[ Bách Chu ][ Thitinhhoadich ] Mảnh Ghép Tình Cảm
Chương 4: Những Quyết Định Khó Khăn
Ngày hôm sau, lớp học vẫn đầy ắp tiếng xì xầm của các học sinh. Nhưng lần này, Chu Di Hân không còn cảm thấy những lời đàm tiểu đó nặng nề như trước. Nàng đã bắt đầu nhận ra rằng mình không cần phải lo sợ về những ánh mắt của người khác. Những người bạn như Trần Kha, Trịnh Đan Ny, và Châu Thi Vũ đã giúp nàng hiểu rằng, đôi khi, việc đứng lên vì bản thân mới là điều quan trọng nhất
Lớp học vẫn diễn ra như thường lệ, nhưng trong lòng Chu Di Hân, một quyết định lớn đang hình thành. Nàng không thể mãi sống trong bóng tối của sự khinh miệt, nàng phải làm gì đó để thay đổi tình thế này. Và có lẽ, bắt đầu từ việc đối mặt trực diện với Bách Hân Dư chính là thử thách đầu tiên
Buổi chiều, khi học xong, Chu Di Hân đứng dậy chuẩn bị ra về thì đột nhiên một giọng nói vang lên từ phía sau
Chu Di Hân quay lại, nhìn thấy Trần Kha và Trịnh Đan Ny đang tiến lại gần. Dù đã dần quen với sự hiện diện của họ, nhưng lần này, nàng cảm thấy có chút bối rối
chu di hân ( nàng )
Tôi về nhà thôi
trịnh đan ny
Sao cậu không tham gia cùng chúng tôi một chút? Chúng tôi đang định đi ăn cùng nhau đấy
chu di hân ( nàng )
Tôi... tôi không muốn làm phiền các cậu
Trần Kha cười, rồi nhẹ nhàng nói
trần kha
Cậu không phải phiền đâu. Thực ra, chúng tôi cũng muốn cậu cùng đi. Một chút thời gian thư giãn không phải là điều xấu.
Cuối cùng, Chu Di Hân cũng đồng ý. Ba người đi ra ngoài, hướng tới một quán cà phê gần trường. Nơi này không quá xa hoa, nhưng lại ấm cúng và yên tĩnh. Họ ngồi xuống một góc, bắt đầu trò chuyện về những điều bình thường trong cuộc sống, điều mà Chu Di Hân chưa bao giờ có nhiều cơ hội để chia sẻ
trịnh đan ny
Cậu có nghĩ sẽ trả thù Bách Hân Dư không?
Chu Di Hân im lặng một lúc, suy nghĩ về câu hỏi này. Trả thù... liệu có phải là điều nàng thật sự muốn làm không?
chu di hân ( nàng )
Tôi không biết. Tôi chỉ muốn họ không coi thường mình nữa.
trần kha
Không dễ dàng đâu. Bách Hân Dư rất mạnh mẽ và không dễ khuất phục. Nhưng nếu cậu thực sự muốn thay đổi cục diện , cậu phải mạnh mẽ hơn nữa
Lúc ấy, Chu Di Hân bắt đầu suy nghĩ đến một điều gì đó. Có lẽ nàng không thể thay đổi hoàn toàn thế giới này, nhưng ít nhất, nàng có thể thay đổi cách mình đối diện với nó
Ngày hôm sau, lớp học lại bắt đầu. Chu Di Hân vào lớp với tâm trạng khác hẳn mọi ngày. Nàng không còn sợ sệt như trước, và những lời nói của Bách Hân Dư cũng không còn ảnh hưởng đến nàng nữa
bách hân dư ( cô )
( Quay sang, khinh miệt): Sao hôm nay cô lại có vẻ tự tin vậy? Chắc cô nghĩ mình sẽ trở nên nổi bật lắm sao?
Chu Di Hân hít một hơi thật sâu, rồi bước đến bàn của mình, không đáp lại lời khiêu khích đó. Nhưng thay vì im lặng, nàng quyết định thẳng thắn đối diên với Bách Hân Dư.
chu di hân ( nàng )
(Quay lại, nhìn thẳng vào mắt Bách Hân Dư): Tôi không cần phải nổi bật. Tôi chỉ cần được tôn trọng, và tôi sẽ không để ai coi thường mình nữa
Ánh mắt Bách Hân Dư hơi dao động, có chút ngạc nhiên, nhưng ngay lập tức, cô ta khôi phục lại vẻ lạnh lùng, không hề có chút do dư
bách hân dư ( cô )
Hả? Cô nghĩ mình có thể thay đổi gì sao? Từ một cô gái nghèo kiết xác như cô mà dám đứng trước mặt tôi nói những lời đó?
Chu Di Hân không sợ hãi nữa. Nàng biết rằng, nếu không dám nói ra những gì mình nghĩ, thì sẽ mãi mãi sống trong bóng tối
chu di hân ( nàng )
Đúng, tôi nghèo. Nhưng ít nhất tôi không sống giả tạo như cô
Cả lớp lặng đi. Bách Hân Dư ngây người một chút rồi hất tóc, xoay người bỏ đi. Lời nói của Chu Di Hân như một cú tát vào mặt cô ta. Dường như, trong mắt của những người xung quanh, sự thay đổi trong Di Hân đã khiến họ phải nhìn nhận lại nàng
Sau giờ học, khi Chu Di Hân đang thu dọn sách vở, một người lại tiến đến gần. Là Châu Thi Vũ
chu di hân ( nàng )
(cười nhẹ): Tôi ổn. Cảm ơn vì đã luôn quan tâm
Châu Thi Vũ không nói gì, chỉ gật đầu mỉm cười rồi rời đi. Cảm giác trong lòng Chu Di Hân lúc này là sự tự do, sự mạnh mẽ mà nàng chưa bao giờ cảm nhận được. Dù con đường phía trước còn nhiều thử thách, nhưng nàng sẽ không để bất kỳ ai làm nhụt chí mình nữa
Cùng lúc đó, ở một góc khác trong trường, Bách Hân Dư đứng im lặng nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh mắt lộ ra sự bất an mà cô ta chưa bao giờ bộc lộ
Comments