LingLing về nhà khi sắc trời đã ngả màu ráng chiều vàng óng. Bộ đồng phục trên người đã lấm lem bùn đất, khoé môi đẹp đẽ rơm rớm máu.
Ngoại trừ khuôn mặt trắng trẻo xinh xắn trong trạng thái tím chỗ nọ bầm chỗ kia thì nửa điểm cũng chẳng giống con gái của một chủ tịch chút nào.
Đèn trong phòng khách sáng choang nằm ngoài dự đoán của cô. Hôm nay là thứ 7 bình thường theo lịch thì người giúp việc sẽ ghé ngang dọn dẹp, nấu ăn rồi về từ lúc sớm
LingLing Kwong
“Chẳng lẽ là mẹ? Không đúng!! Lịch công ta của mẹ kéo dài đến tận tháng sau cơ mà”
Nghĩ đến đó thần kinh LingLing thoáng căng cứng như dây đàn. Siết chặt hai tay thành nắm đấm nghĩ đến “kẻ đột nhập” sẵn sàng lao vào tác chiến
Dò dẫm tới phòng bếp, lọt vào mắt LingLing là bóng lưng quen thuộc mà cô nhớ nhung bao lâu nay. Người kia đeo tạp dề, mái tóc từ khi nào đã được nhuộm sáng, thao tác thuần thục nếm nồi nước dùng mà cô dám chắc chắn đó là món há cảo cô yêu thích nhất
Nghe tiếng bước chân, nàng nhanh chóng xoay người lại tìm kiếm cục cưng của mình. Trên gương mặt xinh đẹp không nét tuỳ vết nở một nụ cười hiếm hoi nhưng nhanh chóng biến mất
Orm Kornnaphat
Là ai? Đứa nào dám đánh cục cưng của mommy?
Tâm trạng đang rất tốt nhưng khi nghe từ “mommy” liền chuyển sang xấu tệ. Cô gạt tay nàng sang một bên
LingLing Kwong
Con không sao
Orm ngây người thấy rõ. Mấy hôm trước còn bất chấp lời khuyên của trợ lí làm việc ngày đêm để quay về bên cô. Cứ nghĩ cục cưng sẽ lao vào ôm nàng rồi ôm hôn thỏa thích nhưng không cô lại lạnh nhạt quăng cho nàng một rỗ bơ rồi tếch mông lên lầu
Orm Kornnaphat
“Tâm sinh lí của con bé biến đổi dữ vậy? Hay do mình bận quá không quan tâm đến con gái nhiều nên cục cưng mất hứng”
Thi thoảng nàng xem tivi cũng nghe thấy bác sĩ nói thanh thiếu niên rất cần sự quan tâm của gia đình để tránh lầm đường lạc lối. Nhưng đâu phải ai cũng vậy đâu, nàng là minh chứng từ lúc 20t đã nhận nuôi Lingling và trong vòng mấy năm qua đã nuôi nấng cục cưng rất tốt sao
Orm chật lưỡi bỏ qua. Chuyện quan trọng bây giờ là phải dỗ dành cục cưng của nàng
Cốc cốc
Orm nhẹ nhàng bước vào đi đến bên giường trèo lên ôm người trong chăn kia vào lòng
Orm Kornnaphat
Âyy da cục cưng của mommy lớn rồi muốn ôm cũng không ôm gọn như trước nữa
Dụi mặt vào cổ cô rầu rĩ than thở
LingLing Kwong
Thế lớn rồi không thương nữa à
Orm Kornnaphat
Không có đâu! Cục cưng của mommy mà phải thương chứ
Orm Kornnaphat
Ây da đã bảo bao nhiêu lần rồi đừng có đánh nhau nữa mà
Orm Kornnaphat
Cô mang đóng thương tích này về có phải muốn tôi đau lòng chết đúng không ?
Orm Kornnaphat
Đau lắm không?
LingLing Kwong
Không đau
LingLing Kwong
N’Orm hôn 1 cái sẽ khỏi
Orm Kornnaphat
Chỉ có tranh thủ là nhanh
Nói thế thôi chứ nàng vẫn đặt lên trán ai kia mấy nụ hôn ấm áp
Trái tim LingLing đập nhanh muốn nhảy ra ngoài. Phải!!! Cô thích mẹ trẻ của mình, thích từ lâu lắm rồi…..
Orm Kornnaphat
Mau, dậy ăn đi cho tôi còn rửa bát đây
Nhận lấy tô há cảo nóng hỏi từ nàng nó ngửi thấy mùi thơm phức rồi sung sướng thưởng thức đã lâu chưa được ăn. Tranh thủ lúc LingLing đang chăm chú ăn nàng hỏi thăm tình hình
Orm Kornnaphat
Kể mommy nghe, làm sao mà để té tua như thế này?
LingLing Kwong
Cạnh lớp con có 1 thằng nhóc nó thích con bé học chung với con mà bé đó lại thích con.
LingLing Kwong
Nó biết được thế là đòi cạnh tranh công bằng với con
LingLing Kwong
Nó lải nhải thế nào con chẳng quan tâm mà nó lại đi nói con không có mẹ
LingLing Kwong
Rõ ràng con có N’Orm cơ mà, mặc dù không phải là mẹ ruột nhưng mà vẫn là mẹ theo một nghĩa nào đó
Cô vừa nhai vừa nói chẳng thèm để ý chuyện vừa qua nhưng đổi lại có một người hẳn là cảm thấy suy sụp
Từ lúc nhận nuôi Lingling đến nay nàng đau lòng vì cô rất nhiều. Đau lòng nhất là bộ dáng điềm nhiên và giọng điệu hờ hững mỗi khi nói về xuất thân của cô như vốn dĩ nó là như thế
Lửa giận trong lòng nàng bừng bừng lên nhưng lại khó khăn nhẫn nhịn xuống vu vơ hỏi
Orm Kornnaphat
Nó là thằng nào?
Động tác tay của cô khựng lại híp mí mắt nhìn nàng nghi ngờ nói
LingLing Kwong
Đừng nói N’Orm lại định…..
Orm Kornnaphat
Đâu có đâu!! Mommy thuận miệng hỏi thôi
Nàng bĩu môi dáng vẻ xua tay liều chết không liên quan khiến cô phì cười
Comments