(Misan)(Mikey X Sanzu) Henka
-
các nhân vật khác
sanzu em vẻ chỗ này màu đậm hơn một tí nhé?
giọng của cô giáo dạy vẻ vang ngay bên tai bàn tay trắng của cô chỉ đến chỗ bức tranh có một gốc nhỏ nhạt màu ,tia đôi mắt xanh như bãi cỏ mùa xuân sen lẫn chút nhàm chán của mùa hạ pha lẫn chút dịu nhẹ của mùa thu se se cái buồn bã của mùa đông, bàn tay lưu loát em dùng cọ vẽ tô thêm màu cho bức tranh
cô giáo hài lòng mỉm cười nhìn thành phẩm của em
sanzu haruchiyo
như vậy đã được chưa ạ?
cô giáo gật đầu xoa xoa mái tóc trắng rồi rời đi em nhìn thành quả vừa được khen ngợi lòng cũng có chút vui theo
em là một cậu thiếu niên trung học có tính lầm lì ít nói đa phần là không giỏi tiếp xúc với mọi người ,em không mấy gì đặc biệt ngoài mái tóc trắng bẩm sinh cùng đôi mắt xanh tựa như bãi cỏ nhưng thứ khiến mọi người thắc mắc là em luôn đeo một chiếc khẩu trang đen có chết cũng chẳng chịu cởi ra ,nhìn em có vẻ lập dị nhưng mấy ai biết trong lòng em đã có hình bóng của một người mà chẳng ai ngờ tới
tiếng vỗ tay kèm theo là tất cả ánh nhìn của các học sinh đều đổ dồn về phía cô giáo kia ,sau một vài câu thì tất cả mọi người cũng ra về , em cất bảng màu vào chiếc túi nhỏ rồi khoát lên vai tiến đến đặt bức tranh sơn màu còn chưa khô hẳn lên cái khung gần đó, mà sải bước trở về sau một ngày dài
em đương nhiên là người về cuối cùng sau khi tắt đèn và đống cửa em đi một mạch về nhà ,xải bước trên con đường vắng vẻ của thành phố Tokyo em lựa chọn con đường mà bản thân cho là ít người nhất để đi trùng hợp thay nó khá gần với nhà của em
em xoay người khi nghe tiếng ai đó vừa gọi mình ,hình ảnh hiện ra là người đó cái người đặc biệt mà đã in sâu vào trong tâm trí em ,là sano manjirou vị tổng trưởng của một băng đảng tên touman chắc hẳn mọi người ai cũng biết đến với cái biệt danh mikey vô địch
sanzu haruchiyo
manjirou cậu cần gì sao?
sano manjirou
tsk- đã bảo đừng gọi tên tao
sano manjirou
đéo nghe? hay giả điếc?
sanzu haruchiyo
...haru quên mất...haru xin lỗi
sanzu haruchiyo
mà...mikey tìm haru có gì sao ạ?
sano manjirou
bọn touman rủ nhau đi ăn
sano manjirou
takemichi muốn mày đi cùng
sanzu haruchiyo
được sao ạ?
sano manjirou
hỏi nhiều vãi cả l.ồ.n
sano manjirou
rốt cuộc là mày có đi không?
sanzu haruchiyo
có haru sẽ đi!
sano manjirou
mà đừng có nghĩ là tao muốn mày đi cùng
sano manjirou
vì takemichi nên tao mới rủ
sano manjirou
chứ đừng có mơ tưởng cái gì hết
sano manjirou
tao không thích mày ok
sanzu haruchiyo
haru biết rồi ạ
sanzu haruchiyo
haru sẽ nhớ-
sano manjirou
vậy mà vẫn còn muốn đi cùng?
chẳng để em nói trọn vẹn nguyên câu gã đã chặn họng em với câu nói sắt bén như con dao đang cứa vào trái tim em ,ngước nhẹ lên nhìn gã khuôn mặt cau có khi nói chuyện với em, gã ghét em đến vậy sao?chẳng dám nhìn quá lâu em cuối đầu mái tóc trắng được em nuôi che đi biểu cảm của em hiện tại bầu không khí yên lặng chẳng ai nói với ai câu nào từng cơn gió lạnh thoáng lướt qua mái tóc cũng vì đó mà nhẹ tung bay
sanzu haruchiyo
haru chợt nhớ là mình còn có việc bận hay là mọi người cứ đi đi
sano manjirou
Từ từ nói lại đi
sano manjirou
để tao ghi âm lát bọn nó lại không tin
gã mốc chiếc điện thoại từ túi quần ra bật voice lên trong phần nhắn tin của nhóm ,em im lặng quan sát từng hành động có phần vội vã kia mà lòng dần trở nên nặng trĩu đến khó tả , cuối cùng gã đặt chiếc điện thoại lên trước miệng em rồi lập lại câu hỏi khi nãy , em cất lời giọng nói không có gì cho thấy là em bị ép cả nhưng mấy ai biết em dường như muốn khóc tới nơi
gã quay người bỏ đi chạy đến bên con xe yêu thích của mình phóng đi bỏ mặt em đứng bơ vơ với câu nói còn chưa dứt , em vẫn đứng đó đôi mắt nhìn theo bóng lưng cùng làng khói đang xa dần
sanzu haruchiyo
....chúc cậu đi chơi vui vẻ......
nó xoay người bước từng bước chân nặng nề đi về nhà lê cơ thể mệt mỏi với những suy nghĩ phức tạp ,em là con người có nhiều suy nghĩ phức tạp cảm xúc của em đến em còn khó kiểm soát nỗi ,tí tách không phải mưa nhưng sao trên mặt đất có vài giọt nước đang rơi
nước mắt là thứ mà em luôn không kiểm soát được nó lúc nào cũng rơi trên gò má khi nó ửng hồng sau đó là làm cho đôi mắt sưng đỏ
mở cửa căn hộ bé do em thuê nhìn vào trong căn nhà thật yên lặng cũng đúng thôi em sống một mình mà vì cái tuổi thơ không mấy tốt đẹp khiến em không bao giờ muốn về lại ngôi nhà đó nữa
ngôi nhà nhỏ được bao trùm bởi ánh đèn điện ,em bước vào khóa chặt cửa và thay đôi dép trong nhà em tiến lại chiếc sofa không mấy đắt tiền của mình mà ngã người nằm xuống
đôi mắt ngắm nhìn trần nhà trắng tinh có chiếc đèn nhỏ phát ra ánh sáng ,chẳng biết trôi qua bao lâu hai bên thái dương cảm nhận được thứ gì đó ấm nóng chảy xuống
Comments
Akashi zynachiray (lazyn)
em sẽ đợi,đợi anh bị vả mặt
2024-12-28
3
🐰ྀིRastೀ
mới chap đầu mà đã thấy cuốn rồi
2025-02-17
0
Bình An Đỗ
r chờ đó xem Mikey bị vả mặt🤗
2025-01-28
0