Chương 2: Ở hiền gặp phiền.

Sáng nay trường có tiết dạy về lịch sử sát thủ.
Nhưng hai con báo Sakamoto và Akao lại đi học muộn.
Hai đứa nó lấp ló ngoài cửa sổ, lo lắng thảo luận.
Akao Rion
Akao Rion
Giờ sao đây ba?
Akao Rion
Akao Rion
Ông này ổng nhạy lắm, lần trước tao vào trễ mà ổng không nhìn vẫn biết.
Sakamoto Taro
Sakamoto Taro
Thế vào đầu thú thôi.
Sakamoto nắm cổ áo của Akao trong khi con yêu nữ đang giãy đành đạch như cá mắc cạn, như đang tỏ ý chống đối, giờ vào là quê chết mẹ luôn đấy!
Cô ấy ngẩng mặt lên, phát hiện một bóng dáng quen thuộc đang ngồi ngay cửa ra vào cuối giảng đường, là nhỏ Tominaga.
Như nhìn thấy cứu tinh, Akao gõ gõ hai cái.
Thật ra không cần gõ, giác quan của Kazumi đặc biệt nhạy, cô đã nhận ra được hai con báo đó từ lúc mà chúng ngay cửa sổ rồi.
Định là sống theo phương châm "Tai điếc mắt mù" rồi đấy, tại mình cũng có thương yêu gì cái lũ này đâu, giúp chúng nó phiền lắm.
Nhưng mà với một đứa nhạy như cô mà cứ bị đứa khác soi thì ngứa ngáy khó chịu vãi cả ra, với cứ 2 phút là gõ 1 lần, có ma nào mà không tức không.
Cô nhặt mấy viên đá lên, nhân lúc giáo viên đang viết bài trên bảng thì ném nó ra ngoài cửa sổ, ba bốn viên đá cứ vậy mà tạo nên tiếng choang liên tục.
Tominaga Kazumi
Tominaga Kazumi
T-Thầy ơi! Hình như có ai đánh nhau ở ngoài đó ạ!
Cô dùng cái giọng tiểu bạch thỏ ngây thơ vô tội của mình lên tiếng, giáo viên liếc nhìn một cái, cũng bước ra ngoài xem.
Khi ổng vừa bước ra, hai con báo đang núp ở góc tường ngoài lớp liều mạng phi vào.
Giáo viên quay lại cũng chả để ý gì đến chúng nó, lớp có hơn 60 đứa, sao mà lão nhớ được có ai với ai.
Kazumi thành công cứu Sakamoto và Akao khỏi việc phải trực vệ sinh một tuần.
Akao Rion
Akao Rion
Đìu má dễ vãi!
Tominaga Kazumi
Tominaga Kazumi
Nợ tôi một lần cảm ơn đấy.
Akao Rion
Akao Rion
Hả~ Nay xưng "tôi" luôn?
Tominaga Kazumi
Tominaga Kazumi
Xưng tao với mấy người thấy mình cục quá.
Hai đứa nó nhìn nhau, nhìn cái vẻ dịu dàng và lời nói nhẹ như bâng của Tominaga, quay qua thảo luận một tí.
Akao Rion
Akao Rion
Nhỏ này xây dựng hình tượng tiểu bạch thỏ à? Nãy cái giọng của nó cũng y chang, tởm vãi.
Sakamoto Taro
Sakamoto Taro
Kì lạ thật.
Tominaga Kazumi
Tominaga Kazumi
Hai đứa lol này nín cho bố mày học bài.
Akao Rion
Akao Rion
Nó bình thường rồi mày ạ.
Sakamoto Taro
Sakamoto Taro
Không, hình như tao cảm giác là nó bất thường hơn rồi.
Giây trước còn dịu dàng thục nữ, giờ lại cáu bẩn như vậy thì ai mà thấy nó bình thường cho được.
Kazumi mặt tối sầm lại, liếc xéo hai đứa nó một cái.
Con mẹ nó lần sau đừng có mong mà tao giúp mấy đứa bây nữa, bố mày ghi thù rồi.
Xưng tao luôn, với mấy đứa này chắc là không cần lịch sự rồi, tại bọn nó cũng có lịch sự đâu.
_________
???
???
Ê đi ăn nè bây!
Như mọi ngày, cả đám tám đứa lại tập hợp ở căn tin trường.
Đồ ăn ở đây được cái là vừa dở vừa mắc, nên Kazumi thật ra cũng chả mặn mà gì với nó lắm.
Với trước đây cô ăn cũng đạm bạc, ăn đủ dinh dưỡng thôi chứ chẳng ngon lành gì, nên ăn cơm trường mãi cũng thấy nó bình thường.
Nhưng hôm nay cô phải bao hai đứa kia.
Tominaga Kazumi
Tominaga Kazumi
Trưa nay hai vị âm hồn bất tán này muốn ăn gì nào?
Sakamoto Taro
Sakamoto Taro
Sao cũng được.
Akao Rion
Akao Rion
Ngon là được.
Tominaga Kazumi
Tominaga Kazumi
Thế tao bắn hụt.
Akao Rion
Akao Rion
Mé.
Sakamoto Taro
Sakamoto Taro
Thôi đưa đây để tao.
Sakamoto kéo ghế đứng lên, chưa gì đã bị cô chặn họng.
Tominaga Kazumi
Tominaga Kazumi
Thôi bạn ạ, để tôi.
Tominaga Kazumi
Tominaga Kazumi
Lâu rồi cũng chưa bắn súng, mấy ngày nay toàn ăn ké nên hôm nay được dịp kiểm tra.
Cô thong dong đưa súng lên, trong ánh mắt đầy nghi ngờ của hai đứa bạn mà bắn trúng hết cả ba bia, ngay gần hồng tâm.
Lát sau cô quay lại, đặt xuống bàn bọn nó mỗi đứa một đĩa.
Tominaga Kazumi
Tominaga Kazumi
Không bằng bây bắn được nhưng cố mà ăn đi nhé, tao không giỏi dùng vũ khí lắm.
Cả Sakamoto và Akao đều không than phiền, bẻ đũa ăn thử. Vị dở vãi, tại đồ ăn căn tin có cái nào ngon đâu, nhưng nói chung là vẫn nuốt được, đỡ hơn nhiều so với mấy đứa ngắm hụt rồi.
Ngược lại với vẻ bình thản ăn uống của ba đứa này, mấy đứa còn lại nhìn chúng nó như quái thai.
Nhóm 8 đứa, chỉ có nhỏ Tominaga bắn và kiếm được nhiều đồ ăn ngon nhất, còn lại một là hụt, hai là đồ ăn như cho chó ăn vậy.
Đang cắn miếng trứng mà cô khẽ rùng mình một cái.
Đầu lưỡi cảm nhận rõ được vị tanh của trứng hơn người bình thường vì cô có giác quan nhạy bén, nhưng lại càng cảm nhận được có vài ánh mắt đang nhìn chòng chọc mình.
Cái ánh mắt ghen tỵ chẳng lẫn đi đâu được.
____________
Giờ nghỉ trưa ở JCC khá dư dả, trường sát thủ nên chú trọng nhiều vào đánh đấm nên các tiết học không nhiều.
Thay vì đi tán gẫu cùng nhóm, Kazumi quyết định sẽ đến thư viện đọc sách.
Cô nhìn quanh một dàn sách, tặc lưỡi một tiếng bởi vì cuốn "Khai thác vũ khí một cách triệt để" mà cô cần tìm đã bị mượn hết.
Nhưng khi cô ngửa đầu cao hơn, thấy nó đang nằm tuốt trên đầu kệ sách, vẫn chưa được bóc seal. Với chiều cao 1m65 của mình, cô đương nhiên chả với tới được.
Lúc định đi mượn cái thang, một cậu thanh nhiên cao hơn cô hẳn một cái đầu tiến đến, lấy sách từ trên đó xuống.
Như nhìn thấy vị cứu tinh, cô kéo cái áo như mấy loại áo màu xanh lục hay mang đi tắm biển của cánh đàn ông ấy.
Tominaga Kazumi
Tominaga Kazumi
Người ấy ơi, có thể giúp tôi lấy cuốn sách giống cuốn của bạn được không? Tôi với không tới.
Người đó nhìn xuống cô, mái tóc đen rũ xuống, trông điển trai cực kỳ, khiến cho chị gái nào đó ở gần hai đứa nhìn mà đỏ mặt xém xỉu.
Người này đẹp trai thật đấy, Kazumi công nhận. Nét đẹp của hắn phong hoa tài lãng, đôi mắt và mái tóc đen ẩn chứa chút bí ẩn pha lẫn vẻ tinh nghịch, khiến khí chất của người này tăng bội phần.
Cô nhìn vào mắt hắn, chỉ có thể nhìn thấy hình bóng của bản thân đang phản chiếu trong con mắt đen láy kia.
Bỗng nhiên hắn cười lớn, vươn tay lên lấy cuốn sách xuống.
Tominaga Kazumi
Tominaga Kazumi
Cảm ơn, anh tốt thật.
Nhưng vừa đưa tay ra lấy, người đó lại quơ sách sang phải.
Cô đưa tay qua phải, người đó kéo lại qua trái.
Cô đưa qua trái, người đó cầm cuốn sách giơ cao lên.
Tominaga Kazumi
Tominaga Kazumi
..
Tominaga Kazumi
Tominaga Kazumi
Tôi đùa đấy, anh mất dạy vãi.
Cô trực tiếp ngoảnh mặt đi kiếm cái thang.
Đã ở hiền còn gặp phiền.
???
???
Ể? Mới có vậy đã bỏ đi sao, đúng là chán thật nha.
Tominaga Kazumi
Tominaga Kazumi
...
Nhịn, phải nhịn, học viên không được đánh nhau ở đây.
Tominaga Kazumi
Tominaga Kazumi
Mời anh kiếm đứa thú vị hơn để chọc, tôi đây chán phèo à.
Cô bưng cái thang tới, thật tình thì nó có hơi cao nhưng chuyện này cô lo được. Lúc chuẩn bị leo thang, cô mới nhận ra người ban nãy chưa đi.
Cô không để tâm cũng chả sợ thằng này biến thái gì hết, tại vì cô không có mặc váy nên cũng chẳng sợ bị dòm ngó.
Thế mà lúc leo lên thì cô lại không thấy đống sách đó đâu.
Tominaga Kazumi
Tominaga Kazumi
?
???
???
Pff- Ha ha ha ha ha ha ha !
Cô bất giác quay đầu nhìn xuống dưới, phát hiện ra đống sách đó từ bao giờ đều đã được nằm ngay ngắn trên bàn rồi.
Cô hít vào, thở ra từng nhịp khi leo cầu thang xuống.
Khi định vươn tay lấy cuốn sách trên bàn, thằng nhãi tóc đen kia lại cầm nó lên giơ cao.
Tominaga Kazumi
Tominaga Kazumi
Bỏ xuống, không phải sách nhà anh.
???
???
Cái gì cũng phải có cái giá của nó hết mà nhỉ.
Tominaga Kazumi
Tominaga Kazumi
Thế anh muốn gì?
Hắn cười, lại cười một nụ cười mang đậm cái nét gợi đòn.
Chính cái bản mặt điển trai thiếu nắm đấm ấy đã khiến Kazumi nghĩ là lâu ngày thằng này chưa bị hành nên thấy thiếu thiếu, liền không nhân nhượng cầm cái thang quẳng thẳng vào đầu hắn.
Hắn chụp được, nụ cười trên môi càng rộng. Từ trong túi hắn rút ra một khẩu súng lục, tiếng nạp đạn vừa cất thì cô cũng đồng thời đã thủ sẵn thế, lao đến tẩm quất luôn thằng này.
Cô không giỏi dùng vũ khí nhưng việc đánh cận chiến bằng tay không, Kazumi luôn tự tin ngẩng cao đầu là cái khóa này không ai làm lại cô.
Nhận ra cây súng của mình đúng là không bắn kịp tốc độ của con yêu nữ này, người kia liền quăng nó đi, rút từ trong áo khoác ra một thanh đao dài gần bằng cả cái người của cô, điêu luyện nhảy như con cóc lên mặt bàn rồi nhảy lên cả tủ sách.
Cô trực tiếp đá đổ nguyên cái tủ sách rồi tạo thành hiệu ứng domino, may là giờ thư viện đang vắng, không có mụn người chứ không là nãy giờ xác người la liệt rồi.
Hết kệ sách để nhảy, thằng nhãi tóc đen kia trực tiếp nhảy lên xà ngang ở trên trần nhà.
Không chần chừ, Kazumi túm cái ghế quẳng thẳng lên đó.
Thấy thằng nhãi chuẩn bị né, cô nhếch môi. Căn chuẩn xác vào đầu nó mà quăng cái thang ban nãy vào.
Người kia nghiêng đầu về bên trái, vừa né được cái ghế thì thở nhè nhẹ một hơi, giây sau vừa chớp mắt một cái nguyên cái thang bay vào đầu.
Headshot thằng nhỏ luôn.
Nhưng mà cái thằng này trâu bò vãi, nó vẫn đủ khả năng hóa cóc mà nhảy tùm lum tùm la, nhảy xuống cạnh cô. Không kịp trở tay, nó lấy cái cán đao đập thẳng vào bụng cô, lực mạnh khiến thiếu nữ văng ra xa.
Cả hai nhìn nhau như hai con mãnh thú săn mồi, trong tâm đều đồng quyết định rằng đây sẽ là đòn cuối trước khi chúng nó phi vào nhau.
Lúc bốn ánh mắt như đao lại gần nhau hơn, một vị giáo viên đột nhiên xuất hiện, túm đầu hai đứa lại.
Chuyện gì đến cũng đến, hai đứa nó nghe thuyết giáo cả tiếng đồng hồ. Nhưng hình như chỉ có cô là thấy phiền, còn thằng còn lại nó cứ cười liên tục, đôi khi còn gật đầu với thầy.
Tominaga Kazumi
Tominaga Kazumi
Bố thằng hâm.
Ra khỏi phòng, Kazumi bực bội rõ. Khi đến sân tập mà nhóm nó hay hẹn nhau, Akao và Sakamoto dường như đã chuẩn bị sẵn, lao vào cười vào mặt nhỏ.
Akao Rion
Akao Rion
Ghê ghê, choảng nhau đến nát cái thư viện người ta luôn kìa!
Akao Rion
Akao Rion
Nhìn cứ chảnh chảnh mà thật ra cũng bad ghê, cùng tần số rồi!
Sakamoto chẳng nói gì, chỉ gật đầu phụ họa.
Ban đầu hai đứa cũng không gọi là thích Tominaga. Nói sao nhỉ? Sau 1 tuần tiếp xúc thì chúng cảm giác là con nhỏ này hơi thực dụng, rất đào hoa và hay nói mấy câu khiến người khác ngứa ngáy tay chân.
Khối người nghĩ nó yếu đuối ngọc ngà bởi vì cái nét đẹp như được trời đất ưu ái của nó, nhìn mềm mại lại ngọt ngào.
Nhưng có vẻ là từ giờ Akao và Sakamoto không còn nghĩ nó yếu đuối hay chỉ biết nói miệng đâu.
Nhìn cái cách giáo viên mắng nó còn ghê hơn những lần hai đứa nó bị mắng và cái thư viện sáng nay còn bình thường mà giờ đã thành tàn tích ấy, mấy đứa học viên bình thường không thể nào mà phá tung lên được.
Thêm cả cái thằng lần này choảng nhau với nó, hình như thằng đó bị chảy máu đầu, nghe phong phanh là vì con nhỏ này cầm thang ném vào đầu người ta.
Lần trước việc nó nhử được cô Satoda có thể xem như là nhạy bén, cái việc bắn súng gần trúng hồng tâm trong mắt Akao và Sakamoto cũng chỉ đáng dừng ở học sinh khá, ai ngờ là con nhỏ này phá tan nhà nát cửa vậy đâu.
Đã mạnh lại còn dân chơi chẳng sợ mưa rơi, Akao và Sakamoto nhận ra mình vừa khám phá ra được một triết lý mới "Đừng vội phán xét khi chưa tiếp xúc rõ với con người ta".
Tominaga Kazumi
Tominaga Kazumi
Nín đi hai bạn, mới nghe ông thầy diễn thuyết xong nên nhức đầu, ổng nói lắm vãi.
Sakamoto Taro
Sakamoto Taro
Nhưng mà ai là đứa thắng?
Tominaga Kazumi
Tominaga Kazumi
Tao gây sát thương cho nó nhiều hơn, nhưng nó trâu hơn tao, chưa kịp phân thắng bại đã bị cản lại.
Tominaga Kazumi
Tominaga Kazumi
Nhưng thằng đó hình như không học khoa mình, đi học chưa từng gặp nó bao giờ.
Akao Rion
Akao Rion
Chuyện thường mà, có khi học cả năm cũng chẳng thấy hết người cùng khoa đâu.
Tominaga Kazumi
Tominaga Kazumi
Ừ ha.
Tominaga Kazumi
Tominaga Kazumi
Thôi đi, nhớ đặc điểm nhận dạng của nó rồi, lần sau đánh nó tiếp.
Tominaga Kazumi
Tominaga Kazumi
Ê nhưng mà tao sụp đổ hình tượng rồi.
Sakamoto Taro
Sakamoto Taro
Hình tượng?
Tominaga Kazumi
Tominaga Kazumi
Định xây dựng hình tượng con ngoan trò giỏi, kiểu vai Bạch Nguyệt Quang đẹp gái hay gây nhung nhớ.
Tominaga Kazumi
Tominaga Kazumi
Đẹp gái cả ngàn lần không ai hay, đánh người một lần nguyên cái học viện biết.
Sakamoto Taro
Sakamoto Taro
..
Nhỏ này không những ngứa đòn, máu chó mà còn tự luyến nữa, Sakamoto lần đầu gặp kiểu con gái nghìn mặt như này.
Akao Rion
Akao Rion
Từ lúc mày chửi bọn tao ngu thì cái khái niệm đó đã không còn nữa rồi.
Sakamoto Taro
Sakamoto Taro
Thật, tao còn tưởng mày là đứa ăn nói vô học.
Tominaga Kazumi
Tominaga Kazumi
..
Hình tượng sụp đổ 100% luôn, Kazumi triệt để chán nản.
_________________________
???
???
Nagumo, mới choảng nhau với ai hả?
Nagumo Yoichi
Nagumo Yoichi
Hả làm gì có.
Nagumo Yoichi
Nagumo Yoichi
Mới đi giãn cơ có tí mà~
???
???
Xạo dữ ba, nhìn cái đầu của mày nè.
???
???
Mày đánh ai vậy?
Nagumo Yoichi
Nagumo Yoichi
Tao bị đánh mà, có đánh ai đâu.
???
???
Giỡn quài ní, ai đánh mày được hay vậy.
Hắn cười, nụ cười đầy lười biếng.
Nagumo Yoichi
Nagumo Yoichi
Con gái, hình như ở khoa ám sát, nhìn cứ tưởng là thỏ chị hằng ai ngờ nó chú cuội.
???
???
Đù má! Thằng này nay bị gái đánh luôn?
???
???
Sao, nhỏ đó như nào vậy, tao muốn được diện kiến thử.
Nagumo Yoichi
Nagumo Yoichi
Hừm..
Hắn chống cằm lên suy nghĩ, mỉm cười khúc khích, là kiểu cái nụ cười khoái trá.
Nagumo Yoichi
Nagumo Yoichi
Tóc vàng nhạt, mắt biếc xanh trời, mặc áo cổ lọ đen, giáo viên gọi là "Bạn học Tominaga".
???
???
T-TOMINAGA?
Nagumo Yoichi
Nagumo Yoichi
Tự nhiên tăng volume vậy cha.
Thằng bạn nhìn Nagumo như quái vật, lao vào đánh nó túi bụi, không kịp để thằng nhỏ kịp ú ớ gì.
???
???
Má thằng chó! Mày biết đó là crush của tao không mày!? Crush quốc dân của nguyên cái khoa ám sát đó, có nước mày đánh người ta chứ Tominaga nhìn mềm mại như vậy, sao đấm được mày hả!?
Nagumo Yoichi
Nagumo Yoichi
Hửm?
Hắn nghĩ ngợi một cái gì đó, sau đó cười thật to.
Nagumo Yoichi
Nagumo Yoichi
À đúng, quả thật là rất mềm mại à nha~
???
???
TRỌNG ĐIỂM KHÔNG PHẢI NẰM Ở ĐÓ!!!
Nhìn thằng kia tức tối đóng sầm cửa lại, Nagumo ngồi bên trong đung đưa tay, vẻ mặt có chút đăm chiêu.
Hắn lại cười khi vân vê bộ vũ khí trong tay.
Nagumo Yoichi
Nagumo Yoichi
Khoa ám sát luôn có nhiều người thú vị như vậy sao..
Nagumo Yoichi
Nagumo Yoichi
Bị "vợ quốc dân" đánh cũng cảm giác thật lạ.
Rõ ràng hắn thấy cái danh đó xứng với bạn học Tominaga. Hắn ấn tượng đôi mắt biếc của cô, trong veo và biếc ngát nhưng lại ẩn chứa một lớp sương mù vô hình, tưởng chừng như có thể nhìn thấu tâm tư nhưng thật ra lại chẳng thể nào đọc vị được nhỏ.
Rõ ràng là rất xinh đẹp như điêu thuyền, hóa ra bản tính lại hung ác như lữ bố.
Nagumo đặc biệt ấn tượng.
Nagumo Yoichi
Nagumo Yoichi
Ah- Biết vậy đầu năm đã xin học bên khoa ám sát rồi~
Hot

Comments

Sầu riêng ngọt ngào

Sầu riêng ngọt ngào

sao mà đỡ được🤡

2025-05-09

1

Yurin

Yurin

Hóng nhaaaa:>>

2025-01-20

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play