Thất Vọng

_________________
Cái đuôi mèo trắng xoá, dựng thẳng đứng.
Tệp màu với làn da trắng tinh của cậu, đôi chân thon dài đứng dậy đi về phía cửa phòng.
“Xèo xèo”
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
Mùi thơm…
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
Cậu đang nấu ăn sao?
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Hửm? Ừm.
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
Hảa..? Tưởng nhà giàu như cậu phải thuê người giúp việc chứ?
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Họ nấu ăn không hợp với khẩu vị của tôi.
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Nên tôi cũng không còn thuê nữa.
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
À…
__
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
Hả….?
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
Cậu đùa với tôi… ĐẤY À?!
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Thì cậu bảo cậu ăn được thức ăn cho mèo?
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
Nhưng mà chỉ bao nhiêu đây thì sao mà no…
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Nếu muốn ăn thêm, thì tôi để trên tủ đó.
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
Trên tủ…?
Là một bịch đồ ăn cho mèo bự chà bá.
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
Ha..haha..
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
Cậu hài hước thật…
Một người thì chén dĩa đồ ăn thịnh soạn.
Một người thì chỉ có một tô thức ăn cho mèo.
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
“Đồ đáng ghét..”
__
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Này…cái đuôi của cậu…
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Có thể đừng lắc đuôi nữa được không?
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Nó cứ đập vào mặt tôi…
Cậu chẳng đáp lại hắn, mà cái đuôi của cậu vẫn lắc lư liên tục.
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Này!
Hắn bực bội ngồi hẳn dậy, tay trái chộp lấy đuôi mèo của cậu.
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
Ức..-
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
A…đau đau…
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Hửm?
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
Ư…còn không bỏ…
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
Ưmm…làm ơn…bỏ ra đi mà…
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Tại sao? Cái thứ này cứ lắc qua lắc lại làm trúng vô mặt tôi!
Hai tai cậu đỏ chét cả lên, người thì cong queo về phía trước.
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Cầm như này mà nó vẫn không chịu yên được, cậu cố tình chọc điên tôi à?
Người mèo bắt đầu đỏ hồng trên làn da trắng sáng, hai tai cứ giật giật.
Thân cậu cong queo về phía trước, chiếc áo dài tay trắng tinh cũng vì tư thế của cậu mà kéo ra trước.
Nó ôm sát vào đường cong đạt chuẩn của chú mèo lông trắng.
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
Ah….
Hắn giật bắn cả mình khi nghe tiếng thanh thót của cậu, hai tay bủn rủn mà bỏ đuôi mèo đang co quắp lại.
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Cậu…-?
Cả người cậu đã đỏ giờ lại còn đỏ hơn, thân nhiệt dần cao lên.
Chiếc cổ trắng nõn giờ đã có vài đường “ngại ngùng”.
Hắn nghĩ rằng có lẽ mình đã phạm phải một lỗi lầm gì đó rồi.
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Tôi xin lỗi…cậu không sao chứ?
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
Nhà vệ sinh ở đâu vậy..?
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Hả..?
Hắn còn chưa sẵn sàng cho bộ não chậm dần vì công việc trước câu hỏi của cậu nữa.
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
Tôi muốn hỏi nhà vệ sinh…
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Đi vô bếp cánh của bên tay trái.
Cậu nhanh chóng bật dậy rồi chạy thật nhanh như bay vào nhà vệ sinh.
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Gì vậy..?
__
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
Cái cảm giác khi nãy mình chưa bao giờ cảm nhận được…
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
Tại sao mình…
Gặp tên nào mà chạm vào người cậu là bị móng mèo cào cho nát cái mặt.
Nhưng hồi nãy không phải là như thế, không giống với cảm giác và cách hành xử của cậu.
Hơi ấm từ bàn tay đó chà sát vào điểm nhạy cảm của loài mèo cậu khiến cậu kích thích đến muốn run hết cả người.
Đã vậy…
Phía dưới còn vẫy tay xin chào buổi sáng nữa chứ…
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
Aa…chết mất thôi…-
__
Sau một vài sự cố nho nhỏ thì cậu cũng đã bò ra khỏi nhà vệ sinh.
Gương mặt có vẻ mệt mỏi rồi đi lại về phía sofa.
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Này…khi nãy cậu bị sao vậy?
Cậu chỉ âm thầm lấy hai cái gối rồi chắn đi phần thân nhỏ bé của cậu chỉ lộ được cái đầu xù với tai mèo trắng hồng.
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Con mèo kia?
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Ê?
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Tôi nói cậu không nghe à?
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Tôi nhớ là tai mèo phải thính gấp mấy lần so với con người mà?
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Nàyy?
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
Mau im đi ồn ào quá…
Cậu tỏ vẻ khó chịu rồi kéo tai tai mèo úp xuống.
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Tôi hỏi cậu không trả lời?
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
Tại sao tôi lại phải trả lời người như cậu?
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Người như tôi là như nào hả?
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
Con người ảo tưởng mình là thiên tài hoá ra cũng chẳng biết gì…-
Hắn nghe thế cũng nổi cái máu khùng máu điên lên rồi, chí tuyến bên kia cũng không phải dạng vừa.
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Cái con mèo đáng ghét này?!
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Nếu tôi không chấp thuận đem cậu về đây thì một là cậu ra đường đi long nhong bên ngoài.
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Còn hai là thành thịt mèo trong phòng thí nghiệm cho mấy con cá mập kia nhai rồi.
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Tôi là vì thấy cậu là thí nghiệm kết hợp Gen tốt nhất nên mới mủi lòng đem cậu về đây.
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Giờ cậu nói tôi là người như thế này thế nọ đấy à?
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
…..
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Đúng là thất vọng mà…
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Tch…biết vậy chẳng thèm ký cái hợp đồng phiền phức đó.
Hắn bực bội với gương mặt nổi đầy gân đi lên phía cầu thang.
“Rầm”
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
Ừm…thất vọng thì mau vứt xó tôi ở ngoài đường đi…
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
Nguyễn Quốc Hận - Ngọc Quý
Đừng kỳ vọng gì ở con người thất bại như tôi…
“Bố mẹ cũng bỏ tôi mà đi.”
“Những người tôi luôn tin tưởng cũng chỉ là người xấu.”
“Chẳng có ai là người tốt cả.”
Cơn gió nhẹ thổi vào ngôi nhà.
Phòng khách vắng vẻ chỉ còn một con mèo đang ngồi tự ôm lấy bản thân.
“Tôi cũng đều làm mọi người phải thất vọng.”
“Tôi cũng chẳng phải người tốt.”
“Tôi cũng chỉ biết ăn nói vô lý để vừa với cái tôi của mình.”
_____________________
Nhân vật chính
Nhân vật chính
Dạo này đi chơi nhiều hơn ở nhà rồi🐧
Nhân vật chính
Nhân vật chính
Hihi, chiếc chap “sáng” sớm
Hot

Comments

ɓυռռყ🐰

ɓυռռყ🐰

e dễ thương vãiii👽

2025-02-02

0

Cô bé mê Bâng Quý <3

Cô bé mê Bâng Quý <3

1 hoa nè lẹ nha tg

2025-02-01

0

vcl

vcl

ủa người mèo à

2025-02-15

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play