Chap 2

Mẹ cô
Mẹ cô
/hoảng hốt/ MỸ HÂN, MỸ HUYỀN!!
Bà còn chưa kịp đỡ lấy 2 cô con gái thì cô đã nằm dưới sàn, đầu bê bết m.á.u, cánh tay bị ma sát đến chảy m.á.u, cả người không còn sức lực
Vương Mỹ Huyền
Vương Mỹ Huyền
/mở mắt/ đau...
Một mùi tanh xộc thẳng vào mũi khiến Huyền sợ hãi mà nhìn cô
Vương Mỹ Huyền
Vương Mỹ Huyền
C...chị hai
Mẹ cô
Mẹ cô
NGƯỜI ĐÂU, MAU GỌI CẤP CỨU
Mẹ cô
Mẹ cô
NHANH LÊN!!
Trên đường đến bệnh viện
Xe đông kín được, tiếng còi inh ỏi của xe cứu thương cũng không làm họ lung lay, họ vẫn một mực đứng đó, mặc cho người khác đang đau đớn bên trong
Vương Mỹ Huyền
Vương Mỹ Huyền
Chị hai /nắm tay cô/ chị đừng bỏ em nha
Vương Mỹ Huyền
Vương Mỹ Huyền
Em hứa sẽ ngoan ngoãn mà, em sẽ không ngỗ nghịch như trước nữa
Vương Mỹ Huyền
Vương Mỹ Huyền
Em biết lỗi rồi...chị hai...
Mẹ cô
Mẹ cô
/gọi ba cô/
Tút...Tút...Tút
Vương Mỹ Huyền
Vương Mỹ Huyền
/gục đầu lên tay cô/ em xin lỗi hai
Vương Mỹ Hân
Vương Mỹ Hân
Không sao...nhìn nghiêm trọng thế thôi chứ chẳng đau đâu
Vương Mỹ Hân
Vương Mỹ Hân
Em chợp mắt...một lúc liền thấy chị bên cạnh ấy mà
Vương Mỹ Huyền
Vương Mỹ Huyền
/khóc/ em xin lỗi hai
Vương Mỹ Huyền
Vương Mỹ Huyền
Em xin lỗi...tất cả là lỗi của em
Vương Mỹ Huyền
Vương Mỹ Huyền
Em thừa biết chị hai bị bệnh tâm lý, khó khăn lắm mới học được cách mở lòng vậy mà em lại đòi hỏi ở hai quá nhiều
Vương Mỹ Huyền
Vương Mỹ Huyền
Hai...hai có giận thì mắng em đi, đừng bỏ em nha hai
Vương Mỹ Hân
Vương Mỹ Hân
/cười nhẹ/ biết rồi mà
Vương Mỹ Hân
Vương Mỹ Hân
Mẹ...ba...đâu rồi?
Mẹ cô
Mẹ cô
Ông ấy không nghe máy, con yên tâm...mẹ sẽ gọi lại ngay
Vương Mỹ Hân
Vương Mỹ Hân
Dạ
Phòng cấp cứu
"ON"
Trong lúc cô bắt đầu phẫu thuật, Mỹ Huyền bên ngoài vừa khóc vừa kêu bà và các cô y tá đang rảnh ca giúp mình xếp hạc giấy thật nhanh để đủ 1000 con, còn ba cô vẫn đang bận rộn với ca phẫu thuật quan trọng ở phòng khác
Người nhà của các bệnh nhân đang chuẩn bị xuất viện thấy vậy cũng tới giúp đỡ 1 tay
Vương Mỹ Huyền
Vương Mỹ Huyền
/vui mừng/ mẹ, các chị,sắp đủ rồi
Mẹ cô
Mẹ cô
Ừ...sắp đủ rồi /cười, nước mắt chảy dài/
Y tá: dì với em yên tâm, sẽ không sao đâu
Đúng lúc đó, ba cô cũng vừa xong ca phẫu thuật liền chạy đến
Ba cô: Mỹ Huyền đâu rồi?
Mẹ cô
Mẹ cô
Trong đó...
Vương Mỹ Huyền
Vương Mỹ Huyền
Ba, mau phụ con xếp hạc đi ba
//: ừm.../lo lắng/ *con gái, cố gắng lên nhé*
Vương Mỹ Huyền
Vương Mỹ Huyền
999 con rồi
Vương Mỹ Huyền
Vương Mỹ Huyền
/đang gấp cánh/
"OFF"
Bác sĩ: /đi ra/
Mẹ cô
Mẹ cô
Bác sĩ, con bé sao rồi?
//:...chia buồn với người nhà bệnh nhân, vết thương khá nghiêm trọng nhưng không được đưa đến kịp lúc...chúng tôi đã cố hết sức, chúng tôi xin lỗi
Nghe tin chấn động này, Mỹ Huyền ngồi sụp xuống đất, con hạc thứ 1000 vừa được hoàn thiện thì đã muộn rồi sao?...
Các y tá xúm lại an ủi bà và em
Ba cô: /gật đầu/ t...tôi biết rồi
Mẹ cô
Mẹ cô
/nhìn ông/ anh làm bác sĩ để cứu người...cuối cùng lại không thể cứu con mình...có đau không anh?
Mẹ cô
Mẹ cô
/gào khóc/
Vương Mỹ Huyền
Vương Mỹ Huyền
/ch.ế.t lặng, nước mắt rơi lã chã/
Ba cô: /ôm bà/ bình tĩnh...tôi xin lỗi *Mỹ Hân...ba xin lỗi, lần gặp mặt cuối lại không thể rồi"
Ông nhìn theo đám người đang đẩy cô đi mà thêm phần đau đớn, tự trách mình

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play