[LingOrm] - Không Lối Thoát...
Chap 1
LingLing Kwong
Chúng ta kết hôn đi!
Người phụ nữ trung niên, ăn mặc nghiêm chỉnh đứng dưới những tán cây hoa anh đào nở rộ của Nhật Bản.
Cô ấy khụy một gối xuống trên tay cầm hộp nhẫn cầu hôn người đối diện. Nụ cười tươi trên môi cô ấy như ánh nắng mùa hạ xuyên qua cái cơn se se lạnh của trời thu.
Cô gái phía đối diện hạnh phúc nở nụ cười đến mang tai, tươi đến mức hoa anh đào còn không đẹp bằng nụ cười ấy.
Kornnaphat Sethratanapong
Em...em đồng ý! Em đồng ý lấy chị LingLing Kwong. *Chìa tay ra ngỏ ý cho cô đeo nhẫn*
LingLing Kwong
Cảm ơn em đồng ý lấy chị! Chị yêu em nhiều lắm Kornnaphat Sethratanapong. *Cô nâng niu bàn tay của em, nhẹ đeo nhẫn lên ngón tay như khẳng định mối tơ duyên của cả hai*
_______________________________
Kornnaphat Sethratanapong
LingLing chị chị nhanh nhanh lên, chúng ta sắp trễ giờ rồi! *Em thúc giục cô trong dáng vẻ gấp gáp, thực sự mặt toát lên vẻ lo lắng*
LingLing Kwong
Rồi rồi! Em bình tĩnh nào, chị xong ngay đây!
Sân bay Suvarnabhumi - Bangkok
Kornnaphat Sethratanapong
May quá chúng ta tới kịp, chị đó chuẩn bị lâu thật, còn chăm chút hơn cả em, chúng ta xém trễ đấy nhá!
Em tỏ ra vẻ hờn dỗi, cô còn ăn diện hơn cả em, chỉ là ra sân bay đón người thân của em từ đất khách quê người về nước thôi mà.
LingLing Kwong
Thôi thôi được rồi, chị xin lỗi mà, em đừng càm ràm nữa. Nào nào, công chúa bé bỏng của chị, lát nữa chị đưa em và em gái của em đi ăn xôi xoài bù đắp cho em nhé.
Kornnaphat Sethratanapong
Ah ah em ấy ra rồi em ấy ra rồi! Orm Orm chị bên này chị bên này. *Em cố gắng vẫy vẫy tay để cho cô em gái của mình nhận diện ra*
Cô thực sự cũng không biết em gái của em ra làm sao trông như thế nào? Cô từng xem ảnh em và em gái của em nhưng không biết ở ngoài có khác gì so với trong ảnh không.
Bản tính tò mò cô cũng nhìn theo hướng vẫy tay của em.
Orm Sethratanapong
Ah chị hai chị hai. *Nàng hớt hãi chạy lại chỗ chị mình*
Cô nhìn nàng, gương mặt nàng hao hao giống em nhưng nhan sắc có đôi phần sắc sảo hơn chị mình, đôi mắt màu hổ phách trông thật cuốn hút. Còn làn da thì lại trắng phát sáng, da nàng trắng như da chị mình vậy.
Hai chị em nhà này thừa hưởng gen tốt thật.
Cô chăm chăm nhìn nàng đến ngơ người, cô cứ nghĩ trong mắt cô em là đẹp nhất trên trần đời này rồi nhưng khi giây phút này, ngay tại thời điểm này...nàng lại đẹp nhất trong lòng cô.
Cô cảm thấy tim đập nhanh hơn một chút, cảm giác rất khác lạ so với thường nhật.
Kornnaphat Sethratanapong
Úi trùi ui! Cô em gái bé bỏng của tôi ơi, nhớ em chết mất. *Em hai tay áp lên má của nàng lắc qua lắc lại*
Trông cô em gái của em sao lại dễ thương, xinh đẹp, đáng yêu đến thế.
Orm Sethratanapong
Chị chị hai được rồi em chóng mặt quá! *Giữ hai tay em lại*
Nàng vừa mới xuống máy bay, còn ong ong cái đầu lại được chị gái thân yêu nựng như thế này thật muốn xễu tại chỗ.
Nàng thôi giỡn với chị mình nữa, nàng chú ý đến người phụ nữ trung niên đứng phía sau chị gái mình.
Người phụ nữ này toát lên vẻ nghiêm chỉnh, rất biết cách ăn mặc, khí chất của một người thành đạt lấn ác cả sự đáng yêu của chị nàng.
Nàng thật không ngờ chị mình có thể kết hôn với một người có khí chất đỉnh như vậy.
Mà cũng đúng thôi chị nàng cũng là một tiểu thư danh giá, là cành vàng lá ngọc của gia đình nàng và nàng, là cô công chúa được cưng chiều hết mực của cả gia đình. Em phải xứng đáng với một người tầm cỡ mình hoặc hơn mình chứ không thể dưới tầm được.
Người ta thường có câu "Mây tầng nào gặp mây tầng đó".
Kornnaphat Sethratanapong
*Quay người lại*
Em quay người nhìn cô đang ngơ người ra, em khó hiểu cô làm sao vậy?
Kornnaphat Sethratanapong
...
Kornnaphat Sethratanapong
Chị chị chị...LingLing Kwong! Chị làm sao vậy?
Em kêu mãi cô vẫn cứ ngơ người ra, em có chút khó chịu muốn hét cả vào tai cô cho tỉnh người.
Orm Sethratanapong
Chị...chị dâu, chị dâu ơi! Chị làm sao vậy?
Nàng cũng không hiểu, nàng cảm giác cô nhìn mình từ nãy đến giờ chưa chớp mắt nổi một cái, có chút ngại ngùng nàng tự muốn giải vây cho mình.
LingLing Kwong
*Giật mình*
Cô khi được cả hai chị em gọi liền tỉnh hồn, ngượng ngịu cười trừ nhìn hai chị em.
LingLing Kwong
Ờ ờm...chị không sao! Chị chỉ suy nghĩ chút chuyện vặt thôi, xin lỗi hai người nhé.
LingLing Kwong
Đây! Xôi xoài của em đây công chúa của chị. *Cô đẩy dĩa xôi đến trước mặt em đang ngồi cạnh mình*
Còn nàng mĩm cười ngại ngùng khi nhìn một màn ngọt ngào của chị hai và chị dâu.
Kornnaphat Sethratanapong
Tạm thời không giận chị nữa, tạm thời thôi đó nha! *Em hờn hờn liếc xéo cô trông thật buồn cười và đáng yêu*
LingLing Kwong
Rồi rồi! Công chúa của chị là nhất, đừng giận chị nữa. Em gái của chúng ta cười kìa. *Cô nhìn nàng đang ngồi đối diện môi cười tũm tỉm, có chút nao lòng, cô nhanh chóng cuối xuống ăn dĩa xôi xoài*
Orm Sethratanapong
Em xin lỗi hai chị, vì hôm đám cưới em lại không về nước được. *Nàng cầm cốc nước kế bên lên uống*
Kornnaphat Sethratanapong
Không sao! Chị biết em bận việc học mà. Rồi cuộc sống bên Canada vẫn ổn chứ? *Ăn*
Orm Sethratanapong
Vâng em vẫn ổn! Mọi thứ đều tốt đẹp chị ạ. *Nàng bắt đầu động muỗng với món xôi*
Cô chú ý đến hành động của nàng, thu nó vào tầm mắt, khi nàng đưa muỗng lên miệng cô lại nhìn chằm chằm vào môi nàng, đôi môi hồng hào trông có vẻ ngọt như viên kẹo.
LingLing Kwong
/Thật muốn nếm thử vị ngọt/
Trong đầu cô chợt thoáng lên suy nghĩ đó.
Ông Sethratanapong
Bà được rồi! Đừng đi qua đi lại nữa, tôi sắp chóng mặt theo này.
Ông Sethratanapong, ba của em và nàng, ông năm nay cũng tầm 67 rồi. Người già thường hay có tâm lý lo lắng, hay hồi hộp chuyện gì đó, bà Sethratanapong mẹ của em và nàng cũng vậy.
Bà Sethratanapong
Tôi hồi hộp quá ông ơi! Không biết Orm con gái chúng ta có ốm đi vài ký không hay là lên cân. *Bà không thôi đi lại nữa mà lại sofa ngồi đối diện ông*
Cô giúp việc từ ngoài sân hớt hãi chạy vào với vẻ mặt vui mừng.
Giúp việc
Ông chủ, bà chủ ơi nhị tiểu thư về rồi ạ! Còn có cả đại tiểu thư và tiểu thư Kwong nữa ạ!
Bà không kiềm nổi niềm vui.
Bà Sethratanapong
Ông ơi con bé về rồi ông ơi! *Bà nhanh chân chạy ra ngoài sân muốn đón nàng và em cả cô vào nhà*
Bà Sethratanapong
Đây đây bé con của mẹ con ăn nhiều vào, còn món này nữa mẹ đặt biệt tự tay vào bếp làm cho con đấy! Con ăn nhiều vào nhé Orm.
Miệng vừa nói còn tay bà không ngừng gắp đồ ăn cho nàng.
Kornnaphat Sethratanapong
Trời ơi mẹ ơi! Đầy chén em rồi làm sao em ăn mẹ. *Em nói đến độ muốn bật cười, thực sự bà gắp đầy cả chén nàng*
Ông Sethratanapong
Ây da! Bà à để con bé từ từ ăn, con bé mới về nước cũng có mất miếng da miếng thịt nào đâu mà bà gấp gáp thế. *Ông cũng không nhịn được sự đáng yêu của bà mà mỉm cười lên tiếng*
Bà bĩu môi có chút hờn dỗi thể hiện trên khuôn mặt, bà nhìn nàng vờ làm mặt buồn tủi mà than trách.
Bà Sethratanapong
Con coi đó, cái lão già này và chị hai con ăn hiếp mẹ, mẹ lo cho con đến vậy mà hai con người đó còn chê cười mẹ. Con phải đòi lại công bằng cho mẹ.
Nàng phì cười nhìn mẹ mình dù đã lớn tuổi nhưng vẫn trẻ con như vậy, có phải quá đáng yêu cho người già này không?
Orm Sethratanapong
Mẹ ơi, con sẽ giận hai người đó cùng mẹ nha! Dám ức hiếp mẹ con sao? *Nàng cười tươi nhìn bà đang hờn dỗi*
Ông Sethratanapong
Ôi trời! *Ông cũng mỉm cười theo*
Thế là cả nhà được một nhịp cười đùa vui vẻ với nhau, trông thật hạnh phúc và chữa lành cho nhau.
Cô từ đâu đến cuối ngồi cạnh em không nói gì, chỉ im lặng ăn và cười theo sự vui tươi của mọi người.
Ánh mắt cô đắm đuối vào nụ cười của nàng, nàng cười lên còn xinh đẹp hơn nữa, có phải trái tim cô sẽ tan chảy vì nàng không?
LingLing Kwong
/Đôi môi đó thật muốn nếm thử/ *Ăn*
Comments
Chyn Lee
ê chị có vợ r đó ☺️
2025-04-13
1
AnisPN
Phải chi viết văn cũng giỏi như này
2025-06-14
1
Truong Han
Ôi hóng chap tiếp theo với
2025-01-11
1