Chương 3.

Lúc đi bơi, Tề Minh Thiên chú ý đến lưng trần của Bùi Thế Ngọc, trên lưng có xăm một hình hoa hồng xanh.

Cậu cũng để ý đến, tai Thế Ngọc xỏ khuyên.

Tề Minh Thiên hỏi ngay:”Anh xăm hình và xỏ khuyên khi nào vậy?”

Thế Ngọc trả lời:”Lớp 11, năm đó theo hai anh trai đi xỏ khuyên, sau đó mấy tháng thì đi xăm”

Tề Minh Thiên vỗ tay nói:”Ra là vậy, hình xăm của bọn họ em thấy qua rồi, cũng thấy bọn họ khuyên tai bọn họ, còn anh thì chưa thấy lần nào”

Bùi Thế Ngọc trả lời cậu:”Vì anh luôn tháo khuyên tai ra, rất ít khi đeo nó, còn hình xăm thì luôn được áo che rồi, hiển nhiên là không thể thấy”

Tề Minh Thiên nói với hắn:”Hình xăm rất đẹp”

Bùi Thế Ngọc chỉ cười, hắn chẳng nói gì.

Cậu nói:”Em cũng xăm”

Bùi Thế Ngọc hỏi ngay:”Xăm hình gì?”

Tề Minh Thiên đứng dậy, nhanh chóng cởi áo ra. Thân hình của cậu rất đẹp, dù sao cũng thường xuyên chơi bóng rổ. Cơ bụng săn chắc, Bùi Thế Ngọc nhìn đến đỏ mặt.

Tề Minh Thiên sau đó xoay người, cho hắn xem hình xăm phía sau lưng. Chỉ là hình hai con cá vàng nhỏ nhắn nằm giữa lưng.

Bùi Thế Ngọc hỏi ngay:”Không xăm hình khác lại xăm hình này sao?”

Tề Minh Thiên trả lời:”Em thấy nó đẹp”

Hắn nói:”Đúng là rất đẹp”

Hai người sau đó nhảy xuống biển, bắt đầu bơi lội.

Gần 10 giờ, một trong số hai anh hắn đến gọi cả hai, Tề Phượng Vũ hét lớn:”Phượng Thành, Minh Thiên, lên bờ đi, trễ rồi”

Bùi Thế Ngọc ngoi lên trước, Tề Minh Thiên theo sau, hai người nhanh chóng lên bờ. Tề Phượng Vũ khoác vai hai đứa em, vừa đi vừa nói:”Hôm nay có món yêu thích của hai đứa đấy”

Bùi Thế Ngọc hỏi ngay:”Món nào vậy?”

Phượng Vũ gõ đầu em trai, anh nói:”Đương nhiên là món mì hoành thánh rồi, ban nãy hai đứa về anh đã bảo dì trưa nay ăn mì hoành thánh, dù sao gần đây những món kia có chút ngán ngẩm rồi, đổi một bữa mì cũng tốt”

Bùi Thế Ngọc cũng gật đầu.

Bốn người bọn họ sau đó ngồi trong phòng khách, Tề Phượng Thanh, anh cả nhích sang bên cạnh Bùi Thế Ngọc, nghiêng đầu đưa điện thoại đến trước mặt cậu hỏi:”Nhóc con, em thẩm văn này xem, đây là truyện mới nhất của tác giả dưới quyền Tề thị”

Bùi Thế Ngọc nhìn qua rồi bảo:”Gửi file đi”

Phượng Vân gật đầu, nhanh chóng gửi file qua chỗ cậu, Bùi Thế Ngọc cũng mở máy tính lên, nhanh chóng bấm vào file anh trai gửi rồi bắt đầu đọc thử.

Đọc xong liền nói:”Sai chính tả, văn phong có chút bị lệch hướng, có chút giống đạo văn”

Bùi Thế Ngọc sau vài giây im lặng liền hỏi:”Tác giả mới của công ty? Mới vào nghề?”

Phượng Vân gật đầu, Bùi Thế Ngọc liền nói:”Đạo tác phẩm của em”

Phượng Thanh hỏi ngay:”Đạo bao nhiêu?”

Bùi Thế Ngọc trả lời:”Khoảng sáu mươi lăm đến bảy mươi lăm phần trăm”

Phượng Vân lướt đọc lại rồi hỏi:”Đạo bộ “Ngốc khi yêu anh”? à?”

Bùi Thế Ngọc lắc đầu, cậu bảo:”Một trong ba bộ thôi, anh biết em có tổng cộng năm bộ tiểu thuyết mà, ngoài bộ viết đầu tiên và bộ đang viết dở thì ba bộ kia đều bị người này đạo”

Phượng Thanh gật gật đầu rồi bảo:”Để anh xử lí chuyện này”

Bùi Thế Ngọc hơi gật đầu sau đó bảo:”Nhuận bút tháng có chút thấp hơn những tháng trước, chỉ có hai triệu cho bộ “Ngốc khi yêu anh”, còn những bộ kia tổng lại chưa đến năm trăm ngàn”

Phượng Vân vỗ vai Thế Ngọc bảo:”Em viết vì đam mê mà, tiền tháng đều được Tề gia chuyển khoản không thiếu xu nào, tiền sinh hoạt có bao giờ thiếu đâu”

Tề Minh Thiên nghiêng đầu bảo:”Tuyệt thật đó, em cũng muốn đọc”

Bùi Thế Ngọc liền đưa máy tính sang trước mặt hắn rồi bảo:”Gõ Tề Thiếu Quân Ngọc là ra”

Tề Minh Thiên nhận lấy máy tính, nhanh chóng gõ tên tác giả “Tề Thiếu Quân Ngọc”. Màn hình hiển thị năm tác phẩm, trong đó có bốn bộ đã chuyển thành sách và bán, bộ còn lại đang viết.

Tề Minh Thiên nhanh chóng bấm đại một bộ rồi bắt đầu đọc, hắn đọc rất chăm chú suốt gần một tiếng đồng hồ.

Chăm chú đến độ còn chẳng cảm nhận được Bùi Thế Ngọc đang tựa đầu vào vai hắn lướt mạng xã hội.

Tề Phượng Vân hỏi Bùi Thế Ngọc:”Khi nào về?”

Thế Ngọc trả lời:”Chắc là tối, dù sao em cũng rảnh, còn lại phải xem em ấy”

Tề Phượng Vân gật đầu rồi bảo:”Tốt đó, buổi chiều bố mẹ về, hai người hay nhắc đến em, cả ngày đều bảo em không nhớ bọn họ mới không chịu về nhà”

Thế Ngọc nghe xong liền nói:”Gần đây làm bài tốt nghiệp, năm sau em học năm cuối, sau đó học lên thạc sĩ rồi tiến sĩ”

Tề Phượng Vân giơ ngón cái bảo:”Có khi em tốt nghiệp nhanh còn trước hạn đấy”

Thế Ngọc trả lời:”Em nói em muốn học nhanh, tốt nghiệp sớm rồi học thạc sĩ tiến sĩ luôn, hiệu trưởng đồng ý nên lịch học của em khá kín”

Tề Phượng Vũ hỏi cậu:”Nhóc con, em học xong có tiếp tục viết nữa không? Hay là đi dạy?”

Bùi Thế Ngọc trả lời:”Có lẽ là không”

Tề Phượng Vũ chán nản bảo:”Ài, chán chết mất, tiểu thuyết em viết là thú vui mỗi ngày của anh đó, em không viết nữa thì anh biết làm gì mỗi ngày đây?”

Bùi Thế Ngọc hơi im lặng sau đó nói:”Được, sau này vẫn sẽ tiếp tục viết tiếp”

Tề Phượng Vũ nghe xong liền nói:”Tuyệt”

Đến chiều, bố mẹ nuôi Bùi Thế Ngọc, ông bà Tề quay về. Nhìn thấy Tề Minh Thiên ngồi trong nhà cũng sững người giây lát, bà Tề hỏi:”Sao tiểu Thiên lại ở đây?”

Tề Phượng Vũ lao nhanh đến như cún nhỏ mà ôm lấy bà rồi bảo:”Mẹ, tiểu Thiên với Phượng Thành nhà chúng ta đang hẹn hò đó”

Ông Tề sắc mặt giãn ra, sau đó hỏi:”Hẹn hò được bao lâu rồi?”

Bùi Thế Ngọc giơ hai ngón tay lên, Tề Phượng Vũ liền hỏi:”Hai năm?”

Tề Phượng Thanh liền bảo:”Lấy đâu ra hai năm, em ấy mấy năm nay im lìm, chắc hai tháng là cùng”

Bùi Thế Ngọc đáp:”Là hai ngày”

Cả nhà bị lời của cậu làm cho sịt keo cứng ngắt, hai ngày? Là hai ngày đó, mới hai ngày đã dắt bạn trai về nhà ra mắt rồi.

Tề Minh Thiên dụi nhẹ ở hõm cổ anh, hắn nói:”Có điều hai ngày chỉ là khoảng thời gian hẹn hò, chưa tính khoảng thời gian trước đúng không anh”

Bùi Thế Ngọc mỉm cười bảo:”Đó là đương nhiên rồi”

Bùi Thế Ngọc rất ít khi cười, lần này lại vì bạn trai mà cười, bốn người kia không khỏi ghen tị.

Tề Phượng Vũ liền bảo:”Quả nhiên là có bạn trai rồi, dịu dàng không ít”

Tề Phượng Vân nhéo nhẹ má em trai bảo:”Nhóc con ấy chỉ dịu dàng với bạn trai thằng bé thôi, em không có cửa đâu”

Tề Phượng Vũ ưỡn ngực bảo:”Cần gì chứ, chỉ cần em đi kiếm một bạn trai tính nết in hệt là được”

Bùi Thế Ngọc liền nói:”Vấn đề là người ta có chịu anh hay không, nết anh có vừa sao? Tra nam một thời”

Tề Phượng Vũ phồng má, nhanh chóng nhấc điện thoại gọi đi:”Cục cưng, đến nhà anh được không?”

Hắn im lặng một lúc đợi bên kia trả lời, sau đó bảo:”Anh biết nhà em mà, mau đến đi, anh không đến em giận anh đó”

Bùi Thế Ngọc nghe được không nhịn được mà bật cười, Tề Phượng Vân cũng không ngoại lệ.

Một lúc sau, một chiếc xe hơi đen chạy đến, đậu trước cổng. Tề Phượng Vũ lao ra nhanh nhất có thể để mở cổng, người trong xe vừa xuống, hắn đã nhảy vội đến nhào vào lòng đối phương.

Người kia cũng không chút bất ngờ, nhanh chóng nhấc bổng hắn lên bế vào bên trong.

Bùi Thế Ngọc bị làm cho giật mình, hét lên:”Em trai?”

Tề Phượng Vũ cũng kinh ngạc vì tiếng hét của cậu, người kia cũng gật đầu chào ông bà Tề rồi gọi:”Anh hai”

Bùi Thế Ngọc hai mắt mở to kinh ngạc, bàn tay run rẩy đưa lên hỏi:”Đừng...đừng nói là....hai người đang hẹn hò nhé?”

Tề Phượng Vũ gật đầu, Bùi Thế Ngọc phụt một tiếng bật cười ha hả, sau đó nói:”Thì ra là vậy, anh ba cũng có ngày bị một hồng hài nhi nhỏ hơn mình những mười tuổi bế trọn trên tay, ôm hôn các thứ”

Hot

Comments

Thư u mê BJXY

Thư u mê BJXY

bộ lúc trước anh mạnh bạo lắm hả

2025-02-27

0

•BiKhungGiaiDoanCuoi•

•BiKhungGiaiDoanCuoi•

anh viết à, e theo với 😍

2025-02-24

1

Thư u mê BJXY

Thư u mê BJXY

nhìn hai ng hạnh phúc quá

2025-02-27

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play