( Cực Hàng ) Chàng Mù Của Em
chap 3 :
cậu vội vàng đứng dậy , bối rối lúng túng quá , lời nói ra lại vấp vào
Tả Hàng
anh không sao chứ ạ ? // đỏ mặt //
Trương Cực
// lắc đầu // cậu không sao chứ ?
Trương Cực
ừm , vậy thì tốt
cậu cúi xuống cất đồ của mình lên tủ
anh nghe tiếng sột soạt thì biết cậu đang làm rồi nên thôi đi lại phía bàn ngồi , anh không thể nhìn thấy , nhưng cậu để ý thì anh đang xếp một bộ mô hình nhỏ bằng bàn tay
Tả Hàng
// dừng hành động - nhìn anh // * anh ấy không nhìn thấy , nhưng lại cố gắng hoàn thiện mô hình đó ư ...*
cậu gấp nhanh đồ vào tủ rồi đi lại nhìn mô hình anh đang làm
cũng được một nửa rồi , hình dung ra thì nó là 1 chú cá voi
Tả Hàng
anh lắp , chỗ này sai rồi // chỉ //
Trương Cực
tôi không nhìn thấy ...
Tả Hàng
à...em quên , để em giúp anh sửa lại // cúi người xuống gần anh //
khoảng cách bây giờ của hai người rất gần , anh có thể cảm nhận được hơi thở cửa cậu
trên người cậu có mùi hương của loại sữa tắm dành cho em bé , rất dễ chịu , không nồng mà chỉ thoang thoảng nhẹ nhàng
Trương Cực
* trên người em ấy có hương sữa tắm em bé *
Trương Cực
// ngẩn ngơ suy nghĩ // * không biết em ấy như thế nào , hình dáng gương mặt ra sao , nhưng nghe giọng nói rất trẻ con ngây thơ ....*
Tả Hàng
xong rồi nè // đứng thẳng lại //
cậu cười rất tươi sau khi sửa xong được mô hình , nhưng lại không thấy anh có động tĩnh gì
Trương Cực
// giật mình // sao vậy ?
Tả Hàng
em sửa xong mô hình rồi , anh làm tiếp đi
Trương Cực
à được // tiếp tục làm //
giờ cậu mới đưa mắt nhìn , anh có rất nhiều mô hình đẹp , phải gọi là cả bàn chứa đầy mô hình khác nhau
Tả Hàng
woa , anh có nhiều mô hình ghê á // bất ngờ //
Tả Hàng
cái này là mô hình mới nhất của năm qua nè , em tính mua mà bị ai đó cướp mất trước , thì ra là anh // cười cười nói //
Trương Cực
vậy sao , trùng hợp nhỉ // cười nhẹ //
anh cảm giác ở bên cạnh cậu rất lạ
không hề khó chịu hay ghét gì cả
Tả Hàng
anh rất thích lắp mô hình ạ ? // nhìn anh //
Trương Cực
// lắc đầu // không hẳn , chỉ là không nhìn thấy nữa , lấy nó làm trò riết thời gian
Tả Hàng
dạ , nhưng ngưỡng mộ anh ghê á , có thể tự mò lắp được rất nhiều thế này
Trương Cực
cũng rất kì công
cậu ngắm nghía hết tất cả mô hình, ánh mắt không thể nào mất đi sự bất ngờ , ngưỡng mộ
sau đó nhìn lại mô hình anh đang lắp
Tả Hàng
anh , chỗ anh vừa lắp lại sai
Trương Cực
lại sai sao , con cá voi này khó quá nhỉ // lọ mọ tháo ra //
Tả Hàng
để em chỉ anh lắp // cúi người xuống //
sau khi anh tháo ra hết chỗ sai
Trương Cực
// cầm lên lắp lại //
Tả Hàng
không phải , anh nên lấy mảnh này // cầm lấy đưa anh //
Trương Cực
nhưng ...lắp chỗ nào ?
Tả Hàng
ở đây nè , để em giúp anh // nắm lấy tay anh đưa đến //
Trương Cực
// cười nhẹ // được
anh cảm nhận được tay cậu rất nhỏ nhắn , cứ như tay của mấy bé cấp 1
từ đôi tay anh đã hình dung được hình dáng cậu thế nào rồi , bảo sao có mùi thơm em bé
cậu nắm tay anh giúp anh lắp mô hình
nhưng không biết làm sao mà sau khi mô hình gần xong cậu đã ngồi trong lòng anh rồi
được cái cậu ngây ngô lắm , có biết gì đâu , anh bảo ngồi lên đùi anh là ngồi luôn thôi
Tả Hàng
xong rồi nè , đẹp quá // vỗ tay //
Tả Hàng
// gật // rất đẹp , giờ anh muốn đặt nó ở vị trí nào ?
Trương Cực
tùy em , thích đặt ở đâu thì là ở đó // xoa nhẹ tóc cậu //
hơi thở của anh ở phía sau luồn qua tai cậu , khiến cậu có chút cảm giác lạ , vì cậu chưa tiếp xúc với ai gần như vậy , kể cả bạn thân là Tiểu Bảo
Tả Hàng
vậy em nhét túi mang về luôn // cố ý trêu anh //
Tả Hàng
công nhận anh hiền ghê á , còn rất dễ tính nữa , anh dễ thương ~ // đung đưa chân //
chỉ với một mình cậu thôi , chứ với người khác thì ít nói , lạnh lùng , cọc cằn
Trương Cực
um , miễn em thích
cậu cầm lấy mô hình con cá voi đặt cạnh mô hình đáy biển, xong thì tự ngắm nghía thành tựu của mình
Tả Hàng
cá voi thì nên ở với biển
xong xuôi , cậu cất gọn những tờ giấy chỉ dẫn vào hộp mô hình, không biết câu nói ấy của cậu có ý gì , hay là lấy người ở đâu trả người lại chỗ ấy , hợp thì giữ , khó thì buông
Trương Cực
có thùng giác phía dưới chân
lúc này , bụng cậu bỗng kêu lên , từ lúc đi đến giờ cậu vẫn chưa có gì bỏ bụng
Tả Hàng
để em tự xuống bếp nấu // ra khỏi người anh //
Trương Cực
em biết nấu ăn sao ? // hướng mặt đến cậu //
Tả Hàng
// gật // biết chứ , mẹ dạy cho em á
Trương Cực
giỏi thật , anh muốn ăn thử // cười nhẹ //
Tả Hàng
nhưng chỉ vài món dễ thôi , mấy món kì công quá em chưa biết nấu , hì hì // gãi đầu cười ngốc //
Trương Cực
không sao , anh cũng đói rồi // đứng dậy //
cậu mở cửa phòng đi phía trước anh
xuống từng bậc thang , cậu luôn ngó lại sau sợ anh ngã
nhìn thấy tay anh bám vào thành cầu , đi rất từ từ
Tả Hàng
// nắm lấy tay anh // để em dắt anh xuống
anh cười rồi đưa tay để cậu dắt mình xuống , anh cũng không còn vịn vào thành cầu nữa
cảm giác xuống nhanh hơn nhiều
Tả Hàng
hm...phòng bếp nhà anh ở đâu ?
Trương Cực
// đi trước cậu //
Trương Cực
// suýt đâm vào tường //
Tả Hàng
// kéo anh lại // cẩn thận
cậu ngó vào trong trước bờ tường đã thấy phòng bếp
Tả Hàng
em thấy rồi , anh đi theo em nè // nắm tay anh dẫn đi //
cứ như vậy , 1 nhỏ dắt 1 lớn đi vào trong bếp , trông thật sự rất dưỡng thê , đôi tình nhân mới nở
Tả Hàng
anh ngồi xuống ở bàn đây , đợi em mở tủ xem có gì em biết nấu không
lạ thật , chẳng thấy người hầu nào nữa cả
chắc do ông bà cho nghỉ hết rồi , muốn cho anh và cậu tự thân vận động mà
cậu mở tủ ra nhìn quanh một lượt
Tả Hàng
em nấu trứng xào cà chua nhá ? // quay lại nhìn anh //
Trương Cực
được , nhưng nó là món gì ?
anh sống trong giàu quý , những món anh ăn đều là sơn hào hải vị , làm gì có mấy món đơn giản thế này
Tả Hàng
lát anh sẽ biết // săn tay áo //
cậu bắt đầu nấu ăn , thao tác nhanh gọn
anh nghe từng tiếng nước đến mùi thơm của món
sau khi chín , cậu bưng ra bàn , anh 1 dĩa , cậu 1 dĩa ngồi đối diện với nhau
Tả Hàng
xong rồi nè , anh ăn thử đi // đặt vào tay anh đôi đũa //
Trương Cực
nhanh vậy sao ?
Tả Hàng
hì , món này có vậy thôi à
Trương Cực
// gật // anh ...không nhìn thấy
Tả Hàng
* vậy mọi lần anh ấy ăn kiểu gì nhỉ ...?* // khó hiểu //
( ổng tự ăn á , có Hàng Tương cái dở trò )
Tả Hàng
để em giúp // lấy cái thìa //
cậu kéo ghế ngồi cạnh anh , khoảng cách vậy là đã được siết lại
Trương Cực
// bật cười vì trò con nít // a
Trương Cực
ngon , rất ngon // cười tươi //
Trương Cực
lần đầu tiên anh ăn
Tả Hàng
lâu lâu ba mẹ đi vắng , em sẽ tự nấu món này để ăn
Trương Cực
không có người hầu ư ?
Tả Hàng
có , nhưng nhà em không thuê nấu ăn , vì mẹ em muốn tự vào bếp // lại đút cho anh //
Trương Cực
* gia đình em ấy thật khác lạ với những nhà giàu có khác * vậy sao
cậu dẫn anh đến rửa tay , miệng còn loắt choắt nhắc lại lời mẹ dặn của cậu cho anh nghe
Tả Hàng
mẹ dặn ăn xong là phải rửa tay á
tối nay anh cười hoài vì cậu trẻ con , lại rất ngốc, anh chưa từng có cảm giác nào như thế này
Tả Hàng
xong rồi , đi ngủ thôi
Trương Cực
được , lên phòng ngủ
sau khi lên phòng chuẩn bị đi ngủ
cậu chợt nhận ra mình chưa tắm
Tả Hàng
em chưa tắm , anh ngủ trước đi // lấy quần áo //
Trương Cực
// ngồi đợi cậu //
sau 20p cậu tắm xong , với bộ quần áo thoải mái
quần cọc đến đầu gối và áo thun rộng
tay cậu cầm chiếc khăn lau tóc
Tả Hàng
sao anh chưa ngủ ? // nhìn anh ngồi ở giường //
Trương Cực
lại đây , ngồi xuống // vỗ vỗ vào giường //
anh đứng dậy đi lấy máy sấy , rồi lại chỗ cậu
Tả Hàng
để em tự làm // với lấy //
Trương Cực
để anh // giúp cậu sấy tóc. //
cậu ngồi khoanh tròn chân trên giường , còn anh đứng dưới sàn , tay thành thạo giúp cậu sấy tóc
Trương Cực
mùi hương này không hợp với em chút nào
Trương Cực
em không mang theo sao ?
Tả Hàng
dạ không , em chỉ mang theo quần áo thôi
Trương Cực
mùi sữa tắm của anh không hợp với em chút nào
Tả Hàng
có sao đâu , em dùng gì cũng được hết á
Tả Hàng
mẹ em cũng nói vậy
anh cười nhẹ ,anh suy nghĩ sao mẹ mình lại kiếm được cho mình một cậu chồng nhỏ ngây ngô thế này , sợ bị người ta dụ đi mất quá
sau khi sấy tóc khô cho cậu , anh cất máy sấy về đúng vị trí cũ rồi lại giường
Trương Cực
ngủ thôi bé con
Tả Hàng
em không phải bé con , em lớn rồi !
Trương Cực
được được , ngủ nào // kéo cậu nằm xuống cạnh mình //
Tả Hàng
anh có khó chịu không ?
Trương Cực
sao lại khó chịu ? // đang đắp chăn cho cậu //
Tả Hàng
ngủ một mình quen rồi , xong có người khác ngủ cùng ý ạ
Trương Cực
anh không , em khó chịu sao ?
Tả Hàng
không có không có , tại ở nhà em ngủ cùng Tiểu Hàm từ nhỏ rồi á
Trương Cực
// xoa đầu cậu // ngủ đi
Tả Hàng
vâng // nhắm mắt lại ngủ //
anh nghe hơi thở của cậu là biết cậu đã ngủ say giấc rồi , anh đưa tay lên sờ mặt cậu , định vị được ở trán , anh đặt một nụ hôn lên , cười nhẹ mới ôm lấy cậu ngủ
Trương Cực
* hình như , anh yêu em rồi bé con *
Comments
Left Hiny
truyện bà này đúng gu tuiiiii mê thiệt á
2025-03-07
2
Yến Kim
¿¿¿¿¿¿
2025-03-04
2
_ 𝓐𝔃𝓾𝓻𝓪_ 极航 🧡💙🥜🥟
yêu từ ngày đầu tiên
2025-03-02
5