[RhyCap] 39 NGÀY ĐẾM NGƯỢC TRƯỚC KHI TÔI CHẾT..
" Anh luôn hướng về em? "
Tác giảa
hello mn ngườiii💗
Tác giảa
Cảm ơn mn đã ủng hộ chap 1 của mình nhaa, cảm ơn mn rất nhiều ạa💗
Nắng sớm khẽ xuyên qua ô cửa nhỏ, rọi từng tia ấm áp lên chiếc gối tôi còn chưa kịp gấp. Trong căn phòng trọ chỉ vỏn vẹn mười lăm mét vuông, tôi ngồi dậy, gặm nửa ổ bánh mì còn sót lại từ tối qua. Không một ly sữa, không một ai hỏi han, nhưng tôi vẫn mỉm cười.
Một ngày mới lại bắt đầu, tôi – một nhân viên văn phòng tầm thường trong thành phố rộng lớn.
Dẫu chẳng có gì nổi bật, tôi vẫn sống, vẫn bước tiếp…
Vì tôi tin, ở cuối con đường nào đó, có người đang đợi tôi trở về."
Tác giảa
(dài quá hảaa, thôi mn ráng đọc nhaa, lần sao mình sẽ cố gắng rút ngắn lại nha, xin lỗi mn nha💗)
Hoàng Đức Duy
Mệt quá , ngày nào cũng vậy chả có đặc sắc nhỉ../buồn chán/
Hoàng Đức Duy
Bữa nay lại ăn vậy nữa rồi, dù biết là không tốt nhưng mình phải cố thôi..
Nguyễn Quang Anh
Duyy /đứng trước con ngõ nhỏ vẫy tay chào Duy/
Hoàng Đức Duy
/đi lại/ sao
Hoàng Đức Duy
"Anh cảnh sát hôm qua đúng không ta?'
Nguyễn Quang Anh
Hèhè hôm nay anh có món quà tặng Duy nè /hớn hở/
Hoàng Đức Duy
Quà gì ạ?, mà sao anh tặng em
Nguyễn Quang Anh
quà làm quen thôi mà/ngại/
Hoàng Đức Duy
Không cần đâu, E-
Nguyễn Quang Anh
Duy nhận quà của Quang Anh đi mà /buồn/
Hoàng Đức Duy
/cười/vậy em cảm ơn
Nguyễn Quang Anh
Duy nhắm mắt lại đi
Hoàng Đức Duy
làm gì /do dự/
Nguyễn Quang Anh
Anh đếm 1 2 3 rồi mở mắt nha
Nguyễn Quang Anh
Mở mắt ra nèee
Trước mắt tôi là BÓ HOA HƯỚNG DƯƠNG rực rỡ, được gói tỉ mỉ trong tờ giấy báo cũ. Những cánh hoa vàng như nắng khiến tim tôi chao nhẹ. Tôi đang định mỉm cười thì ánh mắt lướt qua tay anh — nơi có những vết xước và trầy nhỏ, đỏ ửng.
Giây phút đó, tôi bỗng hiểu ra: anh đã tự tay chuẩn bị tất cả. Không hoa đắt tiền, không giấy gói lộng lẫy, chỉ là sự vụng về rất thật, nhưng chân thành. Tim tôi khẽ ấm lên, như có dòng nắng nào đó len vào.
Không cần nói gì nhiều, chỉ một bó hoa và đôi bàn tay ấy cũng đủ khiến tôi cảm thấy được thương. Một cảm giác rất khẽ… nhưng thật lâu.
Hoàng Đức Duy
Đẹp quá/mỉm cười/
Hoàng Đức Duy
Anh tự làm hả
Nguyễn Quang Anh
a-à đúng rồi đó
Hoàng Đức Duy
Em cảm ơn anh nha , em thích lắm/nhận lấy bó hoa/
Nguyễn Quang Anh
/ngại/ kh-không có gì/gãi đầu/
Hoàng Đức Duy
mà anh biết ý nghĩa của hoa hướng dương trong tình yêu là không..
Nguyễn Quang Anh
Anh biết chứ
Hoàng Đức Duy
ý nghĩa của nó là:
Sự thủy chung , Niềm tin và hy vọng , Tình yêu tích cực và mạnh mẽ , Tình yêu không chiếm hữu.
Hoàng Đức Duy
Người tặng hoa ý muốn nói nói : " dù em ở đâu, anh vẫn hướng về em "
Hoàng Đức Duy
Anh có ý gì đây
Nguyễn Quang Anh
Có ý gì đâu /đỏ tai/
Hoàng Đức Duy
sắp tới giờ em đi làm rồi, em đi trước nha /vẫy tay/
Nguyễn Quang Anh
um...Duy đi đi
Hoàng Đức Duy
cảm ơn anh nha /cười/
Nguyễn Quang Anh
Tạm biệ- /khựng lại/
Nguyễn Quang Anh
Duy đoán đúng rồi..
Nguyễn Quang Anh
" dù em ở đâu, anh vẫn hướng về em"
Nguyễn Quang Anh
Anh cũng vậy, luôn hướng về em..
Nguyễn Quang Anh
Duy em có nhớ anh không?
Nguyễn Quang Anh
Em thật sợ nhớ anh không? , Anh đây...
Nguyễn Quang Anh
/Trái tim tôi khựng lại... đau nhói như thể em vừa rời đi thêm một lần nữa. Em còn nhớ không? Lời thề viết lên bầu trời, lời hứa vẽ trên lòng bàn tay, và những ký ức từng là vĩnh viễn? Em – người bạn của năm ấy – có từng ngoảnh lại phía anh?/
Hoàng Đức Duy
Hôm nay là ngày đầu tiên đi làm ở công ty này , mong mọi chuyện sẽ ổn. CỐ LÊN!
Lạc Hy
Em là Duy đúng không?
Hoàng Đức Duy
Em mới đến đây làm ngày đầu tiên.
Lạc Hy
Dạ đây là Đức Duy là người em nói với sếp hôm qua
Hoàng Đức Duy
Dạ chào sếp ạ
Tư Du
Ừ, em dẫn bạn đi thăm quan và giới thiệu về công ty và công việc của công ty đi
Hoàng Đức Duy
/ngại/ sếp em đi
Lạc Hy
Và đây là bàn làm việc của em nha
Lạc Hy
Đây là Duy nhân viên mới vừa chuyển về công ty mình nha
Lạc Hy
Bạn rất giỏi luôn đó nha
Lạc Hy
Em giới thiệu về mình đi
Hoàng Đức Duy
D-dạ, mình là Hoàng Đức Duy mong mọi người giúp đỡ ạ
Mặt trời vừa khuất bóng, ánh hoàng hôn nhẹ nhàng dần xuống, trải dài trên bãi biển và len lỏi vào con ngõ nhỏ nơi tôi sống. Con ngõ ấy bỗng trở nên lung linh lạ thường – dù mặt trời đã lặn, nhưng chính sự vắng lặng ấy lại tô đậm thêm vẻ đẹp sâu sắc của nó. Và rồi, ngay tại đầu ngõ, tôi thấy một bóng dáng quen thuộc đang đứng đó, lặng lẽ đợi tôi trở về.
Hoàng Đức Duy
Ai vậy/nheo mắt nhìn từ xa/
Hoàng Đức Duy
*Quang Anh à...?*
Hoàng Đức Duy
Anh gọi tôi à?
Nguyễn Quang Anh
Chứ ai nữa
Nguyễn Quang Anh
Em mới đi làm về hả?
Nguyễn Quang Anh
Anh tặng em cái này nè
/đó là một chiếc móc khóa hình 1 chú cừu được đan bằng len tỉ mỉ/
Nguyễn Quang Anh
Anh làm mà
Hoàng Đức Duy
Mà em không dám nhận đâu..
Hoàng Đức Duy
Sáng anh tặng em hoa rồi giờ anh tặng nữa em ngại lắm..
Nguyễn Quang Anh
Có gì đâu mà ngại
Tư Du
Duy muốn cảm ơn thì bữa nào mời anh đi ăn cơm nha
Hoàng Đức Duy
Em cảm ơn anh nha
Hoàng Đức Duy
Dethuong quáa
Nguyễn Quang Anh
Duy thích là anh vui rồi
Nguyễn Quang Anh
Thôi đến giờ anh phải đi trực ca rồi
Nguyễn Quang Anh
tạm biệt nha
Nguyễn Quang Anh
/chạy đi/
Hoàng Đức Duy
*Anh ngốc quá..!*
Hoàng Đức Duy
*Quang Anh?*
Hoàng Đức Duy
*nực cười thật chứ*
Hoàng Đức Duy
/quay lưng rời đi/
Tác giảa
Cảm ơn mọi người đã ủng hộ nha
Comments