Chương 2

Trúc yêu hoá thành cây trâm màu lục yên phận cài trên đầu của Ngưng Sương, hiện tại đang không ngừng than vãn.
Tiểu Trúc
Tiểu Trúc
Bạch tỷ tỷ, tỷ nói xem chúng ta cũng không phải bị ai triệt đường sống, sao tỷ phải bạt mạng bán thân cho thần Tài thế?
Lam y nữ tử cầm theo hộp đựng y dược bước ra khỏi cửa lớn hoàng cung. Ai cũng tò mò nhìn về phía nữ tử một thân lẻ bóng, chỉ tiếc không thể nhìn thấy dung nhan phía sau màn che mặt mỏng manh kia.
Người nào trong hoàng cung cũng phải góp vui một câu trong mỗi bước đi của vị Bạch thần y này.
Quần chúng nhân dân
Quần chúng nhân dân
Vì sao Ngưng Sương đại thần luôn đeo màn che mặt nhỉ? Tôi thực sự tò mò chết đi được.
Quần chúng nhân dân
Quần chúng nhân dân
Mỗi tháng Hoàng thái hậu đều triệu kiến Bạch thần y một lần, cô ấy như người trên trời cứ vờn lại quanh đây đúng là khiến trái tim bé nhỏ của tôi chịu không nổi nữa rồi.
Quần chúng nhân dân
Quần chúng nhân dân
Các cô nói xem, có phải vì sợ mất danh tiếng hay không? Dù sao tiếng tăm của Bạch thần y cũng vang xa vạn dăm, hơn nữa những lời đồn đó khoa trương vô cùng. Bây giờ để cho người ta thấy danh không xứng với thực, chả phải việc làm ăn của cô ấy sẽ lỗ vốn chết à?
Trúc yêu nghe thấy, nhưng căn bản không quan tâm đến họ, tiếp tục cằn nhằn như bà cụ non.
Tiểu Trúc
Tiểu Trúc
Đại phu, viết thoại bản, cầm sư, thợ mộc, dệt đan bao nhiêu nghề tỷ cũng làm cho được.
Tiểu Trúc
Tiểu Trúc
Trước đây còn cái gì nữa? À đúng rồi lính đánh thuê. Muội kiến nghị tỷ nên ứng cử làm đại tướng Nhân tộc, đánh một trận cho ra trò sau đó lui về ở ẩn.
Tiểu Trúc
Tiểu Trúc
Số bổng lộc đó còn không đủ để tỷ và hai vị tuổi già sức yếu kia an hưởng cả đời chắc.
Bạch Ngưng Sương
Bạch Ngưng Sương
Tiểu Trúc, muội không hiểu. Ta vốn không phải đang bán mình, mà lựa chọn “được bán” mình.
Tiểu Trúc
Tiểu Trúc
Đúng đúng ta không hiểu! Kiếp trước tỷ chắc chắn mắc nợ thần Tài, vậy nên kiếp nay mới một đường truy cầu lợi lộc như thế.
Tiểu Trúc
Tiểu Trúc
Đến thần Tài cũng phải sợ!
Xe ngựa dừng trước cửa tiệm Tảo Lạc, mắt thấy người người ra vào đông đúc, Ngưng Sương không kìm được nở nụ cười mãn ý.
Bạch Ngưng Sương
Bạch Ngưng Sương
Xem ra ở kinh thành mở tiệm đá quý thì không thời được bao nhiêu, nhưng mở tiệm trang sức để bán đá quý thực sự là ý tưởng không tệ đó.
Lộ Nhiên Chi
Lộ Nhiên Chi
Bạch cô nương.
Lộ Nhiên Chi là chủ quản của Tảo Lạc Tiệm, quản lí việc kinh doanh hằng ngày ở đây mỗi khi Ngưng Sương vắng mặt.
Nàng nhìn trúng Lộ cô nương từ khi còn ở trấn Tại Khê, quen biết gần mười năm, Ngưng Sương tin tưởng giao ý tưởng Tảo Lạc Tiệm này cho Nhiên Chi, dẫn cô cùng đến kinh thành làm ăn.
Bạch Ngưng Sương
Bạch Ngưng Sương
“A Chi quả nhiên không làm mình thất vọng.”
Lộ Nhiên Chi
Lộ Nhiên Chi
Ngày mai có đơn trao đổi bảo vật đến sơn trang Uẩn Tú, chiều nay đoàn sẽ bắt đầu xuất phát.
Bạch Ngưng Sương
Bạch Ngưng Sương
Có phải lần hợp tác vừa rồi đã thoả thuận?
Lộ Nhiên Chi
Lộ Nhiên Chi
Đúng vậy, sơn trang Uẩn Tú đồng ý trao đổi bảo vật tiệm ta với đá Chu Tước của bọn họ. Chiều nay chính là chuyến đầu tiên.
Bạch Ngưng Sương
Bạch Ngưng Sương
Nhất định không được xảy ra sơ xót, kinh doanh lấy chữ tín làm trọng. Đây là mối lớn, nhất định không được bị ai hẫng tay trên.
Lộ Nhiên Chi
Lộ Nhiên Chi
Bất quá chúng ta có thể nhờ vài lính đánh thuê ở hiệp hội Xá Lữ đằng kia. Lúc Tảo Lạc tiệm khai trương bọn họ đến quán chúng ta hưởng lợi không ít, người trong giang hồ chắc chắn không thể không nể tình nghĩa đến vậy đâu nhỉ..
Tiểu Trúc
Tiểu Trúc
“Tảo Lạc tiệm?”
Trúc Yêu để ý đến bảng tên Xá Lữ của hiệp hội lính đánh thuê trước mặt, trong lòng cười như không cười.
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play