•Chap 1•
“Nhờ ông giúp tôi chăm sóc cho con bé”
“Tôi không thể giữ con bé bên mình được, tôi không bảo vệ được con bé”
“Được rồi, người nhà cả mà, con bé như cháu tôi vậy chẳng lẽ tôi lại từ chối”
“Mai em phải đi rồi, anh chờ em nhé, em về sớm thôi”
Amelia Drovas
Clarie, đừng đi xa quá nhé!!
Amelia Drovas
Không là sẽ lạc đấy
Clarie Drovas
Rie đi khám phá rừng sâu!! Bắt đầu!!!
Hôm nay Clarie được bố mẹ dẫn đi chơi. Gọi là đi chơi nhưng hình như bố mẹ có việc gần đấy nên em được chơi xung quanh để chờ bố mẹ.
Thế là trong lúc đợi bố mẹ, em đeo chiếc cặp nhỏ sau lưng, tay ôm một chú thỏ bông tiến thẳng vào khu rừng gần đó đòi khám phá rừng sâu giống những cuốn truyện em hay đọc.
Chỉ mới phút trước mẹ nhắc em đừng đi xa, giờ đây em đã loay hoay ngơ ngác không biết đường ra. Em đảo mắt xung quanh, mọi thứ đều lạ lẫm và mới mẻ. Hình như bé lạc thật rồi...
Clarie Drovas
Giờ làm sao về đây...
Nhưng dòng máu thám hiểm trỗi dậy, em gạt nỗi sợ sang một bên. Ngó nghiêng một hồi lâu, em chọn đại một con đường rồi phóng như bay. Trong lòng thầm cầu mong sẽ thoát được ra ngoài.
Clarie Drovas
Hình như chọn sai đường rồi...
Clarie Drovas
Giờ hết về thật nè...
Trong lúc đang tuyệt vọng muốn sụp đổ, trước mắt em là một người rất cao lớn nằm ngủ cạnh gốc cây.
Tính tò mò cộng thêm với suy nghĩ rằng người này có thể sẽ giúp em về nhà. Em nhanh chân tiến lại gần để nhìn kĩ người trước mắt.
Clarie Drovas
Anh gì ơi...chú gì ơi...
Trước mắt em là một chàng trai cao lớn với nước da ngăm, mái tóc màu xanh rất nổi bật khiến em không khỏi ngỡ ngàng.
Nhưng...anh trai này bị thương nhiều quá. Trong vô thức, em đặt tay lên vùng da bị thương của người trước mặt. Ngay khi bàn tay của em chạm vào, những vết thương dần lành lại. Đúng hơn là, những vết thương đang biến mất.
Thấy có động tĩnh, người con trai nọ ghim chặt lấy cổ tay em, từ từ ngồi dậy nhấc em lên cao.
Acnologia
Con nhãi này, ngươi là ai ?
Không sợ là nói dối, Clarie sắp đái ra quần rồi. Cứu người mà người không trả ơn. Hơn nữa cái anh này mặt nhìn sợ quá, nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống em vậy. Đứng trước tình thế này, em không đủ tỉnh táo để trả lời câu hỏi của hắn.
Hắn thấy em không trả lời thì nhíu mày, tay hắn siết chặt lại khiến cổ tay em như muốn gãy ra vậy.
Nhưng có cái khác đã thu hút sự chú ý hắn. Mấy vết thương đã lành như chưa từng có. Tay em thì đang dính máu của hắn.
Acnologia
Mấy vết thương...
Acnologia
Là do ngươi làm ?
Clarie Drovas
| gật đầu lia lịa |
Clarie Drovas
K-không đau nữa...đúng không ạ...?
Nhận được cái gật đầu xác minh và lời hỏi thăm của em. Gã buông tay thả em rơi xuống. Hắn không nhấc em quá cao nhưng với em thì bé xíu nên rơi xuống ắt sẽ thấy đau.
Muốn khóc lắm nhưng lý trí nhắc nhớ em về mục đích ban đầu. Do đó em vẫn nén cơn đau lại mà túm lấy áo choàng hắn.
Clarie Drovas
Anh gì ơi, Rie bị lạc không biết đường ra...anh chỉ Rie đường về với
Nghĩ sao vậy, hắn chúa ghét con người. Nhưng nhìn đi nhìn lại em không giống người, nhìn như mấy con động vật nhỏ hắn thường thấy trong rừng. Vả lại một phần là do tò mò cách em chữa trị mà không để lại một vết sẹo trên cơ thể bản thân. Thôi thì cũng động lòng, gã túm lấy em, bế cái đứa bé như cục kẹo đi một mạch.
Clarie Drovas
“Sắp được về với bố mẹ rồi”
Clarie Drovas
| giựt nhẹ áo hắn |
Clarie Drovas
Bé là Clarie, anh tên là gì ạ ?
Thôi tốt thì tốt cho trót, với cả nhìn không nỡ ra tay.
Clarie Drovas
Acno..Acno...
Clarie Drovas
Acnologia, Rie nhớ rồi!!!
Clarie Drovas
Sau này Rie sẽ báo đáp anh!!
Acnologia
Báo đáp ? Không cần
Clarie Drovas
Cần chớ, không có anh thì hôm nay không về nhà được rồi
Acnologia
Ờ, làm gì thì làm
Acnologia
Chữa lành mấy cái vết thương, làm thế nào ?
Clarie Drovas
| nhìn hắn ngơ ngác |
Clarie Drovas
Ý anh là vừa rồi đúng không ?
Clarie Drovas
Nhưng mà Rie không biết, bố mẹ dặn không được nói, Rie chỉ biết chạm vào là nó sẽ lành thôi
Acnologia
Năng lực hữu ích đấy
Clarie Drovas
Nhưng em còn yếu lắm, bố với anh trai còn mạnh hơn cơ.
Acnologia
“Cũng hữu dụng phết, hay túm đi cùng luôn nhể ?”
Acnologia
“Mà thôi, còn bé tý như này phiền lắm”
Clarie Drovas
Anh ơi | kéo góc áo hắn |
Clarie Drovas
Nhà anh ở đâu thế ạ ?
Clarie Drovas
Mai Rie sang thăm anh được không ạ ?!
Acnologia
Chỗ vừa nãy, thích thì đến
Tuy là sợ thì có, nhưng em cũng thích thích. Nghe gã chấp thuận thì em cười tươi rói. Trong đầu tưởng tượng ra đủ viễn cảnh cùng nhau chơi đùa với cái anh bí ẩn xa lạ trước mặt.
Chẳng ai mở lời trước khiến bầu không khí rơi trầm xuống. Đôi mắt em giờ chuyển sự chú ý đến ánh sáng dần lộ ra sau những bụi cây. Em dần nghe được tiếng cười, tiếng nô đùa của mấy đứa trẻ. Hình như là về được rồi nhỉ ?
Cách khu chợ một đoạn, hắn dừng lại thả em xuống, có ý không muốn tiến xa hơn.
Acnologia
Về đi, đi thẳng ra là tới
Clarie Drovas
...mai em quay lại chơi với anh được không ?
Dứt lời hắn đứng phắt dậy quay người rời đi. Cứ thế cắm đầu cắm cổ đi một mạch chẳng đoái hoài gì đến người đằng sau.
Em không quan tâm lắm, giờ thoát được khỏi khu rừng thì thứ em sợ là trận đòn của mẹ kìa.
Comments