[RhyCap] RhyCap Kể Chuyện Mời Bạn Nghe
Pov 1.Mãi Mãi Tuổi 19 llP2ll
_________________________
Pov 1.Mãi Mãi Tuổi 19 [Tiếp]
Năm 17 tuổi, Nguyễn Quang Anh chuyển trường đến một ngôi trường trung học phổ thông mới
Vừa vào lớp, điều anh ấn tượng nhất là cậu bé Hoàng Đức Duy đang ngồi cuối lớp làm bài tập
Hình ảnh của cậu trai nhỏ bé mà chăm chỉ
Không chơi đùa, không ai nói chuyện với cậu
Ngồi một mình im lặng mà làm bài
Nguyễn Quang Anh
Xin chào//đến chỗ em//
Hoàng Đức Duy
//ngước lên nhìn//
Hoàng Đức Duy
Xin Chào//rụt rè//
Nguyễn Quang Anh
Mình là học sinh mới, làm quen nhé//đưa tay ra, muốn bắt tay cậu//
Hoàng Đức Duy
Ừm, cũng được//bắt tay anh//
Nguyễn Quang Anh
Không ai chơi với cậu hả?
Hoàng Đức Duy
Không muốn chới, không được chơi với ai
Nguyễn Quang Anh
Sao lại vậy?
Nguyễn Quang Anh
À,tôi là Nguyễn Quang Anh,mới chuyển về đây học
Cứ thế mà cả buổi anh ngồi nói chuyện với cậu
Dù nhiều lần cậu im lặng, tập trung mà làm bài
Cô giáo cũng cho hai người ngồi gần nhau
Đến một ngày hai người thân nhau từ bao giờ không biết
Cậu đã có thêm mấy người bạn mới
Đặng Thành An
Đừng làm bài nữa Duy!!!//kéo cậu ra khó bàn//
Hoàng Đức Duy
Từ từ,tao làm nốt
Nguyễn Thanh Pháp
Qanh,mầy có chắc Duy là con người không?
Nguyễn Thái Sơn
Có con người nào như nó không?
Trần Phong Hào
Học cả buổi không chán hả Duy?
Hoàng Đức Duy
Không làm xong về ba mẹ chửi tao nữa
Hoàng Đức Duy
//cắm cúi làm bài//
Huỳnh Hoàng Hùng
Rồi rồi, làm nốt đi còn đi chơi
Những người bạn duy nhất thấu hiểu và bên cậu
Và cả anh, người luôn chăm sóc, bảo vệ, đồng hành với cậu
Từ cái ngày anh xuất hiện trong cuộc đời cậu, thì như một ánh sáng le lói qua căn phòng tối để sưởi ấm trong nó
Nguyễn Quang Anh
Uống đi rồi làm//để hộp sữa lên bàn cho cậu//
Hoàng Đức Duy
Cảm ơn Qanh//cười tươi//
Vẫn luôn quan tâm chăm sóc cậu như vậy
Vẫn luôn coi cậu là người đặc biệt trong tim mình
Bản thân hai người đều thích đối phương và coi người kia là người đặc biệt
Tình yêu cứ thế mà mỗi ngày một lớn hơn
Đến một ngày, hai người từ tình bạn thành tình yêu
Nguyễn Quang Anh
Tớ Thích Cậu! Làm người yêu tớ nhé//đỏ mặt//
Đặng Thành An
Đồng ý! Đồng ý!
Nguyễn Thanh Pháp
Đồng ý đi con ơi!
Huỳnh Hoàng Hùng
OTP tôi ship thành thật rồi!
Trần Phong Hào
Đồng ý đi Duy!
Đỗ Hải Đăng
Đồng ý đi Duy!
Lê Quang Hùng
Yêu đi,yêu đi
Hoàng Đức Duy
Tớ...tớ..//ngại//
Nguyễn Quang Anh
Làm người yêu tớ nhé Duy?
Hoàng Đức Duy
Tớ..tớ đồng ý//nhận hộp quà//
Nguyễn Thái Sơn
Bạn mình hết ế rồi
Nguyễn Thanh Pháp
Con mẹ có bồ rồi
Hôm đó là một ngày thật đẹp
Một ngày mà anh sẽ không bao giờ quên
Và cái khuôn mặt hay mái tóc ấy cũng sẽ được anh in sâu trong tim mình
Nhưng giờ đây, sau tất cả em lại bỏ anh mà đi sao
Cái ngày anh được báo tin em mất rồi
Cái ngày ấy anh không tin vào tai mình
Chạy thật nhanh đến nhà em
Quãng đường trước đây mất 20p thì giờ chỉ còn 10p
Nguyễn Quang Anh
Đức Duy.. Đức Duy//Chạy vào nhà em//
Anh sững sờ khi thấy người mình yêu giờ chỉ còn trong hũ tro cốt
Không kịp nhìn em lần cuối rồi
Anh gục xuống sàn mà khào khóc
Nguyễn Quang Anh
Đức Duy//gào lên///
Nguyễn Quang Anh
Sao em bỏ anh lại!
Nguyễn Quang Anh
Hả Đức Duy?!
Nguyễn Quang Anh
Em hứa..em hứa sẽ cùng anh đi đến từng sân khấu cơ mà
Nguyễn Quang Anh
Sao giờ em bỏ anh lại//gào khóc//
Nguyễn Quang Anh
Đức Duy... Đức Duy à
Trái tim anh lúc đó như ngừng đập, một khoảng trống vô tận nuốt chửng mọi âm thanh và ánh sáng khi nhận ra em đã mãi mãi rời xa. Hơi thở nghẹn lại, lồng ngực đau thắt như có ai bóp nghẹt, nước mắt cứ thế tuôn rơi không ngừng, mặn đắng hòa cùng nỗi tuyệt vọng không đáy. Thế giới xung quanh trở nên vô nghĩa, mọi niềm vui và hy vọng dường như đã tan biến theo bóng hình thân thương ấy
Nhận ra người mình yêu đã lựa chọn rời xa thế giới này vì những áp lực vô hình, trái tim anh như bị xé làm đôi bởi vừa thương xót cho gánh nặng em phải chịu đựng bấy lâu, vừa đau đớn cho sự mất mát không thể bù đắp. Nỗi đau này không chỉ là sự thiếu vắng, mà còn là một vết thương âm ỉ day dứt
Lúc đấy anh chỉ biết tự hỏi
"Giá như thế giờ này nhẹ nhàng với em một chút thì tốt"
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
//đi tới+nhìn anh//
Đôi mắt bà sững lại, nhìn chàng trai đang gào khóc trước di ảnh của con trai bà, từ tiếng nấc nghẹn ngào xé tan bầu không khí tĩnh lặng. Từng giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt đau khổ ấy như những mũi dao xoáy sâu vào trái tim bà. Hóa ra, tình yêu giữa hai người lại chân thành và sâu sắc đến vậy, vượt qua mọi định kiến mà bà từng cố chấp. Giờ đây, sự mất mát này không chỉ là nỗi đau khôn nguôi, mà còn là lời sám hối muộn màng cho sự mù quáng của bà, cho những tháng ngày bà kiên quyết chia lìa hai tâm hồn thuộc về nhau
Bà tự trách mình, tự trách bản thân sao lại bắt em phải chia tay người em yêu, sao lại coi yêu người con trai khác là bệnh
Cách nhìn nhận và sự cổ hủ của bà đã đánh mất đứa con trai duy nhất của bản thân
Ân hận giờ cũng đã qua muộn
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Qanh!//đi đến trước mặt anh//
Nguyễn Quang Anh
//ngước lên nhìn mẹ em//
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Cô..cô xin lỗi
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Duy nó gửi con cái này//đưa bức thư của em cho anh//
Nguyễn Quang Anh
Con xin ạ//nhận lấy//
Bàn tay bà run run trao bức thư mà em để lại cho anh, bà nghẹn ngào nhận ra ánh mắt đau đớn tột cùng nhưng vẫn ẩn chứa sự tôn trọng dành cho bà. Dù chính sự ngăn cấm nghiệt ngã của bà đã đẩy hai đứa trẻ đến bi kịch này. Nhưng chàng trai trước mặt bà vẫn không một lời trách móc. Nhìn những dòng chữ nguệch ngoạc chứa chan tình yêu và cả sự tuyệt vọng của em, bà càng thêm xót xa. Sự tôn trọng lặng lẽ của anh như một lời buộc tội dịu dàng mà khoét sâu thêm vết thương hối hận trong trái tim bà
Meocon-lại là Cattain_girl bay tới đây
Lười
Meocon-lại là Cattain_girl bay tới đây
Gọi
Meocon-lại là Cattain_girl bay tới đây
Bye bye
Comments
Blink🐢🐼⚡️🐑
t khóc ròi, mất tiền mua lại hộp khăn giấy nữa😭
2025-05-10
0