.
Hai người đứng cạnh nhau trước cửa toà án, không ai nói năng gì. Mãi một lúc, Lisa mới lên tiếng
Lalisa Manobal
Em có cần chị đưa em về không?
Chaeyoung không quay sang nhìn cô mà vẫn chỉ nhìn lên bầu trời. Giọng nàng nghe hơi lạc đi
Park Chaeyoung
Lát Jennie sẽ đón tôi
Chaeyoung cố tỏ ra hờ hững nói. Lisa chỉ lặng lẽ thở dài trong lòng và gật đầu. Gương mặt cô vẫn bình thường chỉ có những đầu ngón tay đang nắm dây đeo túi xách là trắng bệch.
Cả hai lại chìm vào im lặng, sau một lúc Chaeyoung mới quay đầu qua, nhìn lên Lisa.
Park Chaeyoung
Trời mưa rồi chị tranh thủ về sớm đi, đ…
Lời nói vừa tính phát ra khỏi miệng liền bị Chaeyoung nuốt ngược vào trong. Nàng tính nói cô đừng có tham công tiếc việc, nhớ phải chăm sóc bản thân cũng nhớ phải uống vitamin mỗi sáng. Nhưng nàng sợ, sợ nói ra rồi nàng sẽ bật khóc ngay trước mặt Lisa. Nàng không muốn cô thấy dáng vẻ chật vật của nàng.
Lisa cũng nhìn xuống Chaeyoung, sau đó lại ngoan ngoãn gật đầu. Cô cố gắng mỉm cười
Lalisa Manobal
Chị đứng đây chờ Jennie tới rồi chị đi
Park Chaeyoung
Chị không cần làm vậy đâu, tôi…cậu ấy sẽ đến đón tôi sớm thôi *Chaeyoung tránh đi ánh mắt của cô và rồi lại nhìn về phía cổng của toà án.*
Bên ngoài trời đã bắt đầu rơi vài giọt mưa rồi.
Lisa nén tiếng thở dài của bản thân lại. Cố tỏ ra bình thường nói chuyện với Chaeyoung
Chaeyoung không dám nhìn cô mà chỉ nhìn xuống mặt đất, nơi bị các giọt mưa thấm ướt. Sau đó giọng nàng hơi run rẩy trả lời cô
Lalisa Manobal
Vì đã thương chị
Chaeyoung cảm thấy muốn cười, nàng không vui, nàng cười cay đắng cho tình yêu giữa nàng và cô. Chaeyoung hít một hơi sâu để giữ bản thân bình tĩnh
Park Chaeyoung
Chị sến súa vậy tôi không quen
Lalisa Manobal
Chị nói thật lòng đó Chaeyoung…chị cảm ơn em vì thời gian qua đã ở bên chị
Lisa ngừng vài giây để ổn định tâm trạng của mình. Cô không muốn mắt mình đỏ hoe lên để bị nàng phát hiện.
Lalisa Manobal
Sau này, chị mong em sẽ sống thật hạnh phúc với các quyết định em lựa chọn.
Chaeyoung chỉ im lặng nhìn cô. Sau đó gượng cười
Park Chaeyoung
Tôi chắc chắn sẽ như vậy…chị cũng phải như vậy nghe chưa
Park Chaeyoung
Đừng tham công tiếc việc mà bỏ ăn uống…cũng nhớ ngủ sớm…
Park Chaeyoung
Còn nhớ phải đem theo chìa khoá khi ra khỏi nhà…sau này tôi không chờ chị về nữa đâu
Chaeyoung nói nhẹ nhàng, nhưng lại như bão tố đi qua tim cô. Lisa hít một hơi, mím môi và gật đầu. Mắt cô ngấn nước và cô ráng mỉm cười
Lalisa Manobal
Ừ, chị nhớ rồi…cảm ơn em
Kết thúc rồi…chị và em, chúng ta và cuộc tình mình.
Boo
Lúc viết là cái mặt i cái avt luôn á 🤡🤡🤡
Comments
Jee
chăm ra chap i. tui hóng nì
2024-12-23
0