Pov 1.Mãi Mãi Tuổi 19 llEndll

Meocon-lại là Cattain_girl bay tới đây
Meocon-lại là Cattain_girl bay tới đây
Lưu ý là fic này cần sự kiên nhẫn ạ
_________________________
Pov 1.Mãi Mãi Tuổi 19 [End]
📝 Gửi Qanh - Người Em Yêu Em xin lỗi Qanh, ngàn lần xin lỗi vì không thể cùng anh bước tiếp trên con đường này. Em biết, quyết định này sẽ khiến anh đau lòng, hụt hẫng biết bao. Em cũng vậy, trái tim em như có ngàn mũi kim châm khi phải nói lời chia xa Nhưng anh à, em mong anh hiểu cho em. Cuộc đời này vốn dĩ vô thường, có những ngã rẽ mà ta không thể nào lường trước được. Em không muốn anh phải vì em mà gánh chịu thêm bất cứ điều gì. Em tin rằng, ở một nơi nào đó, em sẽ luôn dõi theo anh, cầu chúc cho anh được bình an và hạnh phúc. Em biết ơn anh vô cùng. Cảm ơn anh đã đến bên em, sưởi ấm trái tim em bằng tình yêu chân thành và sự quan tâm dịu dàng. Những khoảnh khắc bên anh là những ký ức đẹp nhất trong cuộc đời em. Anh đã cho em biết thế nào là yêu thương, là hạnh phúc, là những điều mà em sẽ mãi trân trọng. Hãy sống thật tốt anh nhé. Hãy mạnh mẽ vượt qua những khó khăn, hãy tìm thấy niềm vui trong cuộc sống. Em tin rằng, với trái tim ấm áp và nghị lực phi thường, anh sẽ tìm được người xứng đáng với tình yêu của anh. Nếu có duyên, kiếp sau ta lại tìm thấy nhau anh nhé. Em sẽ nhận ra anh giữa biển người mênh mông. Yêu anh và mãi nhớ về anh. Kí Tên Hoàng Đức Duy
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//sững vài giây//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đức Duy... Đức Duy à//gào khóc//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em bỏ anh đi thật rồi sao?//khóc to hơn//
Đọc xong những dòng thư này, tim anh như nghẹn lại. Vừa cảm nhận được tình yêu của em, sự chân thành đến xé lòng, vừa thấy một nỗi đau đớn, mất mát không thể diễn tả. Lời xin lỗi nghe day dứt, lời cảm ơn như những mũi kim châm. Mong ước "kiếp sau" vừa an ủi vừa khơi gợi một nỗi buồn vô tận. Dù biết, có sống tiếp thì đến một ngày không sao em cũng sẽ rời đi như vậy, trái tim anh vẫn tan nát. Tình yêu này, dù đẹp đến đâu, vẫn đành dang dở
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đức Duy..có phải em đau lắm không?//nhìn di ảnh em mà cười//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Căn bệnh trầm cảm đó giày vò em quá lâu rồi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em ngủ thật say đấy
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Trầm cảm!?*//kinh ngạc//
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Qanh!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Dạ//ngước lên nhìn mẹ em//
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Đức Duy bị...bị trầm cảm?!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em ấy chưa nói với cô ạ?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em ấy bị từ lâu rồi...//kệ cho bà nghe về căm bệnh trầm cảm của em//
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
//ngồi thụp xuống sàn//
Khuôn mặt bà tái mét, đôi mắt mở lớn, sững sờ như tượng đá khi nghe những lời nghẹn ngào về căn bệnh trầm cảm giày vò em. Từ sốc chuyển sang đau xót, hối hận trào dâng trong đáy mắt. Bà day dứt vì đã không lắng nghe, không nhận ra những dấu hiệu bất thường của con mình, mà lại đổ lỗi cho chiếc điện thoại, bỏ ngoài tai lời em nói về việc bị bạo lực học đường, luôn thiên vị đứa con gái lớn, mặc kệ những tổn thương em phải chịu đựng và cuối cùng là mù quáng bắt em chia tay ánh sáng của cuộc đời em. Giờ đây, bà chỉ còn biết câm lặng trong nỗi ân hận xé lòng.
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Đức Duy... Đức Duy mẹ xin lỗi//bật khóc//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thôi cô ạ, chúng ta phải sống thật tốt
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Sống thay cả cho em ấy nữa
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Tại cô... tất cả là tại cô
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em ấy sẽ không hận cô đâu mà//an ủi mẹ em//
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Nhưng.. nhưng tất cả là tại cô..cơ mà
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Tại cô..hức.. Đức...Duy..mới..
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thôi cô ạ//chen lời mẹ em//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em ấy vẫn đã dõi theo chúng ta mà
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chỉ là ta không nhìn thấy mà thôi cô ạ
Hoàng Thúy Linh
Hoàng Thúy Linh
Mẹ//chạy vào nhà//
Hoàng Thúy Linh
Hoàng Thúy Linh
Mẹ sao đấy//đỡ mẹ em dậy//
Hoàng Thúy Linh
Hoàng Thúy Linh
Còn cậu sao ở đây?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi đến thăm Duy
Hoàng Thúy Linh
Hoàng Thúy Linh
Duy Nó Mất Rồi!
Hoàng Thúy Linh
Hoàng Thúy Linh
Tất Cả Là Tại Cậu!
Hoàng Thúy Linh
Hoàng Thúy Linh
Tại cậu hủy hoại nó
Hoàng Thúy Linh
Hoàng Thúy Linh
Tại cậu mà em tôi với mắc bệnh
Hoàng Thúy Linh
Hoàng Thúy Linh
Thế Mà Cậu Vẫn Mặt Dày Đến Đây
Bệnh mà chị Duy nói là tình yêu đồng giới
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đó không phải bệnh thưa chị
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đó là xu hướng tính dục
Hoàng Thúy Linh
Hoàng Thúy Linh
Không có cái xu hướng tính dục nào như thế hết
Hoàng Thúy Linh
Hoàng Thúy Linh
Đó Là Bệnh,Là Bệnh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ba mẹ chị là người thế hệ cũ đã không hiểu những thứ này
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mà chị cũng thế à
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chính cái suy nghĩ đó của chị mới khiến em ấy mắc trầm rồi ra đi!
Hoàng Thúy Linh
Hoàng Thúy Linh
Trầm Cảm?!
Hoàng Thúy Linh
Hoàng Thúy Linh
Cậu Đứng Nói Linh Tinh!
Hoàng Thúy Linh
Hoàng Thúy Linh
Em..em tôi không thể nào bị trầm cảm
Hoàng Thúy Linh
Hoàng Thúy Linh
Chỉ là do nó xem nhiều phim quá thôi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đến Giờ Chỉ Vẫn Bảo Do Em Ấy À
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chị Có Biết Đức Duy Vì Chị Mà Đã Chịu Bao Tổn Thương Không?!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chị Đã Từng Nghĩ Em Cảm Giác Của Em Ấy Chưa!?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hay Chị Chỉ Biết Đến Bản Thân, Chỉ Biết Bắt Nạt Em Ấy
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Là Chị Lớn Nhưng Chị Lúc Nào Cũng Muốn Đức Duy Phải Nhường Mình, Không Được Cãi Mình
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Lúc Nào Cũng Phân Biệt Đối Sự Với Đức Duy Và Em Họ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chị Nói Xấu Em Ấy Với Em Họ Của Chị Thì Em Ấy Cũng Biết Đó
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chỉ Là Không Muốn Nói Mà Thôi
Hoàng Thúy Linh
Hoàng Thúy Linh
//Không Nói Được Gì//
Hoàng Thúy Linh
Hoàng Thúy Linh
Mẹ!//quay sang mẹ em//
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Thúy Linh, chúng ta đã sai rồi...sai thật rồi//bật khóc//
Hoàng Thúy Linh
Hoàng Thúy Linh
Không phải lỗi của chúng ta,mà là do nó không nghe lời
Hoàng Thúy Linh
Hoàng Thúy Linh
Cứ xem mấy cái phim trung quốc tào lao
Hoàng Thúy Linh
Hoàng Thúy Linh
Và tại cả cậu ta n-...
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Là do chúng ta
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Là do ta không hiểu biết mà cứ cổ hủ
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Là do ta không nghe Đức Duy nói con ạ
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Nó mất rồi, thì đến lúc con phải chấp nhận con sai thôi
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Lúc nó chưa mất thì ta vẫn nghĩ nó luôn sai
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Nhưng con xem từ khi nào bị đánh nó không khóc nữa
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Từ khi nào nó luôn im lặng mà không tâm sự với chúng ta nữa
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Từ khi nào hả con?
Hoàng Thúy Linh
Hoàng Thúy Linh
Nhưng...
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Đừng có chấp nữa
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Mình sai rồi
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Sai nhiều lắm rồi
Hoàng Thúy Linh
Hoàng Thúy Linh
Dạ mẹ
Sau đó, dù trong căn nhà tĩnh lặng, nỗi đau như sương mỏng, hình bóng anh vẫn đều đặn mỗi chiều
Gia đình, từ hối hận ngăn cấm, dần quen sự lặng lẽ, kiên trì của anh. Họ thấy anh dịu dàng hỏi han, mang món em thích, ngân nga khúc nhạc buồn
Sự chân thành lay động trái tim chai sạn, chuyển từ nghi ngờ sang thấu hiểu, thương xót. Bên anh, em tìm được bình yên hiếm hoi
Tình yêu anh mạnh mẽ, bền bỉ, xóa nhòa ngăn cách. Giờ đây, anh là một phần lặng lẽ mà không thể thiếu của gia đình trong hành trình vượt qua mất mát
Sự hiện diện của anh âm thầm sưởi ấm những trái tim tan vỡ. Anh là minh chứng cho tình yêu vượt qua mọi giới hạn. Gia đình em, cuối cùng, đã trân trọng điều đó
_______________________
Sau nhiều năm, ánh hào quang sân khấu rực rỡ như lời em dặn. Anh đã là Sao hạng S trên con đường âm nhạc. Tập đoàn Nguyễn Thị lớn mạnh, và cả công ty ALD Entertainment mang dấu ấn tình yêu của đôi ta. Anh sống tốt, thật tốt, đúng như em lời em nói trong thư. Dù thư em bảo hãy yêu người khác, tim anh vẫn chỉ khắc tên em. Không ai thay thế được khoảng trống em để lại. Thành công rực rỡ, nhưng tình yêu anh vĩnh cửu. ALD sẽ là tượng đài tình yêu ấy, minh chứng anh sống vì em. Trái tim anh, mãi mãi thuộc về em
_________________________
:Chúng Mừng Nguyễn Tổng Đã Dẫn Dắt Nguyễn Thị Và Công Ty ALD Entertainment, Trở Thành Công Giải Trí Hạng Nhất!
: Mời Nguyễn Tổng phát biểu vài lời về cảm nghĩ của anh
???
???
MC: Gửi Nguyễn Tổng Mic Ạ//đưa mic cho anh//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cảm ơn//nhận lấy mic//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Trong vinh quang ngày hôm nay, khi tập đoàn Nguyễn Thị và ALD E ntertainment vươn lên vị trí dẫn đầu, trái tim tôi tràn ngập sự biết ơn. Cảm ơn những cộng sự, những nghệ sĩ đã tin tưởng và đồng hành trên hành trình này. Và cảm ơn cả các kháng gia đã luôn ủng hộ chúng tôi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng sâu thẳm nhất, lời cảm ơn chân thành nhất, ý nghĩa nhất xin gửi đến em, người đang dõi theo tôi từ một nơi rất xa.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chính những dòng chữ ngày ấy em để lại, những lời dặn dò chứa đựng tình yêu và niềm tin vô bờ bến, đã trở thành ngọn lửa soi đường, sức mạnh phi thường giúp anh vượt qua mọi thử thách. Em là nguồn động lực lớn nhất, là vì sao sáng nhất dẫn lối cho anh đi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mỗi thành công, mỗi bước tiến của Nguyễn Thị và ALD đều in đậm dấu ấn của em. Anh đã cố gắng, đã nỗ lực, tất cả là vì em, vì muốn em tự hào. Dù em không còn ở đây, nhưng em vẫn sống mãi trong tim anh, trong từng hơi thở, trong từng quyết định.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thành công này là của chúng ta, em yêu. Em mãi là một phần không thể thiếu trong cuộc đời anh, là nguồn cảm hứng vô tận để anh tiếp tục bước đi và chinh phục những đỉnh cao mới
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cảm ơn em, Đức Duy
End Pov 1
Meocon-lại là Cattain_girl bay tới đây
Meocon-lại là Cattain_girl bay tới đây
Mng kiên nhẫn đọc fic này nhé
Meocon-lại là Cattain_girl bay tới đây
Meocon-lại là Cattain_girl bay tới đây
Cảm ơn mng ạ
Hot

Comments

Blink🐢🐼⚡️🐑

Blink🐢🐼⚡️🐑

sao định kiến xã hội khắc khe đến thế, giết chết biết bao nhiêu tình yêu đẹp😔

2025-05-11

1

Blink🐢🐼⚡️🐑

Blink🐢🐼⚡️🐑

gần bằng đoạn văn t viết lun á má :0

2025-05-11

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play