| Anh Trai Say Hi | : Vì Em Chính Là Sự Ngọt Ngào.

| Anh Trai Say Hi | : Vì Em Chính Là Sự Ngọt Ngào.

𝟭. “Mất tất cả”

NovelToon
❝ Vô Nghĩa ❞
Mưa nặng hạt. Nước mưa xối xả táp vào mặt Hoàng Thiên Vũ, hòa lẫn với nước mắt mặn chát.
Cô đứng trước bia mộ của ba mình, những ngón tay lạnh buốt run rẩy vuốt ve từng nét chữ trên đó. Bên cạnh không còn ai ngoài người đàn ông trung niên—bác Trần, người đã đưa cô rời khỏi nghĩa trang này.
Trần Minh Tuấn
Trần Minh Tuấn
Ba con là ân nhân cứu mạng của bác.
bác Trần nói, giọng trầm buồn.
Trần Minh Tuấn
Trần Minh Tuấn
Từ nay, con về sống với nhà bác đi. Trước khi đi, ba con dặn bác rằng hãy chăm sóc con rồi.
Hoàng Thiên Vũ
Hoàng Thiên Vũ
/nhìn ông/
Hoàng Thiên Vũ
Hoàng Thiên Vũ
/lặng lẽ gật đầu/
Thiên Vũ không có lựa chọn. Không còn người thân, không còn nơi để về, cô chỉ có thể bước theo ông, mặc dù trong lòng chưa bao giờ muốn rời xa nơi này. Nơi từ nhỏ đến lớn đồng hành.
---
Căn biệt thự nhà họ Trần lớn hơn cô tưởng. Xa hoa, lộng lẫy, nhưng lạnh lẽo đến lạ thường.
???
???
Ba, sao lại đưa con nhỏ này về ?
Giọng nói đầy sự khinh miệt vang lên từ cầu thang. Cô ngước lên, bắt gặp ánh mắt sắc bén của một chàng trai. “Trần Minh Hiếu” —con trai duy nhất của bác Trần.
Lần đầu tiên chạm mặt, cô đã cảm nhận được sự chán ghét hiện hữu trên khuôn mặt Minh Hiếu.
Trần Minh Tuấn
Trần Minh Tuấn
Thiên Vũ sẽ sống ở đây từ giờ. Con phải đối xử tốt với em /nghiêm giọng/
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Em?
Minh Hiếu bật cười mỉa mai.
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Một con nhỏ xa lạ bỗng dưng trở thành người nhà, nực cười!
Thiên Vũ cắn chặt môi, siết chặt hai bàn tay. Cô biết, ở đây không ai chào đón mình. Nhưng cô còn nơi nào để đi nữa đâu?
Đảo mắt nhìn Thiên Vũ từ trên xuống, rồi anh cất giọng
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Ba nhặt nó ở đâu về thế?
Trần Minh Tuấn
Trần Minh Tuấn
/nhăn mặt/ Ăn nói cho đàng hoàng, Ba không 'nhặt' ai cả. Vũ là con gái của ân nhân ba.
Anh bật cười. Một tiếng cười nhẹ bẫng nhưng đủ khiến Thiên Vũ lạnh sống lưng.
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Ân nhân? Vậy là giờ nó được hưởng ké nhờ công lao của ba nó à?
Thiên Vũ siết chặt hai bàn tay, móng tay ghim vào lòng bàn tay đến đau nhói. Cô có thể phản kháng. Cô có thể cãi lại. ➱ Nhưng cô không làm. Vì bây giờ, cô chỉ là một kẻ vô gia cư được cưu mang. Chỉ có thể cúi đầu bước vào, như một kẻ ăn nhờ ở đậu đúng nghĩa.
Cánh cửa sau lưng đóng sầm lại. Cô biết, từ giây phút này, cuộc sống của mình sẽ không còn như trước nữa.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play