3_

Thầy Lâm nhìn chằm chằm cậu rồi cũng bất lực thở dài
Lê Dương Bảo Lâm(Giám Thị)
Lê Dương Bảo Lâm(Giám Thị)
Thôi được rồi, giao cho thầy đấy
Lê Dương Bảo Lâm(Giám Thị)
Lê Dương Bảo Lâm(Giám Thị)
Nhớ theo dõi nó cẩn thận lần sau mà còn thấy trèo tường
Lê Dương Bảo Lâm(Giám Thị)
Lê Dương Bảo Lâm(Giám Thị)
Tôi sẽ không chỉ véo tai đâu
Lê Dương Bảo Lâm(Giám Thị)
Lê Dương Bảo Lâm(Giám Thị)
/Nói xong liền ra ngoài/
Trấn Thành(Chủ nhiệm)
Trấn Thành(Chủ nhiệm)
/Rối rít cảm ơn/
Xong xuôi Trấn Thành lắc đầu bất lực quay lại nhìn tên tiểu tử gây hoạ trước mặt
Trấn Thành(Chủ nhiệm)
Trấn Thành(Chủ nhiệm)
/Giọng trầm xuống/
Trấn Thành(Chủ nhiệm)
Trấn Thành(Chủ nhiệm)
Hoàng Đức Duy!!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Giật mình đứng thẳng lại/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Miệng gượng cười/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ…
Trấn Thành(Chủ nhiệm)
Trấn Thành(Chủ nhiệm)
Lần này là sao nữa?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Ấp úng/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em.. em muốn test thử độ an toàn của tường trường mình thôi ạ..
Trấn Thành(Chủ nhiệm)
Trấn Thành(Chủ nhiệm)
/Bất lực chống hông nhìn cậu/
Trấn Thành(Chủ nhiệm)
Trấn Thành(Chủ nhiệm)
Cái miệng này không lanh lẹ thì uổng phí quá..
Trấn Thành(Chủ nhiệm)
Trấn Thành(Chủ nhiệm)
/giọng nghiêm hơn/
Trấn Thành(Chủ nhiệm)
Trấn Thành(Chủ nhiệm)
Việc này quan trọng quá nhỉ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Gật lia lịa/
Trấn Thành(Chủ nhiệm)
Trấn Thành(Chủ nhiệm)
/Giọng bắt đầu lớn hơn/
Trấn Thành(Chủ nhiệm)
Trấn Thành(Chủ nhiệm)
Quan trọng hơn cả cái bảng hạnh kiểm sắp bị hạ của em không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ơ.. cái đó thì..
Trấn Thành(Chủ nhiệm)
Trấn Thành(Chủ nhiệm)
Lần sau còn để tôi nghe thấy từ “trốn”, “tường”, “ra ngoài” trong cùng một câu về em
Trấn Thành(Chủ nhiệm)
Trấn Thành(Chủ nhiệm)
Tôi sẽ đích thân hạ hạnh kiểm em chứ không đến lượt thầy giám thị nhắc đâu nhé!!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Hai tay chắp sau lưng vẻ mặt như cún con bị bắt tại trận/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em biết lỗi rồi mà thầy..
Trấn Thành khẽ thở dài nhìn cậu học trò báo đời đã khiến anh đau đầu suốt hai năm qua
Đến năm cuối rồi mà vẫn không tha cho anh ngày nào
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Nắm lấy vạt áo Trần Thành khẽ lắc nhẹ/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em hứa không có lần sau nữa mà..
Trấn Thành lườm cậu một cái rõ ràng là đang không thể tin vào câu “không có lần sau” này nữa
Trấn Thành(Chủ nhiệm)
Trấn Thành(Chủ nhiệm)
Lần sau?
Trấn Thành(Chủ nhiệm)
Trấn Thành(Chủ nhiệm)
Em lấy gì đảm bảo đây?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Giơ ba ngón tay lên/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Mặt cậu vô cùng nghiêm túc/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em xin thề, nếu lần sau em còn bị bắt nữa thì… thì..
Trấn Thành(Chủ nhiệm)
Trấn Thành(Chủ nhiệm)
/Gõ đầu cậu một cái/
Trấn Thành(Chủ nhiệm)
Trấn Thành(Chủ nhiệm)
Thì đừng hòng tôi tha cho cậu
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Cười yêu/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Yêu thầy nhất
Trấn Thành nhăn mặt đưa tay gõ nhẹ vào trán cậu cái nữa
Trấn Thành(Chủ nhiệm)
Trấn Thành(Chủ nhiệm)
Bớt lươn lẹo lại
Trấn Thành(Chủ nhiệm)
Trấn Thành(Chủ nhiệm)
Nói không có lần sau, mà hứa thề thốt nếu lần sau em bị bắt..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hì hì…
Trấn Thành(Chủ nhiệm)
Trấn Thành(Chủ nhiệm)
/Giọng nghiêm lại/
Trấn Thành(Chủ nhiệm)
Trấn Thành(Chủ nhiệm)
Về lớp đi
Cậu đang hí hửng định chuồn ai ngờ Trấn Thành lại thêm một câu
Trấn Thành(Chủ nhiệm)
Trấn Thành(Chủ nhiệm)
Tiện dẫn bạn này đi thăm quan trường giúp thầy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Đảo mắt về phía anh/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Học sinh mới lớp mình ạ?
Trấn Thành gật đầu rồi nhìn anh mà nghiêm giọng
Trấn Thành(Chủ nhiệm)
Trấn Thành(Chủ nhiệm)
Đừng dạy hư thg bé..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Lập tức trề môi mặt bất mãn/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em đã làm gì đâu..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hứ..
Cậu quay sang nhìn anh lúc này mới có cơ hội quan sát kỹ hơn
Anh có nét lạnh lùng, không giống kiểu kiêu ngạo mà giống như một người đã quen với việc giữ khoảng cách với thế giới
Nhưng lạ là cậu chẳng thấy có vấn đề gì với điều đó cả
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Nhún vai tặc lưỡi/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Quay ra nói với anh/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đi thôi nào..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi sẽ giúp cậu biết mọi ngóc ngách trong trường
Hành lang buổi sáng không quá đông người, ánh nắng hạ chí xuyên qua từng kẽ lá bàng
Đổ xuống những mảng sáng tối lên nền gạch đỏ
Cậu đi trước vừa bước vừa hăng hái chỉ trỏ, thao thao bất tuyệt về từng ngóc ngách trong trường
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chỗ kia là sân bóng rổ, mấy đứa con gái lớp mình mê trai hay tụ tập bên đấy lắm
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Còn đây là căng tin nhưng mà nếu thực sự chạy nhanh được hãng xuống mua
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chứ lũ cuối cấp như chúng mình như ma đói vậy..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thư viện thì ở tầng ba… nhưng tôi cá cậu không muốn vào đâu
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tại nó chán òm à…
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/Khẽ cười mỉm/
Cậu mải nói đến mức không để ý rằng từ nãy đến giờ anh vẫn lặng lẽ đi bên cạnh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Tiếp tục nói/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Phòng y tế ở cuối dãy bên kia lúc nào trốn tiết thì cứ giả vờ đau bụng
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Rồi cậu có thể đến đó nằm, yên tâm cô y tế dễ tính lắm
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/Liếc sang không biết cậu nói thật hay đùa/
Cậu nói một hồi nữa mới nhận ra từ nãy tới giờ anh chẳng nói gì nhiều
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Liếc sang anh/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cậu thấy trường thế nào?
Anh hơi ngước lên,ánh mắt anh lướt qua khoảng sân rộng bên dưới
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cũng không khác gì mấy so với những ngôi trường tôi đã học
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nghĩa là cậu đã chuyển rất nhiều rồi sao?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ừm..
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi không nhớ rõ con số nữa
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mỗi lần đổi nơi ở đổi trường, mọi thứ đều bắt đầu lại từ đầu
Giọng anh không có quá nhiều cảm xúc nhưng vẫn mang theo chút mông lung khó diễn tả
Cậu thoáng im lặng
Một cảm giác kỳ lạ xuất hiện trong cậu, không phải thương cảm cũng không phải tò mò
Chỉ là như có gì đó thôi thúc cậu rất mạnh
Cậu đã sống ở đây từ nhỏ có bạn bè, có những kỷ niệm hằng năm gắn bó với ngôi trường này
Còn anh luôn phải bắt đầu lại
Đến mức việc không thuộc về một nơi nào đó đã trở thành thói quen
không suy nghĩ quá nhiều chỉ đơn giản cậu muốn nói một điều gì đó
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Nhoẻn cười xoay người đối diện với anh/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mong sẽ cùng cậu tốt nghiệp
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/Ngẩn người nhìn cậu/
Cậu vẫn giữ nguyên nụ cười ấy không phải kiểu cười gượng ép hay khách sáo
Anh nhìn nụ cười ấy ánh mắt có chút dao động
Nụ cười của cậu rất chân thành, rất thuần khiết
Anh im lặng vài giây rồi cũng giơ tay lên nhưng không phải kiểu bắt tay thông thường
Ngón tay anh vô thức hơi siết lại, như thể đang nắm lấy tay cậu hơn là bắt tay đơn thuần
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/Giọng anh nhẹ nhàng/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Được..
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chào cậu, tôi là Nguyễn Quang Anh
Cậu hơi bất ngờ trước cách anh nắm tay mình nhưng rồi cậu lại cười đến híp mắt
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chào cậu, tôi là Hoàng Đức Duy..
Bàn tay hai người nắm lấy nhau thêm giây lát nữa rồi buông ra
Khi buông tay anh vẫn cảm nhận được hơi ấm còn vương lại nơi lòng bàn tay mình
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/Ánh mắt dịu dàng nhìn cậu/
Hai người tiếp tục bước đi, nắng xuyên qua những kẽ lá in bóng họ lên mặt sân trường
Trên sân trường lúc này một người líu lo kể chuyện, một người lặng lẽ lắng nghe
Chẳng ai biết bước đi này sẽ dẫn anh và cậu đến đâu
Nhưng ít nhất, từ hôm nay cả hai đã không còn là những người xa lạ
Hot

Comments

1994

1994

Cưng quáaaaaaaaaaaaaa. Màn giới thiệu k hề đơn thuần. Từng địa điểm đều gắn thêm suy nghĩ của cậu.
Từng câu chữ thể hiện cậu rất thông thạo mọi ngõ ngách trong trường và cậu là 1 ng thoáng tính, dễ gần nên dễ chia sẻ.

2025-02-04

1

1994

1994

Vẫn còn lần sau ạ. Nói cưng hs thì chắc k nhận đâu.
Nhưng thầy ơi, các chữ đó mà trong các câu khác nhau thì sẽ k bị phạt đúng k ạ? Vậy để Duy tính kế “trốn” đường khác hoặc “ra ngoài” theo cách khác ạ 🤭

2025-02-04

2

1994

1994

Nhớ thầy cô giáo cấp Hai của tui. Cũng yêu hs như những đứa con. Luôn “giơ cao đánh khẽ”.

2025-02-04

2

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play