VỊT NHỎ XẤU XÍ, EM ĐỪNG HÒNG THOÁT KHỎI TA

VỊT NHỎ XẤU XÍ, EM ĐỪNG HÒNG THOÁT KHỎI TA

Chương 1: Máu và nước mắt

Màn đêm đen kịt, mưa rơi rả rích ngoài hiên, từng cơn gió giận dữ đẩy những giọt mưa thêm nặng hạt.

 

 

Trong căn phòng màu hồng của tiểu thư nhà họ Phạm, một bé gái gương mặt xinh xắn đang say giấc ngủ trong hạnh phúc, cứ ngỡ cô bé là một người may mắn khi sinh ra là con gái duy nhất của một gia đình có tiếng tăm trong xã hội, cha cô là cục truởng cục trinh sát điều tra tội phạm của thành phố, được nâng niu chiều chuộng nhưng tính cách cô bé vô cùng hiền lành và yêu thương cha mẹ mình.

 

 

- Đoàng. - Tiếng súng vang lên.

 

 

Bảo My giật mình tỉnh giấc, trên tay ôm chú gấu bông yêu thích ngơ ngác ngồi dậy. Đèn điện tắt phụt, bóng tối che phủ khiến cô bé vô cùng sợ hãi chỉ biết co rúm lại nơi góc giường. Cô nghe tiếng hét của mẹ mình, Bảo My càng lo sợ hơn rồi cuối cùng lấy hết sự can đảm để bước ra khỏi phòng.

 

 

Ánh đèn đường le lói chiếu vào ô cửa sổ, mưa càng lúc càng nặng hạt.

 

 

- Ba\, mẹ… - Bảo My bước ra khỏi cửa phòng\, khẽ gọi.

 

 

Từ phía sau, bàn tay vươn tới ôm lấy cô bé, tay kia bịt miệng lại khiến Bảo My hoảng hốt dãy dụa.

 

 

- Là mẹ\, đừng sợ. - Mẹ cô bé khẽ nói.

 

 

Bảo My nhận ra mẹ liền không cựa quậy nữa, bàn tay từ miệng Bảo My buông ra. Cô bé ngửi được mùi tanh của máu, phía sau lưng mình ướt đẫm.

 

 

- Mẹ\, ba đâu rồi\, con nghe tiếng nổ rất lớn. - Bảo My lo sợ nói\, trong bóng tối cô bé không thể nhìn thấy nét mặt tái đi của mẹ mình.

 

 

- Bảo My\, nghe mẹ nói. - Giọng thều thào cùa mẹ cô bé khẽ nói. - Ba con đã chết rồi\, có lẽ mẹ cũng không thể sống để chăm sóc con được nữa. Con gái ngoan hãy nghe lời mẹ\, bọn họ sẽ giết nếu nhìn thấy con… hãy mau trốn đi.

 

 

Mẹ cô bé như ngã quỵ xuống, không còn sức lực mà ôm lấy cô. Bảo My quay lại đỡ mẹ cô đang gục xuống.

 

 

- Mẹ ơi\, đừng bỏ con\, con rất sợ\, huhu… mẹ ơi. - Bảo My ôm lấy mẹ mình gục xuống khóc nức nở.

 

 

Bàn tay mẹ cô đưa lên che miệng cô lại. - Không được khóc, bọn chúng sẽ nghe thấy.

 

 

- Con… con sẽ nín… vì vậy mẹ đừng bỏ con\, mẹ nhé. - Nước mắt lưng tròng\, cùng tiếng nấc của cô bé.

 

 

- Nghe mẹ nói\, quay về phòng con\, bên dưới bàn học của con là tầng hầm bí mật của ngôi nhà này. Con phải nhanh chống xuống đó để trốn bọn chúng\, và trong két sắt đó là tài liệu quan trọng của cha con\, con mau chóng cất giữ kĩ không được phép đưa cho bất kì người nào dù là người con tin tưởng nhất. - Mẹ cô bé dù đã mất rất nhiều máu nhưng gắng gượng mà nói.

 

 

- Không\, con muốn ở bên cạnh mẹ\, con sẽ gọi cho bệnh viện\, mẹ ơi…

 

 

- Bảo My\, nhanh chóng đi mau. - Giọng nói ngày một yếu đi.

 

 

- Mẹ\, con phải làm sao khi không có ba mẹ bên cạnh\, con rất sợ…

 

 

Nét mặt tái nhợt, bàn tay đầy máu tươi của người mẹ nắm lấy tay cô bé, giọt nước mắt từ khóe mi rơi xuống, tội nghiệp đứa con gái của họ phải mất đi cha mẹ từ khi còn chưa kịp trưởng thành.

 

 

- Con gái của mẹ lớn lên nhất định sẽ rất xinh đẹp\, nhưng hãy nhớ lời mẹ… con càng xinh đẹp số phận của con càng bi thương\, hãy biết che giấu mình\, che giấu thân phận và che giấu bí mật nằm trong két sắt kia… Mẹ… rất yêu thương con. - Hơi thở cuối cùng bà vẫn lo cho con gái.

 

 

Tiếng bước chân càng lúc càng tiến gần. Bảo My hoảng hốt, trên tay đầy máu của mẹ. Bảo My núp vào bên trong căn phòng mình, nhìn thấy bọn người bịt mặt kia đang kéo thi thể mẹ cô đi, trong lòng đứa trẻ non nớt kia đã có một sự thay đổi lớn trong cuộc đời.

 

 

*****************************

 

 

Sáng sớm, ánh nắng chang hòa khắp mọi nơi, tiếng xe cảnh sát, cứu thương và xe cứu hỏa chạy đến nhà họ Phạm. Thi thể của vợ chồng cục truởng Phạm được tìm thấy, Bảo My thì đã mất tích.

 

 

***************************

 

 

- Bảo My\, em ở đâu… - Giọng nói một thanh niên tuấn tú gọi.

 

 

Nghe tiếng gọi quen thuộc, Bảo My nằm dưới tầng hầm choang tỉnh lại, giọng nói này không phải là của anh Thiên Ân sao, anh ấy vì sao lại đến nơi này… cô ngồi dậy theo lối đi lên mà rời khỏi tầng hầm với xấp tài liệu khó hiểu kia được ôm trọn trong người. Cô nhanh chóng giấu nó vào trong chú gấu teddy yêu thích mà ôm trọn vào lòng.

 

 

- Anh Thiên Ân\, em ở đây. - Bảo My khẽ gọi.

 

 

- Bảo My\, em có sao không hả? - Thiên Ân nhanh chóng chạy đến ôm cô bé vào lòng.

 

 

- Em… không sao… nhưng ba mẹ em… huhu… anh Thiên Ân\, vì sao anh lại đến đây giờ này chứ. - Bảo My khóc trong lòng Thiên Ân.

 

 

- Anh có việc gấp cần tìm cục truởng\, khi đến nhà lại thấy nhà không khóa cửa thì cảm thấy rất kì lạ. Anh bước vào thì thấy cha mẹ em đã… anh nhanh chóng đi tìm em… em vẫn bình an vô sự\, thật là cảm ơn trời phật. Em biết bọn chúng là ai hay không? Vì sao chúng ra tay tàn nhẫn như vậy. - Thiên Ân buồn rầu nói.

 

 

- Em không biết bọn chúng\, cũng không biết mục đích bọn chúng… em rất sợ… ba mẹ em đã ra đi… em phải làm sao đây?

 

 

- Nếu bọn chúng biết em còn sống sẽ không tha cho em đâu… - Thiên Ân lo lắng nói\, nhìn căn phòng bị lục tung. - Mau chóng theo anh\, anh sẽ đưa em trốn đi.

 

 

Thiên Ân nắm tay Bảo My kéo đi, Bảo My đau đớn nhìn xác cha mẹ mình duới nhà. Cô thoát khỏi tay Thiên Ân đến bên cạnh thi thể cha mẹ khóc lớn.

 

 

- Chúng ta phải mau chóng rời đi thôi\, nơi này rất nguy hiểm.

 

 

Thiên Ân cố gắng ôm Bảo My rời khỏi căn biệt thự, sau đó bật lửa đốt tấm màn cửa.

 

 

- Anh… anh làm gì vậy? Sao lại đốt. - Bảo My rưng rưng thét lên. - Ba mẹ em đang ở bên trong mà\, không đựoc không được.

 

 

- Đốt nơi này đi\, bọn chúng sẽ nghĩ em đã chết cháy nơi này mà không cho nguời truy tìm em nữa. Vả lại\, ba mẹ em đã bị giết thảm như vậy… em không muốn tiếp tục sống để trả thù sao?

 

 

Bảo My đưa đôi mắt đầy nứoc nhìn Thiên Ân, miệng mấp máy:” Trả… thù?”

 

 

Hôm sau, báo chí đưa tin vợ chồng cục truởng Phạm đã bị thảm sát, ngôi nhà bị phóng hỏa và không tìm thấy thi thế của cô con gái duy nhất muời tuổi, tuy nhiên tỷ lệ sống sót của cô bé là rất thấp vì đêm hôm đó vài nguời đã xác nhận rằng nhìn thấy cô ấy ở nhà.

 

 

***************************

 

 

10 năm sau…

 

 

Tại sân bay, một cô gái kéo chiếc valy bứoc ra. Cô gái nhìn xung quanh, đã muời năm rồi cô mới quay về lại nơi này, bao nhiêu kỉ niệm đau thuơng, bao nhiêu việc trứoc mắt phải thực hiện… Hiện tại, cô không còn là con bé muời tuổi năm nào, đã là một thiếu nữ xinh đẹp vô ngần đằng sau lớp hóa trang kia… và cũng mang một thân phận khác.

 

 

- Bảo My\, anh ở đây. - Một giọng nói quen thuộc đã thay đổi cuộc đời cô năm nào vang lên.

 

 

Cô quay lại mỉm cuời, tháo mắt kính đen xuống khẽ nói:” Gọi em là Kelly.”

 

 

- Em thay đổi nhiều quá. - Thiên Ân nhìn không ra cô bé năm nào.

 

 

- Em đã không còn là con bé khờ khạo năm nào nữa\, chẳng phải mục tiêu anh gửi em sang Mỹ là muốn em thay đổi. - Kelly đáp.

 

 

- Chào mừng em đã quay về VN. - Thiên Ân đưa tay về phía Kelly.

 

 

- Cảm ơn đã ra đón em. - Kelly đưa tay bắt tay với Thiên Ân.

 

 

Trên chiếc xe màu đen bóng nhoáng, Kelly nhìn mọi thứ xung quanh đã thay đổi rất nhiều, lại nhìn nguời đàn ông lái xe bên cạnh.

 

 

- Nhưng sao guơng mặt anh sau bao nhiêu năm vẫn không thay đổi nhiều\, anh đã gần 35t rồi\, anh vẫn không nói em biết rằng anh đã có gia đình hay chưa\, cô gái bên cạnh anh là nguời ra sao?

 

 

- Phụ nữ đối với anh không có ý nghĩa. - Thiên Ân nhàn nhạt đáp.

 

 

Kelly nhìn Thiên Ân cảm thấy lạ lẫm, một nguời đàn ông như anh lại không nghĩ đến phụ nữ sao, anh ấy lại muốn lừa cô. Nhưng một khi Thiên Ân đã không muốn nói, Kelly cũng không muốn hỏi thêm nhiều.

 

 

- Muời năm qua\, em đã hòan thành tốt nhiệm vụ của em… và anh cũng đã hoàn thành nhiệm vụ của anh. - Thiên Ân khẽ nói.

 

 

- Ý anh là… - Đôi mắt Kelly sáng lên.

 

 

- Kẻ đã giết hại cha mẹ em. - Thiên Ân đáp. - Tuy nhiên\, còn một chút khuất mắt.

 

 

Kelly chau mày, đưa ánh mắt nhìn Thiên Ân, đợi anh nói tiếp.

 

 

- Theo như anh điều tra từ những mối quen biết trứoc kia\, cha em nắm giữ bảng danh sách bọn buôn ma túy và vũ khí. Bọn chúng muốn giết nguời diệt khấu\, nếu như chúng ta tìm thấy đựoc bảng danh sách đó thì chắc chắn sẽ tìm ra được bọn chúng.

 

 

- Danh sách sao? - Kelly đưa ánh mắt nhìn về phía trước.

 

 

- Em thử nhớ lại xem\, em đã từng nhìn qua thứ gì đó giống như vậy trong nhà hay không? - Thiên Ân quay sang nhìn Kelly nói.

 

 

Kelly thu lại ánh mắt xa xôi đáp lời:” Anh nghĩ thứ quan trọng như vậy, cha em lại cho một đứa trẻ muời tuổi động đến sao?”

 

 

Thiên Ân gật gù:” Anh sẽ cố gắng tìm ra bọn chúng.”

 

 

Chiếc xe dừng trứoc căn biệt thự rộng lớn, Kelly bước xuống không khỏi nhạc nhiên.

 

 

- Nếu em nhớ không nhầm\, trước kia anh là một thuộc cấp duới quyền cha em… một trung sĩ không thể giáu đến mức này.

 

 

- Sau khi cha em qua đời\, anh đã từ chức và kế nghiệp cha anh…

 

 

- Không ngờ anh lại trung thành với ông ấy như vậy\, nếu hôm đó anh không đến có lẽ em không còn giữ đựoc mạng sống.

 

 

- Cha của em đã cứu anh trong một lần truy bắt tội phạm\, anh tất nhiên phải giúp em trả thù những kẽ giết ông ấy.

 

 

- Em nhất định… trả món nợ máu này. - Kelly vừa nói vừa hằn lên nỗi căm phẫn đã chôn giấu muời năm qua. - Muời năm qua\, nhờ anh em đã học được nhiều thứ\, một tay súng chuyên nghiệp\, cửu đẳng huyền đai karatedo\, lại là một vũ công múa\, và em đã tốt nghiệp truờng đại học danh tiếng. Nhưng em cảm thấy vẫn chưa đủ cho mọi việc sau này.

 

 

- Yên tâm\, anh sẽ luôn bên cạnh em. - Thiên Ân nắm tay Kelly nói.

 

 

Kelly nhìn vào ánh mắt Thiên Ân, ánh mắt sáng lên long lanh mà gật đầu.

 

 

Thiên Ân đã chuẩn bị sẵn căn phòng rộng lớn bên trong căn biệt thự của anh, theo thói quen khi bứoc vào bên trong, Kelly nhanh chong khóa trái cửa lại luôn nhìn xung quanh để kiểm tra xem có camera theo dõi hay không, lại tìm mọi ngóch ngách có thiết bị nghe lén hay không. Không phải cô không tin Thiên Ân, đây chỉ là một trong những thứ cô học đựoc, và mẹ cô đã căn dặn… không đựoc tin bất cứ nguời nào.

 

 

Kelly lấy từ trong vali chứ gấu teddy năm nào, tuy nó đã cũ kỉ nhưng nó chính là món qua sinh nhật cuối cùng mà cha mẹ dành tặng cô, KElly từ phía sau chú gấu kéo khóa tìm thứ mà đã theo cô bao nhiêu năm qua không rời. Kelly đã hàng ngàn lần thử đọc, hàng ngàn lần muốn biết nó viết gì nhưng những kí tự này cô không thể nào hiểu nỗi, Thiên Ân nói rằng đây chính là danh sách mà bọn nguời kia múôn sao, chỉ cần đọc đựoc danh sách này thì sẽ biết kẻ thù của cô là ai… Đang suy nghĩ, tiếng gõ cửa bên ngoài vang lên, Kelly nhanh chóng cất bảng danh sách kia về vị trí cũ.

Hot

Comments

Đặng thị huyền trang

Đặng thị huyền trang

hay thật

2021-07-06

0

Miu Nguyễn

Miu Nguyễn

😄😄😄

2021-06-27

0

An Nha Phuong Ngô

An Nha Phuong Ngô

hay quá tg ơi

2021-05-15

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Máu và nước mắt
2 Chương 2: Bảng danh sách đen
3 Chương 3: Cô gia sư xấu xí
4 Chương 4: Hoàng Tử trung học King
5 Chương 5: Vô tâm lạnh lùng
6 Chương 6: Lí lịch của Win
7 Chương 7: Tôi cần một Osin, cô có muốn làm hay không?
8 Chương 8: Muốn báo đáp công ơn
9 Chương 9: NGười thừa kế
10 Chương 10: Hoàng tử Mì gói
11 Chương 11: Con vịt đen đuổi.
12 Chương 12: Cô giáo, có lẽ… tôi nhớ cô
13 Chương 13: Tâm tư của Win
14 Chương 14: Nghi ngờ
15 Chương 15: Nụ hôn đắng
16 Chương 16: Có cảm tình với Hàn gia
17 Chương 17: Thư kí tổng giám đốc
18 Chương 18: nguyên tắc 3 không
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21: Tỏ tình trong phòng tối ( hé màn tội ác )
22 Chương 22: Chuyến đi từ thiện
23 Chương 23: cảm xúc dành cho nhau không rõ ràng
24 Chương 24: Tôi tin cô
25 Chương 25: Hàn phu nhân trở về
26 Chương 26: Hàn Liên Chi
27 Chương 27
28 Chương 28: Cô là gì trong anh.
29 Chương 29: Món quà đầu tiên
30 Chương 30: Cô em họ bất đắc dĩ của Kelly
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33: Lạc mất nhau
34 Chương 34: Rời đi
35 Chương 35: Hận và Yêu
36 Chương 36: Hôn lễ
37 Chương 37
38 Chương 38: Tú Anh trở về
39 Chương 39
40 Chương 40: Bí mật hé lộ
41 Chương 41: Hàn gia nổi sóng
42 Chương 42: Người đàn ông độc thân
43 Chương 43: Chỉ là em giấu đi
44 Chương 44: Tôi rất nhớ cô ấy
45 Chương 45: Hẹn gặp tại trung tâm trò chơi
46 Chương 46: Tôi yêu em
47 Chương 47: Anh chính thức sẽ thuộc về tôi
48 Chương 48
49 Chương 49: Ra đi
50 Chương 50: Quyết Định Của Kelly
51 Chương 51: Bị lừa
52 Chương 52
53 Chương 53: Quá khứ của An Nhiên
54 Chương 54
55 Chương 55: Kế hoạch hẹn hò
56 Chương 56: Cùng cha khác mẹ
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61: Tiểu Hân
62 Chương 62: Ổn rồi, có tôi ở đây
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69: Tình mẫu tử
70 Chương 70: Em nhớ tôi ư?
71 Chương 71: Không tin tưởng
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81: Hàn Thế Bảo… anh say rồi… chóng cự được tôi ư.
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89
90 Chương 90
91 Chương 91
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94
95 Chương 95: Bất an
96 Chương 96
97 Chương 97
98 Chương 98: Kelly nổi giận
99 Chương 99
100 Chương 100
101 Chương 101
102 Chương 102
103 Chương 103: Giải đáp bí ẩn
104 Chương 104
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107: Anh nợ em một lời yêu
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111
112 Chương Ngoại Truyện 1
113 Chương Ngoại Truyện 2: End
Chapter

Updated 113 Episodes

1
Chương 1: Máu và nước mắt
2
Chương 2: Bảng danh sách đen
3
Chương 3: Cô gia sư xấu xí
4
Chương 4: Hoàng Tử trung học King
5
Chương 5: Vô tâm lạnh lùng
6
Chương 6: Lí lịch của Win
7
Chương 7: Tôi cần một Osin, cô có muốn làm hay không?
8
Chương 8: Muốn báo đáp công ơn
9
Chương 9: NGười thừa kế
10
Chương 10: Hoàng tử Mì gói
11
Chương 11: Con vịt đen đuổi.
12
Chương 12: Cô giáo, có lẽ… tôi nhớ cô
13
Chương 13: Tâm tư của Win
14
Chương 14: Nghi ngờ
15
Chương 15: Nụ hôn đắng
16
Chương 16: Có cảm tình với Hàn gia
17
Chương 17: Thư kí tổng giám đốc
18
Chương 18: nguyên tắc 3 không
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21: Tỏ tình trong phòng tối ( hé màn tội ác )
22
Chương 22: Chuyến đi từ thiện
23
Chương 23: cảm xúc dành cho nhau không rõ ràng
24
Chương 24: Tôi tin cô
25
Chương 25: Hàn phu nhân trở về
26
Chương 26: Hàn Liên Chi
27
Chương 27
28
Chương 28: Cô là gì trong anh.
29
Chương 29: Món quà đầu tiên
30
Chương 30: Cô em họ bất đắc dĩ của Kelly
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33: Lạc mất nhau
34
Chương 34: Rời đi
35
Chương 35: Hận và Yêu
36
Chương 36: Hôn lễ
37
Chương 37
38
Chương 38: Tú Anh trở về
39
Chương 39
40
Chương 40: Bí mật hé lộ
41
Chương 41: Hàn gia nổi sóng
42
Chương 42: Người đàn ông độc thân
43
Chương 43: Chỉ là em giấu đi
44
Chương 44: Tôi rất nhớ cô ấy
45
Chương 45: Hẹn gặp tại trung tâm trò chơi
46
Chương 46: Tôi yêu em
47
Chương 47: Anh chính thức sẽ thuộc về tôi
48
Chương 48
49
Chương 49: Ra đi
50
Chương 50: Quyết Định Của Kelly
51
Chương 51: Bị lừa
52
Chương 52
53
Chương 53: Quá khứ của An Nhiên
54
Chương 54
55
Chương 55: Kế hoạch hẹn hò
56
Chương 56: Cùng cha khác mẹ
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61: Tiểu Hân
62
Chương 62: Ổn rồi, có tôi ở đây
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69: Tình mẫu tử
70
Chương 70: Em nhớ tôi ư?
71
Chương 71: Không tin tưởng
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81: Hàn Thế Bảo… anh say rồi… chóng cự được tôi ư.
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89
90
Chương 90
91
Chương 91
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94
95
Chương 95: Bất an
96
Chương 96
97
Chương 97
98
Chương 98: Kelly nổi giận
99
Chương 99
100
Chương 100
101
Chương 101
102
Chương 102
103
Chương 103: Giải đáp bí ẩn
104
Chương 104
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107: Anh nợ em một lời yêu
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111
112
Chương Ngoại Truyện 1
113
Chương Ngoại Truyện 2: End

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play