|Dương Quân| Tình Ta Chớm Nở Vào Ngày Đông, Kết Thúc Vào Ngày Hạ
Chap 2
Anh Quân đứng trước cửa phòng, lấy hết dũng khí để gõ cửa
Đăng Dương lại nói cửa không khóa, kêu cậu cứ vào
Mà ai có ngờ...Anh Quân bước vào lại thấy một cảnh...ờm, hơi bỏng mắt
Anh Quân nhìn chằm chằm Đăng Dương
Anh là đang cởi trần, cơ bắp hoàn toàn lộ ra trước mắt cậu
Cơ mà Đăng Dương lại lấy làm bình thường, không ngại ngùng như Anh Quân
Đăng Dương
Con trai cởi áo là chuyện bình thường, làm sao vậy?
Đăng Dương
Chưa từng thấy con trai cởi áo hả?
Anh Quân
Biết là vậy, nhưng giữ ý tứ chút đi
Đăng Dương
Cùng là con trai với nhau, sợ gì đây?
Anh Quân
Mệt quá, không nói với cậu nữa, trả này
Anh Quân đưa chiếc áo khoác đến trước mặt Đăng Dương, anh vừa cầm lấy thì cậu liền chạy một mạch đi
Vẫn biết đóng cửa lại để giữ gìn thân thể ngọc ngà của Đăng Dương nhé
Anh nhìn vào chiếc áo rồi suy nghĩ một lúc, sao lại có mùi thơm nhỉ?
Không phải anh đưa lên ngửi đâu, mà là hương thơm đột nhiên lan ra mà thôi
Chắc anh không cần giặt áo nữa mất...
_________________________
Trở về phòng, Anh Quân đã lao thẳng lên giường nằm
Rảnh quá lại lấy điện thoại ra lên Page của Trường xem
Từ lúc nhập học đến giờ thì đây là lần đầu cậu lên Page của trường xem thử, trước giờ đều không có hứng thú
Cơ mà xem rồi mới thấy, hóa ra Đăng Dương rất nổi tiếng ở trường
Nổi vì giỏi thể thao, ca hát, nhạc cụ, và còn nằm trong Top nam thần của trường
Anh Quân
Tên Đăng Dương sao, hay đó chứ
Không những hay mà còn giỏi nữa
Cậu lại nghĩ chẳng bù cho mình, thành tích thì không có gì nổi bật, thể thao cũng không giỏi, ca hát thì cũng được gọi là hay, nhưng lại rất ngại hát trước mặt người khác, còn nhach cụ thì thôi, ngu nhất khoảng đấy
Còn nhan sắc hả....nói là nữ thần thì còn được đi, nam thần thì chắc không có cửa rồi
Ai đời lại có nam thần nào dáng người bé, da trắng lại mịn, chân thon, eo nhỏ như thế không...
Bảo Khang
📲: Trời vào đông rồi, ở bên đây ổn không?
Anh Quân
📲: Không hề ổn, rất lạnh, thật sự rất lạnh đó
Bảo Khang
📲: Nếu lạnh thì về đây, tớ ôm cậu
Anh Quân
📲: Mà này, ban nãy lúc đi mua đồ, tớ có gặp một bạn du học sinh, cũng là người Việt Nam, trùng hợp thế nào lại ở cạnh phòng kí túc xá của tớ, cậu nghĩ thế nào
Bảo Khang
📲: Chắc là ông trời sắp đặt rồi, ổng thấy cậu cô đơn quá đó
Bảo Khang
📲: Người kia như thế nào?
Anh Quân
📲: Ừm...là nam thần của trường, cái gì cũng giỏi cả
Bảo Khang
📲: Tốt thế thì mau hốt về, hàng tốt cần được bảo tồn
Anh Quân bên đây đầu dây nghe vậy liền bật cười
Cũng không cô đơn lắm, mỗi ngày đều gọi điện thoại tâm sự cùng Bảo Khang, thật sự không hề đơn độc chút nào cả
_________________________
Đăng Dương
📲: Dạo gần đây mày không gọi, tưởng có tình yêu nên quên tao rồi
Minh Hiếu
📲: Quên gì chứ, chỉ là gần đây xảy ra chút hiểu lầm, em ấy lại không muốn nói chuyện với tao
Đăng Dương
📲: Khó khăn thế thì theo đuổi làm gì cho mệt
Minh Hiếu
📲: Mày không phải tao nên mày không hiểu, sau này khi mày gặp được người phù hợp thì mày cũng sẽ như vậy thôi
Bí Quang
Có một sư thay đổi nhẹ nhaa
Comments
Chipp yeuu😇
Rồi, anh nhớ!
2025-01-27
2