[ Nguyên Văn ] Sủng Ái ?

[ Nguyên Văn ] Sủng Ái ?

0.1. Kẹo Hồ Lô

Thời chiến quốc, năm XXX, tại nơi gọi rằng Trung Quốc, một thế lực hùng mạnh và là hoàng đế của cả đất nước, chính là dòng tộc Trương.
Dòng tộc này nổi tiếng với danh là sinh ra người nào, người đó danh tài.
Đúng như vậy, hoàng đế hiện tại có hai đứa con trai, thì cả hai đứa đều ..
Tài - Sắc - Vẹn - Toàn !
Người anh - Trương Quế Nguyên, là đứa con mà hoàng đế dành sự tin tưởng nhiều nhất, người dân tất cả đều biết và ngưỡng mộ hắn.
Tất nhiên, không thể không kể đến thanh mai trúc mã, người được đặc cách đính hôn với danh chính thất đầu tiên với hắn được.
Còn ai ngoài Dương Bác Văn em cơ chứ, em là con của dòng tộc Dương, cũng chỉ đứng sau họ Trương thôi.
Em cũng giỏi chẳng kém gì hai người kia đâu, em cũng có một người anh trai nữa, gia đình này cũng được người đời khen ngợi không ngớt.
Em được thiên hạ ví như đoá sen trắng nõn mọc lên trong chiếc hồ xanh ngát.
Ý muốn nói rằng em xinh, em đẹp, em duyên, sắc của em phi giới tính là nói thật, đứng dưới ánh sáng, em chỉ cần cười nhẹ một cái thôi, là tất cả mọi thứ xung quanh dù có thế nào cũng chẳng quan trọng gì nữa cả.
Còn mọc lên giữa hồ xanh ngát là muốn nói rằng sự tinh khiết, sự trong sáng, sự hồn nhiên nhưng lại tinh khôn, biết cách đối đáp, nhanh trí, nhanh nhẹn của em.
Là chính nhờ được sinh ra trong một gia đình có sự giáo dục luôn đàng hoàng và tử tế.
Trong đất nước ấy, vô số những cô gái và ngàn vạn các chàng trai thấy em một lần là mê hơn điếu đổ, như chọc trúng mạch tình yêu mà nhớ nhung lấy em mãi.
Nhưng tiếc thay, bông hoa sen hàng quý hiếm chẳng có bản hai này lại đã có chủ mất rồi !
Chính là Quế Nguyên hắn còn ai nữa, từ bé hắn đã có tính giữ người của mình rồi, chỉ là hỏi Bác Văn một chút thôi, nhưng mà thể nào cũng sẽ luôn dính chưởng của Quế Nguyên.
Tất nhiên, nhà có cục bột trắng tròn, mềm mịn thì ai chẳng muốn giữ riêng chứ, đã vậy lại còn đống người ham muốn khiến hắn càng phải giữ người.
------------
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Quế Quế!
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Hửm ?
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Nay ngoài cung có bán kẹo hồ lô!
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Thì sao ?
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
" Sẽ phải dắt mình ra ngoài mua chứ ? "
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Ừm..muốn ăn..
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Trong cung bảo họ làm cái một là xong, có gì mà phải đi đâu xa ?
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Không phải !
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Ta muốn ăn ở bên ngoài cơ !
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Thì bảo thái giám hoặc mấy nô tì đi mua cho, bảo với ta làm gì ?
Hắn càng nói, em càng cọc và ức chế.
Í của em làm muốn hắn dẫn em đi ra ngoài cung chơi, đi dạo với nhau ấy, tại sao hắn cứ tỏ vẻ không hiểu cơ chứ, ghét !!
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Quế chẳng hiểu ta gì cả !
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Biến đi, không thành thân với đồ vô tâm !
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Về ta bảo phụ thân sang rước ta về !
Đúng vậy, hiện tại thì em chính thức thành Nam Hậu duy nhất trên đời của hắn.
À, hắn còn hai phi tần nhỏ nữa, vì là thái tử sắp lên ngôi hoàng thượng nên việc kết nạp thêm phi tần là chuyện đỗi bình thường, nhưng mà không được sủng như em đâu, vì em luôn là tâm can nhỏ bé của ai đó rồi.
Quay lại với đôi bạn trẻ, em liền giận dỗi quay lưng đi về phía phủ của mình với khuôn mặt khó chịu, có chút phồng má chu miệng xinh lên.
Hắn chỉ biết cười bất lực với em bé nhỏ nhà hắn, lúc nào cũng giận dỗi rồi để hắn cưng nựng, sủng ái miết ấy.
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
//đi lại bế sốc em lên//
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Bây giờ không giận nữa thì ta dẫn em đi mua kẹo hồ lô ?
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Không thèm, ta không cần nữa, ta bảo nô tì làm được, chẳng cần hoàng tử đây tận tâm dẫn ta đi đâu, phiền lắm !
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
//cọc cằn đáp lại//
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Này, em thích không, ta chiều em quá nên em cứng đầu hửm ?
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Đầu ta cứng sẵn rồi, nên chẳng cần hoàng tử Trương đây để ý đâu !
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Thả ta xuống.
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Thôi mà, ta xin lỗi em, là ta sai, là ta không hiểu em.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Chẳng lẽ là ta ?
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Nào, không được đanh đá với ta.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Thích, được chưa hả cái đồ thê tử khó ưa !
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Rồi rồi, em nhất em nhất, ta đưa em đi mua hồ lô rồi đi dạo chợ được không nào ?
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Tạm, chỉ là do ta thèm hồ lô thôi, chứ không phải tha thứ cho người đâu đó !
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Ừm ừm, đi nào, đi chuộc lỗi với thiếp của ta ~
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Này, cấm người gọi ta với tên đấy !
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
//đánh vai hắn//
Hắn bế em đi từ Ngự Hoa Viên đến sảnh cung lớn rồi đi ra ngoài thành.
Em ôm cổ hắn mà dụi dụi mấy lần, xong lại gục xuống vai hắn ngủ đến ngon lành, cho hắn bế đi đâu thì bế.
Hắn kêu người mang kiệu đến, nhẹ bước vào bên trong đặt em lên đùi mình, phất tay kêu người cho ngựa chạy, tay xoa xoa vỗ vỗ lưng em để em dễ ngủ hơn.
Lúc Sau.
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Tiểu mỹ miều, mau dậy thôi.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Hưm..~
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Dậy nào, hồ lô của em hết rồi kìa.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Đâu, là ai đã lấy hồ lô của ta !
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
//bật dậy//
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Haha, đúng là chỉ có cách này mới kêu được em dậy.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
//dần ngợ ra//
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Hả..?
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Aa! Tên đáng ghét !!
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Rồi rồi, xuống mua hồ lô nha.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
//lườm hắn//
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Về ta sẽ xử tội ngươi sau.
Hắn vẫn thích thú cười khúc khích, còn em thì bực dọc đi đến quầy hồ lô ở xa xa.
Vương Thiết
Vương Thiết
Ơ, Văn Nhi, em đi đâu đây ?
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
A! Em chào Vương Thiết Ca Ca, lâu lắm mới gặp Ca, nhớ Ca chết mất !
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
//ôm lấy Thiết//
Vương Thiết
Vương Thiết
Nhóc con này, vẫn trẻ con thế, chẳng chịu lớn !
Vương Thiết
Vương Thiết
//xoa đầu em//
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Hì hì, em trẻ con để được Ca chiều đó a.
Em cố tỏ ra thân mật với Vương Thiết, phần nhỏ là do lâu ngày không gặp, phần lớn là để chọc tức hắn, cho hắn hiểu cảm giác khó chịu của em là như nào.
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
//đứng cạnh em nhíu mày//
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
" Gì đây, cướp thiếp trước ban ngày ? "
--------------------------------------------------
Con Ăn Xin Dạy Ỉa
Con Ăn Xin Dạy Ỉa
Hihi bộ mới đến rồi đây.
Con Ăn Xin Dạy Ỉa
Con Ăn Xin Dạy Ỉa
Vì bộ kia tớ bí với ít idea quá nên tạo bộ mới ạ.
Con Ăn Xin Dạy Ỉa
Con Ăn Xin Dạy Ỉa
Mong sẽ được ủng hộ ha.
Con Ăn Xin Dạy Ỉa
Con Ăn Xin Dạy Ỉa
Cảm Ơn Vì Đã Ủng Hộ Tớ Và YW.
Con Ăn Xin Dạy Ỉa
Con Ăn Xin Dạy Ỉa
ybwyc.
Hot

Comments

𝐁𝐚̣𝐜𝐡 𝐋𝐚 𝐏𝐡𝐮̛𝐨̛𝐧𝐠.

𝐁𝐚̣𝐜𝐡 𝐋𝐚 𝐏𝐡𝐮̛𝐨̛𝐧𝐠.

bà này..bộ đặt tên vs avt đó để rỡn mặt vs mình hả🥰

2025-01-30

2

✨

Có thôi đi kh? T sợ cái avt r đó🥰

2025-01-19

1

ℤ𝕚ℕ𝕚 🐑💙

ℤ𝕚ℕ𝕚 🐑💙

Típ ik t/g đáng yêu oiii><

2025-01-20

1

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play