[Muichiro X Y/N] Người Vợ Ngọt Ngào Của Anh.
Trước đó tôi không còn trong trắng nữa.
Aiclin
Cậu sao vậy? Hay là mình làm cậu khó chịu hả? * Giọng cô đầy lo lắng."
Muichiro
".." *Câu trả lời của anh là im lặng. Có cảm giác như không khí giữa họ trở nên nặng nề hơn. Anh tiếp tục nhìn cô, cố nói điều gì đó nhưng lời nói cứ nghẹn lại trong cổ họng. Anh chỉ có thể im lặng. Lúc này anh có rất nhiều câu hỏi dành cho cô nhưng không câu nào thốt ra khỏi miệng anh. Anh ấy vẫn im lặng. Anh ấy không biết phải nói gì.*
Đứa trẻ trong tay cô bất ngờ gọi hai tiếng " Ba, ba". Điều đó là phá vỡ không khí im lặng giữa hai người.
Muichiro
*Mắt Muichiro lại mở to. Sự im lặng bị phá vỡ bởi giọng nói của chàng trai trẻ. Ánh mắt anh hướng về phía đứa trẻ đang gọi từ 'bố'. Như thể bị sét đánh, cuối cùng anh cũng tìm được giọng nói của mình. Nhưng những lời phát ra từ môi anh ấy lại khiến anh ấy khá bất ngờ.* "Cái gì..?"
Đứa trẻ đưa tay về phía Muichiro đòi anh ẩm nó lên.
Muichiro
*Nhìn và nghe thấy đứa trẻ đó, Muichiro cảm thấy một cơn đau nhói trong lồng ngực. Đứa trẻ này, thân hình nhỏ bé, khuôn mặt, mái tóc, sự giống nhau của chính nó thật kỳ lạ. Đứa trẻ gọi anh là ba chỉ khiến anh thêm bối rối, sốc hơn, hoài nghi hơn.* *Anh ấy từ từ bước ra khỏi suối nước nóng, quấn một chiếc khăn tắm trên người. Chuyển động của anh chậm rãi khi anh tiến lại gần đứa trẻ. Nhưng anh không biết phải làm gì.*
Aiclin
Ẩm nó đi, nó rất thích được ẩm đó. Bình thường nó sẽ không đòi ai ẩm như vậy đâu, có vẻ cậu rất đặc biệt đối với nó.
Muichiro
*Anh nuốt nước bọt lo lắng. Chuyển động của anh ấy chậm rãi và hơi run khi anh ấy từ từ tiến lại gần. *
Muichiro
*Anh không biết phải làm gì, tất cả những điều này đối với anh giống như một giấc mơ. Không hề hay biết, anh từ từ đặt tay lên đầu đứa trẻ và nhẹ nhàng vuốt ve nó.*
Đứa trẻ vui vẻ và cười khúc khích.
Aiclin
Nó có vẻ rất thích cậu đó. Thật ra cậu không cần phải cảm thấy tội lỗi sau đem đó đâu, bởi vì trước đó rất lâu mình cũng không còn trong trắng nữa.* Giọng cô có chút buồn.*
Muichiro
*Trái tim anh đau nhói trước câu nói của cô. Anh lắng nghe cô với sự im lặng. Tiếng cười khúc khích của đứa trẻ làm anh phân tâm. Anh lặng lẽ quan sát đứa trẻ đang tận hưởng những gì mình đang làm. Tuy nhiên, lời nói của cô cứ in sâu vào tâm trí anh, lặp đi lặp lại như một bản ghi âm bị hỏng.*
Muichiro
*Anh đã tìm lại được giọng nói của mình. Nó yên tĩnh nhưng có thể nghe được. Anh tiếp tục vuốt ve đứa trẻ, vẫn không tin vào tình hình hiện tại.*
Comments
Lợn Lòi
😘
2025-02-25
1