[ AllIsagi _ Blue Lock ] Hồn Hoa Giữa Lời Thề
Chapter 2: Điểm 85
Buổi chiều hôm ấy, Isagi lại đến cánh đồng hoa – nơi duy nhất em cảm thấy bình yên.
Cánh đồng rộng lớn trải dài đến tận chân trời, những đóa hoa rực rỡ đung đưa theo gió, như đang an ủi Isagi vậy.
Isagi nằm xuống giữa thảm hoa mềm mại, đôi mắt nhìn lên bầu trời trong xanh.
Isagi Yoichi
Mình ước gì có thể sống mãi ở đây. // thì thầm //
Hình ảnh của Kaiser và Ness chợt hiện lên trong đầu em. Hai người bạn lúc trước, những người từng cùng cậu chạy nhảy, cười đùa ở cánh đồng này. Nhưng giờ đây, họ đã không còn bên em nữa.
Em không biết họ đã đi đâu, nhưng mà... Em nhớ họ lắm.
Chơi cùng họ, vui biết bao nhiêu chứ...
Isagi Yoichi
Các cậu ấy có còn nhớ mình không nhỉ?
Isagi hỏi trong vô thức, nhưng chỉ có gió đáp lại.
Cánh đồng hoa dường như là nơi duy nhất giữ lại ký ức đẹp đẽ của em.
Nhưng Isagi biết, em không thể ở đây mãi mãi.
Khi hoàng hôn buông xuống, em sẽ phải trở về ngôi nhà lạnh lẽo ấy, đối mặt với những lời mắng nhiếc và ánh mắt khinh miệt.
Isagi Yoichi
Mình ghét cuộc sống này...
Lời thì thầm của một đứa trẻ 10 tuổi tan biến trong tiếng gió, nhưng nỗi đau vẫn đọng lại trong trái tim nhỏ bé.
Isagi nhắm mắt lại, để cánh đồng hoa ôm lấy em trong giấc ngủ ngắn ngủi.
Đó là khoảnh khắc hiếm hoi mà Isagi cảm thấy bình yên, dù chỉ trong chốc lát.
Isagi thức dậy từ giấc ngủ ngắn, ánh chiều tà phủ sắc cam lên cánh đồng hoa.
Dù muốn ở lại mãi, em vẫn phải trở về nơi em gọi là nhà – một ngôi nhà lớn, đẹp đẽ nhưng chẳng hề có lấy chút hơi ấm gia đình.
Bước qua cánh cửa gỗ nặng nề, Isagi cảm nhận được không khí u ám bao trùm.
Bóng dáng của mẹ hiện lên trong bếp, nhưng Isagi không dám lại gần. Em đã học được cách lẩn tránh, cố gắng khiến bản thân ít bị chú ý nhất có thể.
Tiếng gọi vang lên khiến cậu đứng sững lại.
Isagi quay người, thấy cha mình – một người đàn ông cao lớn với ánh mắt lạnh như băng – đang đứng ở đầu cầu thang. Trong tay ông là một tập giấy.
Isagi Iseei
Đây là bài kiểm tra toán hôm trước của con?
Thập phần giọng ông đều đều nhưng mang theo những sự đe dọa.
Isagi chỉ khẽ gật đầu, bàn tay đã siết chặt vạt áo.
Ông nhấn mạnh từng chữ, ánh mắt sắc như dao khiến tim Isagi đập thình thịch.
Isagi Iseei
Con nghĩ mình giỏi lắm sao? Một người thừa kế của gia tộc Isagi mà chỉ đạt được thế này?
Isagi Yoichi
Con… con xin lỗi…
Isagi lắp bắp, đầu cúi gằm, không dám nhìn thẳng.
Nhưng lời xin lỗi chẳng bao giờ đủ. Cha cậu bước tới, kéo cậu vào phòng khách, nơi mẹ cậu đã ngồi vào trên ghế bành.
Ông nói, ném tờ bài kiểm tra lên bàn. Mẹ cậu chỉ liếc qua rồi lắc đầu.
Isagi biết điều gì sắp xảy ra, nhưng em không có cách nào tránh được. Cha em cầm cây thước gỗ dài trên bàn, lạnh lùng nhìn em.
Cậu run rẩy giơ tay lên. Tiếng thước gỗ đập vào da thịt vang lên lạnh lùng trong căn phòng yên tĩnh.
Isagi Iseei
Đây là để nhắc nhở con. Phải hoàn hảo, Yoichi. Phải hoàn hảo.// vung thước //
Sau mỗi cú đánh, ông lại nhắc lại những lời đó, như thể muốn khắc chúng vào đầu Isagi.
Comments
°hopeless°
Mắc gì? 😃
2025-04-22
1
「Eung muốn ngủ 」
Trả lại ba mẹ của Isagi trong blue lock đây༎ຶ‿༎ຶ
2025-01-17
7