chương 4

em mở mắt tỉnh dậy, ánh sáng xuyên qua khe rèm chiếu vào mắt, đau nhói. Cậu nằm bất động trên giường cưới, làn chăn đỏ phủ lên người nhưng không tạo cảm giác ấm áp. Trong bóng tối yên tĩnh, Duy vươn vai, cố gắng dồn nén những suy nghĩ hỗn loạn trong đầu.
đêm qua chỉ là một đêm dài đằng đẵng, không có giấc ngủ, chỉ có sự im lặng và sự đối diện lạ lẫm
em ngồi dậy, đôi chân nặng nề đặt xuống nền gạch lạnh. Cậu cảm thấy cơ thể mệt mỏi, mắt mơ màng. Cảm giác tội lỗi và sợ hãi lẩn khuất trong lòng, nhưng cũng có một phần tựa như sự trốn chạy.
em Nhẹ nhàng nhìn về phía chiếc giường trống, nơi Quang Anh đã ngủ từ đêm qua. Nhưng dù hắn có nằm đấy, căn phòng vẫn lạnh tanh, như không có ai thực sự ở lại.
cửa phòng đột ngột mở ra, tiếng bước chân quen thuộc vang lên trong không khí tĩnh mịch. Quang Anh bước vào, bộ trường bào đen của hắn vẫn tươm tất, mái tóc buông xõa, nhưng vẻ mặt không hề tỏ ra mệt mỏi. Đôi mắt sắc lạnh, như vẫn chưa hết chuyện đêm qua.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//giọng lạnh lẽo//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
dậy rồi à, mợ cả? đêm qua ngủ ngon không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//đáp lại bằng một ánh nhìn lạ lẫm, cười nhẹ//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
ngủ ngon? chắc chắn không thể
Quang Anh không nói gì thêm, chỉ đứng im quan sát. Cả hai đều không muốn phá vỡ bầu không khí căng thẳng. Chỉ có sự im lặng nặng nề, khiến Duy cảm thấy như có một áp lực vô hình đang đè nặng lên vai mình.
em bước ra khỏi giường, dừng lại một chút, quay sang nhìn Quang Anh với ánh mắt khó đoán
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cậu không định làm gì với tôi sao? Chỉ đứng đó nhìn tôi như thế này sao?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//mĩm cười nhẹ, giọng điềm đạm//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
cũng đâu có gì để làm, tôi không phải loại người sẽ ép buộc ai đó
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
mọi thứ đều phải tùy thuộc vào sự lựa chọn của mợ cả!
em cắn môi, trong lòng bỗng cảm thấy một sự bứt rứt không thể lý giải. em không biết mình sẽ làm gì tiếp theo. Phải chăng, mình thật sự chỉ là một quân cờ trong trò chơi của người khác?
Quang Anh bước lại gần, ánh mắt không rời khỏi Duy. Cảm giác như hắn đang đánh giá cậu từng chút một, nhưng lại không hề vội vã.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Thở dài, tay nhẹ nhàng vén mái tóc Duy ra khỏi mặt//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mợ hai à, đừng nghĩ tôi sẽ để mọi thứ trôi qua dễ dàng như thế. Một khi đã bước vào cửa phủ này, sẽ không có lối ra. Nhưng nếu mợ biết cách sống, có thể tôi sẽ không làm gì.
Duy khẽ nuốt nước bọt, cảm nhận sự ngột ngạt trong lời nói của Quang Anh. Dù hắn không nói ra, nhưng Duy có thể cảm nhận được sự kiên quyết và không khoan nhượng trong từng câu chữ.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Cố gắng giữ bình tĩnh, mỉm cười tự giễu// Cậu cứ thử xem. Tôi không dễ dàng chịu thua như vậy đâu.
Quang Anh không trả lời, chỉ nhún vai, ánh mắt lướt qua Duy một lần nữa. Cả hai không nói gì thêm, không ai có thể đoán được tương lai sẽ đi về đâu. Nhưng một điều rõ ràng, cuộc chiến của họ chỉ mới bắt đầu.
Ánh sáng ban mai xuyên qua cửa sổ, nhưng nó không làm dịu đi bầu không khí căng thẳng trong phòng. Duy đứng yên, lắng nghe từng nhịp tim của mình. Cảm giác mệt mỏi, lo lắng, nhưng em không thể quay đầu lại.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//khẽ thở dài tự nhủ một mình//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
có lẽ.. tôi phải sống theo cách của mình
Và như thế, ngày đầu tiên trong cuộc sống mới của Duy và Quang Anh bắt đầu. Một ngày không có lời hứa, không có hy vọng, chỉ có sự tồn tại trong một thế giới đầy rẫy sự căng thẳng và đấu tranh.
________
gái iu
gái iu
các bồ đọc xong tim bl cho sốp vui cái nha:)))
Hot

Comments

Siêu mê CapRhy

Siêu mê CapRhy

bà để mợ thường là đc rồi hoặc để mợ út á sợ nhiều ng hiểu nhầm

2025-03-09

1

Siêu mê CapRhy

Siêu mê CapRhy

ủa khoan mợ cả? ủa là có mợ hai mợ ba mợ 4,5,... tùm lum luôn hả

2025-03-09

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play