Hi vọng tồn tại

Một cơn đau âm ỉ kéo tôi dậy
Rukea
Rukea
Chết tiệt làm đến vậy mà vẫn chưa chết sao
Tôi quan sát xung quanh
Thùng rác
Rukea
Rukea
VAIZ ĐÙA
Rukea
Rukea
ÔNG BÀ GIÀ ĐÓ NHẪN TÂM CỠ ĐÓ À
Tôi chợt thấy gì đó lạ lạ
Tôi nhìn vào cơ thể của bản thân
Rukea
Rukea
Hửm
Rukea
Rukea
Sao cơ thể-
Liệu có phải đầu tôi bị va đập đến ngốc không
Sao mà tôi lại cảm giác cơ thể tôi nhỏ lại ấy nhỉ
Tôi từ từ chui ra khỏi thùng rác
Tôi cứng người
Nhìn chính bản thân mình ở vũng nước bẩn dưới nước
Rukea
Rukea
Đây là mình à?
Rukea
Rukea
Đây không phải thân xác của mình?
Rukea
Rukea
Vậy là mình chết hay chưa chết?
Trong lòng rối bời
Tôi chẳng biết phải làm gì cả
Tôi vừa bước ra khỏi con hẻm nhỏ đó
Dáng vẻ nhếch nhác đến đáng thương
nv phụ
nv phụ
NÓ KÌA
nv phụ
nv phụ
MAU BẮT NÓ LẠI
Họ đang chạy về phía tôi
Dù không hiểu chuyện gì
Nhưng não tôi đã bị hỏng đâu
Tôi biết chúng đang muốn bắt tôi và chắc rằng bọn chúng không có ý tốt
Tôi dùng hết tất cả sức lực chạy đi
Vòng qua những nơi đông đúc nhất mà tôi có thể thấy
Đến khi chúng mất dấu tôi tôi vẫn không dừng lại
Bây giờ chúng chưa đuổi kịp
nhưng nếu tôi chạy chậm lại thì biết đâu chúng sẽ đuổi kịp thì sao
Tôi cứ liều mạng chạy về phía trước
Rõ ràng tôi đâu muốn sống nữa nhưng cũng chưa muốn chết vào lúc này ít nhất thì không phải chết trong tay bọn người kia
Tôi cứ chạy cứ chạy
Cho đến khi kiệt sức mà chậm lại chứ không dừng
Tôi chẳng bước đã ngất đi lúc nào
Chỉ biết rằng khi mở mắt tôi đã được kéo đến một con hẻm nhỏ
Một chiếc dù nhỏ đang dựa mình vào những viên gạch xếp cao đang nghiêng sang che cho tôi
Mắt tôi trợn to
Trước mặt tôi là một ổ bánh mình ngọt và
Một dây chuyền phật làm từ đá màu xanh lục
Cảnh tượng này có chút quen
Kiếp trước lúc tôi bị cha mẹ đánh đến mức thần trí mơ màng thì cũng đã có một thằng ngốc gõ cửa nhà tôi vào nhà tôi chơi giúp tôi giảm được thời gian chịu đòn
Lúc tôi lê thân xác tàn tạ của mình nằm bệt ở giường thì thằng ngốc đó hé cửa
Thằng ngốc đó không bước vào không nói gì mà chỉ đặt một ổ bánh mì ngọt và một dây chuyền phật ....
Lúc đó tôi không khỏi tò mò mà lên tiếng
Ruhea
Ruhea
Mang những thứ đó cho tôi làm gì
Ruhea
Ruhea
Quan tâm hay thương hại tôi
Ruhea
Ruhea
Sao không bước vào
Lần ấy phải công nhận tôi nói nhiều hơn mọi khi thật
nv phụ
nv phụ
?: Đây là phòng cậu tôi vẫn chưa được cậu cho phép
Lúc đó sắc mặt của tôi sao ấy nhỉ
Chẳng nhớ nữa
Vừa khó tin , bất ngờ , cũng có chút...
Cảm động chăng?
Dù sao cậu ta cũng tôn trọng tôi điều mà người mang danh gia đình chưa làm được
Hoặc là không làm được
Ruhea
Ruhea
Cậu mới trả lời có một câu-
Tôi chưa kịp dứt câu đã chẳng thấy cậu ta đâu Chậc cậu ta bị điếc à sao chỉ trả lời có một câu vậy những câu hỏi khác của tôi thì coi là không khí à
Nhưng không thể phủ nhận bây giờ tôi vẫn không hiểu được lí do
Tôi nhắm mắt lại kết thúc hồi tưởng nhìn xung quanh có vẻ lúc nãy đã có một cơn mưa
Và đã có người che ô cho anh
Thân thể anh có chút ướt nhưng cũng không nhiều lắm
Anh đứng dậy cầm lấy ổ bánh mì và sợi dây chuyền kia trên lớp vỏ bọc của ổ bánh mì có một tờ ghi chú nhỏ
" Sợi dây đó tôi xin ở chùa cầu may mắn , cậu cần nó hơn tôi "
Tôi hơi khó hiểu
Đúng là một kẻ kì lạ
Nhưng trong lòng tôi lại có chút ấm áp kì lạ
Cũng có chút nhói đau
Lại nhớ đến thằng ngốc xấu số đó rồi
Tệ thật
Rukea
Rukea
Cảm ơn
Tôi xé bao bì rồi nhai như chết đói tiếp tục đi về phía trước
Dù chẳng có hứng thú tiếp tục tồn tại nữa nhưng trước hết thì cứ thử ngắm nhìn thế giới mới này một chút cũng được
End

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play