[ TOKYO REVENGERS ] Đôi Mắt Của Người Chết
Chap1 : Con mắt xui xẻo
Truyện được sáng tác dựa trên nguyên gốc . Nhân vật được xây dựng dựa trên nguyên gốc , chỉnh sửa và sáng tạo thuộc về tôi nội dung thuộc về tôi
Thể loại : Harem
Char x male|reader ( người đọc nam )
BL and BG
“ Từ khi nào đôi mắt vô dụng ấy lại khiến tôi thay đổi cuộc đời của rất nhiều người ? “
“ Tao ghét đôi mắt của mày . Tao chỉ muốn moi nó ra và dẫm nát nó “
“ Liệu người chết có thể yêu người sống không? “
“ Tôi không muốn chết . Làm ơn “
Lưu ý : có chửi tục , lời nói tiêu cực và nội dung có thể chứa nhiều thứ liên quan về tâm lí
Mỗi con người sinh ra trên cõi đời này đều có mục đích và nhiệm vụ của riêng họ
Hầu như đều trải qua những trải nghiệm gần như giống nhau
Có một cuộc sống như bao người khác
Ấy vậy lại có những người được sinh ra với những kì lạ trên cơ thể
Nhiều người nói đó là sự thiếu may mắn
Nhưng lại có người cho rằng đó là sự ban phát của thần linh
Họ sở hữu nó giống như một thanh kiếm được gửi xuống để đem lại lợi ích cho cuộc sống mọi người
Đối với Y/n sự khác biệt ấy lại là một sự trừng phạt . Trừng phạt vì được sinh ra
Ngay từ khi sinh ra , cậu bé đáng lẽ phải được chào đón như những đứa trẻ khác
Nhưng vào chính cái ngày cậu được sinh ra cũng là ngày cha cậu gặp nạn và rời khỏi thế gian
Sureno - mẹ của cậu vừa hạ sinh cậu thành công lại nghe tin người chồng thân yêu của mình đã vĩnh viễn rời xa mình
Cú sốc ấy làm bà ấy ngất đi
Đến khi tỉnh lại , ông trời vẫn chưa buông tha cho bà ấy
Đứa con trai mà bà vừa hạ sinh bị hỏng 1 bên mắt
Bên phải mắt của đứa trẻ mang màu [f/c] giống như cha của nó nhưng bên còn lại chỉ là một màu trắng xoá
Bác sĩ nói rằng con mắt bên trái của cậu bé không thể sử dụng được
Có thể nói đó là khuyết tật mà cậu phải mang theo suốt đời
Vốn dĩ cha mẹ của Y/n đã có một cuộc sống bình thường như bao người khác
Nhưng chỉ vì bị gia đình ngăn cấm , họ đã cùng nhau bỏ trốn và trải qua biết bao vất vả cùng nhau.
Họ chấp nhận mất đi tất cả để có thể kết hôn và có một gia đình cho riêng mình
Tưởng chừng như sau tất cả những thử thách đó họ có thể sống hạnh phúc bên đứa con sắp chào đời của họ
Nhưng vào đúng cái ngày đen tối đó - cái ngày mà một gia đình phải trở nên hạnh phúc nhất lại cướp đi tình yêu của bà ấy
Sau khi trải qua những chuyện đó , mẹ của Y/n dần trở nên bất ổn
Bà đau khổ tới mức làm lu mờ đi tâm trí
Bà đổ hết mọi tội lỗi lên đầu đứa con trai vừa chào đời kia của mình
Cũng bởi lẽ đó , Y/n lớn lên với sự nuôi nấng một cách tiêu cực
Đối với Y/n , cậu chỉ có một mình mẹ là người thân , chính bởi cách nuôi dạy ấy mà tính cách của cậu cũng trở nên trầm lắng và thiếu đi sự tin tưởng trầm trọng. Nên ngoài mẹ ra không một đứa trẻ hay ai muốn lại gần Y/n , họ khinh thường và trêu chọc đôi mắt của cậu
Nên cậu đã sử dụng một tấm băng gạt rồi đeo nó lên khuôn mặt che đi con mắt ấy
Sureno luôn thay đổi thất thường khi đối diện với con trai mình . Lúc thì bà nhẹ nhàng nâng niu , coi nó như phần sót lại của người chồng đã khuất . Lúc thì lại tàn bạo đánh đập không thương tiếc khi nhìn vào con mắt trái của Y
Bà ấy đành đập Y/n bất cứ lúc nào bà ấy bị dồn nén tâm trí , đến khi đã bình thường trở lại bà ấy lại tỏ ra lo lắng và chăm sóc những vết thương do chính bà gây ra
[Ln] Sureno - mother’s reader
// tùm đầu Y ném xuống đất sau đó cúi xuống bóp cổ Y // tại sao.. tại sao tao phải trải qua những chuyện này? Rốt cuộc tao đã làm gì sai? // trợn trừng mắt rồi khóc //
[Ln] [Yn] Male reader
// khó thở // khụ… m-mẹ..
[Ln] Sureno - mother’s reader
! // bừng tỉnh //
[Ln] Sureno - mother’s reader
// buông tay ra rồi đỡ Y // M-mẹ thành thật xin lỗi- hãy tha thứ cho mẹ nhé // khóc rồi ôm lấy Y //
[Ln] [Yn] Male reader
Khụ.. khụ khụ // xoa cổ // Vâng.
Mặc dù bị mẹ đối xử vô cùng tàn nhẫn nhưng cậu lại không có phản ứng gì. Dễ hiểu thôi , chính những lời nói của mẹ đã tiêm nhiễm vào đầu cậu , cậu cho rằng tất cả mọi thứ là lỗi của mình và cảm thấy mẹ chỉ là một người phụ nữ đáng thương và bất hạnh
Cho tới năm cậu 9 tuổi , mẹ cậu mất vì căn bệnh viêm phổi do hút thuốc lá
Kể từ năm đó cậu chính thức chỉ còn một mình trong thế gian tàn nhẫn này
May mắn thay khi mẹ còn sống , cậu cũng đã biết hết mọi cách để có thể sinh tồn khi chỉ có một mình
Tự lập năm 9 tuổi là một điều rất khó nhưng cậu đã thực hiện được nó
Sau ngày mẹ mất , Y/n đứng trước mộ cha mẹ với khuôn mặt và đôi mắt vô hồn. Cậu không khóc hay than vãn với ông trời cậu chỉ đứng đó với không chút dao động
Sau vài tiếng ở nghĩa trang cậu quay lưng rồi trở về căn nhà lạnh giá
Tưởng chừng như mọi thứ đã kết thúc , cậu đã phải nghỉ học rồi tự mình kiếm tiền nuôi bản thân từ sớm . Cứ như vậy suốt một năm trời , đến khi cậu vừa tròn 10 tuổi , một cơn đau dữ dội ở bên mắt trái khiến cậu ngã quỵ xuống ở phòng khách rồi gào lên một cách đau đớn
[Ln] [Yn] Male reader
AGHHHHHH MẮT. MẮT!! ĐAU QUÁ // ôm lấy 1 bên mắt lăn dưới sàn //
Cơn đau kéo dài suốt đêm cho tới sáng hôm sau mới dừng lại
[Ln] [Yn] Male reader
// từ từ mở mắt ra // * Mình còn tưởng mình sắp chết rồi nữa *
[Ln] [Yn] Male reader
// từ từ ngồi dậy rồi đi vào nhà tắm , nhìn vào trong gương để kiểm tra mắt //
Sau vài phút kiểm tra , Y/n nhíu mày rồi thở phảo
[Ln] [Yn] Male reader
Chết tiệt tại sao lại đau như vậy chứ. Rõ ràng nó không bị sao mà..
Cậu nhìn vào gương một lúc sau đó mở nước rồi hất nước vào mặt để tỉnh táo
[Ln] [Yn] Male reader
Sao cũng được. Mình vẫn có thể đi làm
[Ln] [Yn] Male reader
// dụi mắt sau đó đi về phía cửa //
[Ln] [Yn] Male reader
Tch- thật đ hiểu chuyện quái gì đã xảy ra với mình ngày hôm qua nữa..
Nhưng vừa mới mở cửa bước ra ngoài được một lúc , cậu đứng khựng lại ở ngoài đường rồi trợn tròn mắt nhìn mọi thứ xung quanh
Trước mắt cậu có một vài bóng đen lởn vởn bay gần những người qua lại , có những bóng đen thì cứ đi phía sau người sống , có những con lại lởn vởn vô định , thậm chí ở trên mái nhà hay dưới cột điện đều có .
Chúng mang hình dáng của con người nhưng lại đen xì cùng đôi mắt trắng phát sáng một cách đáng sợ
Kinh khủng hơn là có nhiều con còn bầy hầy không có hình dạng cố định , chúng phát ra những tiếng the thé hay những âm thanh không thể hiểu được
[Ln] [Yn] Male reader
// người run lên sau đó sợ hãi bịt miệng , quay lưng chạy về nhà //
[Ln] [Yn] Male reader
// đóng sầm cửa lại // *Chuyện quái gì đang diễn ra vậy*
[Ln] [Yn] Male reader
// vừa run vừa thở hổn hển // * Bọn chúng là cái gì vậy chứ?! *
[Ln] [Yn] Male reader
* Tại sao mọi người lại bình thản như vậy. Không ai thấy chúng sao?? *
Hàng loạt câu hỏi hiện lên trong đầu Y/n , chưa bao giờ cảm giác sợ hãi lại kinh khủng như vậy đối với cậu
Cậu đã tự nhốt mình trong nhà suốt 3 ngày liên tục
Dần dần cơn đòi cũng dày vò cậu , ép cậu phải ra ngoài
[Ln] [Yn] Male reader
Chết tiệt.. cứ mỗi lần mình mở cửa sổ ra lại thấy bọn chúng. Cứ đà này mình cũng sẽ chết vì đói mất…
Sau một hồi suy nghĩ thì cậu tặc lưỡi sau đó đứng dậy
[Ln] [Yn] Male reader
Liều một lần vậy.
Như thường lệ cậu tìm kiếm chiếc băng gạt rồi đeo nó lên mặt che đi con mắt trái
[Ln] [Yn] Male reader
// hít một hơi rồi thở ra // được rồi. Mau ra ngoài thôi
[Ln] [Yn] Male reader
// mở cửa sau đó nhắm chặt mắt lại //
Cậu bước ra ngoài rồi đứng ở bên ngoài vài phút trước khi lấy hết can đảm để mở mắt ra
[Ln] [Yn] Male reader
// từ từ mở mắt //
[Ln] [Yn] Male reader
H-huh..
[Ln] [Yn] Male reader
Chúng
[Ln] [Yn] Male reader
Đâu hết rồi?
Đúng vậy bây giờ trước mặt Y chỉ có một vài người qua lại
Không còn con quái vật hay thứ gì đáng sợ lởn vởn nữa
[Ln] [Yn] Male reader
// đi bộ ở ngoài vỉa hè đường phố // Là mình tưởng tượng sao..
[Ln] [Yn] Male reader
Hay là chúng đột nhiên biến mất? // nhíu mày //
[Ln] [Yn] Male reader
Rốt cuộc mình đã thấy cái gì vậy chứ. // gãi đầu //
Vừa đi vừa suy nghĩ một lúc thì cậu tặc lưỡi
[Ln] [Yn] Male reader
Tch- hình như mình sắp phát điên rồi
Comments
Ychirou Amemiza🌷 🎴
người đọc đầu tiênnn♡
2025-01-17
0
Ychirou Amemiza🌷 🎴
*đói
2025-01-17
0