[Lichaeng] Sau Khi Ly Hôn
Chap 1
Chaeyoung và Lisa yêu nhau từ cái thuở còn ngồi trên ghế nhà trường rồi đến sau này khi đi làm, có công việc ổn định thì mới tiến tới hôn nhân.
Tình yêu của của hai người bắt đầu bằng những năm tháng ngây thơ, trong sáng của tuổi học trò. Tới sau khi đã va vấp với đời, cả hai vẫn nhất quyết nắm chặt tay nhau đi tới tương lai.
Hai người, hai trái tim. Ấy vậy mà chung một con đường đi. Không mơ mộng cao sang, không ước mơ xa xôi, chỉ yêu thôi. Mình yêu nhau, mình thương, mình vì nhau mà cố gắng.
6 năm để lăn lộn với cuộc sống để khẳng định bản thân.
29 tuổi, Lisa ngỏ lời cầu hôn Chaeyoung. Đặt dấu chấm cho tình yêu tuổi trẻ để bước đến một cột mốc trưởng thành hơn - hôn nhân.
30 tuổi, Chaeyoung nhờ thụ tinh nhân tạo mà có được em bé đầu tiên của hai người, khẳng định cho cả thế giới này thấy được kết quả tình yêu của họ suốt bao nhiêu năm qua.
13 năm trời bên nhau, 13 năm mong mỏi để được về chung một nhà. Hai người cuối cùng cũng có thể làm được rồi
Park Sunwoo Manobal ra đời một cách thuận lợi trong tình yêu và sự hân hoan của cả Lisa và Chaeyoung
Chaeyoung dù mới sinh xong, vừa mệt vừa đau như muốn chết đi sống lại. Vậy mà nàng vẫn ráng ngóc đầu lên để nhìn em bé của họ. Sunwoo của họ, nhỏ nhắn và đỏ hỏn, được Lisa và mẹ cô ôm trong tay.
Nàng không thể không nhẹ nhõm khi thấy em bé sinh ra lành lặn, không có sẹo, đỏ hỏn và đáng yêu. Em bé đang ngoan ngoãn ngậm lấy bình sữa mà mút lấy, hoàn toàn không quấy phá.
Chaeyoung vì sinh mổ mà đau đớn cực kỳ, cũng không có sữa cho con bú. Lisa cùng mẹ chị và mẹ nàng ngày đêm túc trực ở bệnh viện để lo cho Chaeyoung và em bé.
Khi đã đủ sức gượng dậy, Chaeyoung ôm con trong tay, Lisa cũng ngồi bên cạnh mà cầm bình sữa cho con bú. Nàng nhìn cô, rồi lại nhìn con của họ. Nhiều năm như vậy, Chaeyoung cuối cùng cũng đã hiểu được cảm giác khi nàng chào đời rồi.
Đó là niềm hạnh phúc vô cùng tận. Dù có đau như muốn chết đi sống lại, dù rơi bao nhiêu giọt nước mắt. Chỉ cần thấy con khoẻ mạnh bình an chào đời, chỉ cần thấy nụ cười của con thì mọi đau đớn về thể xác cũng đã chẳng còn gì lớn lao.
Park Chaeyoung
Sunwoo của mẹ! Ánh nắng của mẹ. Mong con sẽ như ánh mặt trời chói chang kia, luôn ấm áp và dịu dàng với thế giới này. Cảm ơn con vì đã đến với cuộc đời của mẹ và mommy của con.
Park Chaeyoung
Sunwoo của mẹ! Hãy luôn như chính cái tên của con, nhân hậu, ấm áp và dịu dàng. Dù sau này cuộc đời, hoàn cảnh có đưa đẩy tới đâu, mẹ vẫn mong Sunwoo của mẹ sẽ luôn giữ được lòng nhân ái, vị tha của con. Con hãy sống để trải nghiệm, để được xem thế giới này nắng mưa thế nào, đêm ngày ra sao, hãy luôn tích cực nhìn nhận mọi chuyện và sống bằng trái tim chân thành, con nhé!
Park Chaeyoung
Mẹ yêu con. Sunwoo của mẹ.
Ngày 4 tháng 10 năm 2024. Seoul, bệnh viện đại học quốc gia Seoul.
Chaeyoung đóng lại cuốn nhật ký của mình và chỉ im lặng ngắm nhìn vợ mình cùng con trai đang ngủ say ở giường bên cạnh.
Giây phút hạnh phúc đó, nàng cứ ngỡ là trọn đời. Được ở bên người thương, được cùng nhau nuôi nấng kết quả tình yêu của họ. Chẳng cần chi sâu xa, có cần gì nhà lầu xe hơi để làm gì đâu. Vật chất sớm đến sớm đi, đồng tiền lạnh lẽo lắm người ơi.
Hạnh phúc của Chaeyoung bây giờ chính là tổ ấm mà nàng đang có. Lisa và Sunwoo, hạnh phúc của nàng giờ chỉ gói gọn trong hai cái tên đấy thôi.
Từ lúc yêu nhau đến giờ, Chaeyoung chẳng bao giờ dám nghĩ rằng có ngày nàng và Lisa cũng sẽ buông tay nhau.
Chỉ là một ngày trời không nắng mà cũng chẳng mưa. Chaeyoung chỉ nhẹ nhàng ký tên lên tờ giấy ly hôn, kết thúc chuyện tình của hai người một cách đơn giản như vậy.
Để có được một cái chữ ký nhẹ tựa lông đó, đổi lại là cả bầu trời thất vọng. Là cả năm trời nàng chật vật sống trong đau khổ, đêm nào cũng vừa đút sữa cho con vừa lau nước mắt. Và cũng chẳng có đêm nào mà Chaeyoung không bất ngờ tỉnh dậy với cơn đau nhói bên ngực trái.
Lisa…cái tên nàng từng gọi với bao nhiêu tình yêu đó…Lisa…Lalisa Manobal.
Từ sau khi Sunwoo được 4 tháng tuổi, cô cứ đi sớm về khuya, ngày nào cũng cọc cằn cáu gắt với nàng. Chaeyoung biết Lisa mệt mỏi tìm kiếm chỗ đứng của mình trong công việc, nàng thấy những đêm cô thức trắng để làm việc. Cốt cũng vì muốn để gia đình dư ăn dư mặc sống cuộc sống thoải mái hơn. Chaeyoung đã phải nghỉ làm ở nhà để chăm con nên một mình Lisa là trụ cột tài chính duy nhất trong nhà. Nàng có áp lực của nàng, cô cũng đang ngày đêm vùi mình vào trong áp lực của cô.
Rồi thời gian càng lâu, tần suất của những cuộc cãi vã ngày càng tăng. Để rồi đến một ngày tức nước thì vỡ bờ, cả hai cuối cùng cũng buông tay nhau vì chẳng ai còn chịu hạ mình vì đối phương nữa.
Kim Jennie
Chaeyoung à…đừng uống nữa mà, cậu say lắm rồi!
Jennie bất lực giữ cổ tay để cản Chaeyoung không uống tới chết, đã hơn mười mấy chai rượu trắng rồi mà nàng vẫn chẳng chịu dừng lại. Chaeyoung lắc đầu, nàng không biết mình đang cười hay đang khóc. Chỉ thấy trong miệng nồng đắng vị rượu, mắt lại cay xè nóng hổi
Park Chaeyoung
Chỉ là ly hôn thôi mà. Không hợp thì ly hôn…chỉ là ly hôn thôi. Tớ không sao, tớ không sao mà! Chỉ là ly hôn thôi, tốt cho chị ấy, tốt cho tớ…chỉ là…chỉ là…Sunwoo…Lisa hức…chỉ là tớ thương chị ấy như vậy mà…Jennie à…hức…tớ phải làm sao đây…hức…Sunwoo của tớ…hức…Lisa của tớ…hức…chị ấy không còn thương tớ rồi…
Chỉ còn một ngày trước khi ly hôn thôi, Chaeyoung khóc tới thấu tận tim gan. Nàng chẳng còn cần mặt mũi nữa. Nàng khóc thật to, khóc cho thoả cái đau đớn, cái thất vọng, cái tủi thân đang bóp nát lấy tim mình suốt những năm tháng qua. Rồi nàng lại khóc vì con, khóc vì Lisa, khóc vì bản thân mình và khóc cho cả gia đình nhỏ của họ.
À…chỉ là ly hôn thôi mà. Chỉ thế thôi mà, chỉ là khép lại tình yêu của Lisa và nàng thôi mà. Cần gì đau đớn như vậy…?
Boo
Ưu điểm: Mình chưa có mối tình nào nghiêm túc, mình chưa mất nụ hôn đầu
Boo
Nhược điểm: Mình đi viết truyện ly dị=))))))))
Boo
Mình còn vừa viết vừa khóc nữa=)))))))))))))))))))
Comments
Park Chê Ro =))
viết đau lòng thiệt á chứ :))
2024-12-19
0
Sσυʝια
vừa viết vừa khóc cũng lạ ha
2024-12-18
0