[ Hàm Khôn ] Vì Em Chính Là Ngoại Lệ
Chap 2
Lớp học bên cạnh thực ra rất dễ tìm. Đồng Vũ Khôn gõ cửa tượng trưng rồi bước vào lớp
Tả Hàng nói rằng cậu có thể tìm một chỗ ngồi trống, nhưng Đồng Vũ Khôn đoán rằng chỗ ngồi của những học sinh chuyển sang lớp khác không cố định
Cậu chọn một chỗ ngồi ở hàng ghế sau mà không cần suy nghĩ. Dù sao thì cậu cũng là một học sinh giỏi, bất kỳ bài kiểm tra nào cũng có thể đạt 90 điểm. Nếu cậu ngồi ở hàng ghế đầu, cậu sẽ phải bị giáo viên theo dõi, điều này sẽ rất nhàm chán
Tả Hàng và Dư Vũ Hàm vừa vào lớp thì chuông reo, nếu bọn họ không đến thì tốt rồi, nhưng khi bọn họ đến thì Tả Hàng lại giật mình
Tả Hàng - Y
Đồng Vũ Khôn, sao cậu lại ngồi vào chỗ của Dư Vũ Hàm?
Tả Hàng - Y
Chỗ trống nhiều như vậy, sao cậu lại phải ngồi ở đó?
Khi đồng tử của Tả Hàng run rẩy, Dư Vũ Hàm đã đi tới với khuôn mặt đen kịt và vẻ mặt hung dữ
Hai người vừa cãi nhau trong giờ tự học buổi sáng, hành vi của Đồng Vũ Khôn không thể không nghi ngờ là đang khiêu khích Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm ngồi trên bàn, nửa nhịn nửa dữ, vô cùng kiêu ngạo ném hai chữ về phía Đồng Dư Khôn
Đồng Vũ Khôn - Cậu
Tại sao tôi phải đi?
Đồng Vũ Khôn không biết chuyện gì đang xảy ra nên phản bác không chút do dự
Dư Vũ Hàm - Hắn
Cậu nghĩ sao? Cậu cậu có quyền ngồi vào chỗ của tôi mà không thèm nói với tôi một tiếng sao?
Đồng Vũ Khôn - Cậu
Nhưng Tả Hàng bảo cứ ngồi đâu cũng được...
Dư Vũ Hàm - Hắn
Cậu vẫn chưa dậy à ?
Dư Vũ Hàm có vẻ rất tức giận, hắn ngắt lời Đồng Vũ Khôn, đưa tay kéo cậu lên
Đồng Vũ Khôn không kịp đề phòng, mắt cá chân đập thẳng vào chân bàn. Vốn dĩ cậu cơ thể cậu đã không có thịt, lần này lại đập thẳng vào xương. Cậu mất thăng bằng, mắt cá chân bị trẹo nghiêm trọng và đau nhói
Đồng Vũ Khôn - Cậu
A... Dư Vũ Hàm, cậu đang làm gì vậy? Tả Hàng nói tôi có thể ngồi bất cứ đâu. Tôi còn tưởng chỗ ngồi không cố định cơ. Làm sao tôi biết cậu ngồi ở đây?
Dư Vũ Hàm - Hắn
Tả Hàng....Tả Hàng, hai người rất thân thiết với nhau sao? Cậu ta nói gì cũng tin hết, mẹ nó... trên bục giảng còn có một chỗ ngồi,sao không ngồi luôn đi?
Ngữ khí của Dư Vũ Hàm rất không tốt, thậm chí có thể hình dung là tiếng gầm gừ mỉa mai. Đồng Vũ Khôn cảm thấy vô cùng ủy khuất, cộng thêm mắt cá chân đau nhức, khoé mắt hơi đỏ, thoạt nhìn giống như một con thỏ đang sợ hãi
Đồng Vũ Khôn không muốn nói chuyện với Dư Vũ Hàm nữa
Tả Hàng cũng rất hoang mang, tuy rằng tính tình của Dư Vũ Hàm không tốt, nhưng cũng sẽ không vì vài câu nói hay một chỗ ngồi mà tức giận như vậy, hiện tại lại ảnh hưởng đến người vô tội
Cô giáo sinh học vừa vào đã thấy Đồng Vũ Khôn cúi đầu, khuôn mặt nhỏ nhăn nhó, cô nghe thấy tiếng chửi thề của Dư Vũ Hàm từ xa, không ngờ đứa trẻ mới vào trường lại bị bắt nạt như vậy
Cô giáo sinh học là một phụ nữ trung niên, cô ghét nhìn thấy một đứa trẻ có vẻ ngoan ngoãn như Đồng Vũ Khôn bị bắt nạt
Đa nhân vật _ nữ
Có chuyện gì vậy?
Đồng Vũ Khôn - Cậu
Không sao đâu cô. Em ngồi nhầm chỗ rồi. Em không biết bạn hoc Dư ngồi ở đây
Đồng Vũ Khôn ngoan ngoãn cúi đầu, bộ dạng ủy khuất của cậu khiến cô giáo sinh học trong nháy mắt cảm thấy lòng đầy chính nghĩa, phải ra mặt giúp cậu
Đa nhân vật _ nữ
Dư Vũ Hàm ! Sao lại bắt nạt học sinh mới thế? Ra đằng sau mà đứng đi
Dư Vũ Hàm - Hắn
Được rồi Đồng Vũ Khôn, cậu được lắm
Hiển nhiên là Dư Vũ Hàm đã bị lừa, nghiến răng nghiến lợi nói với Đồng Vũ Khôn
Tả Hàng - Y
Được rồi, xin lỗi nhé, cậu bạn. Cậu vẫn có thể đi được chứ? Tôi sẽ bế cậu đến bệnh xá
Sau giờ học, Đồng Vũ Khôn xoa xoa mắt cá chân sưng tấy, thầm thở dài. Thấy vậy Tả Hàng ngại ngùng không nỡ bỏ Đồng Vũ Khôn để chạy ra ngoài chơi bóng rổ
Dù sao thì cũng là do Tả Hàng không giải thích rõ ràng
Đồng Vũ Khôn chống tay vào bàn rồi cố gắng đứng dậy, nhưng mắt cá chân vẫn còn đau đến mức không thể đi được
Đồng Vũ Khôn - Cậu
Hay là... cậu cõng tôi có được không
Đồng Vũ Khôn cảm thấy ngại ngùng khi để các bạn cùng lớp cõng mình vào ngày đầu tiên, nên cậu hỏi thăm dò
Tả Hàng - Y
Đừng lịch sự thế, tôi cũng từng bị bong gân mắt cá chân trước đây, tôi khó mà đi lại được nếu không có người hỗ trợ hehe
Tả Hàng ngồi xổm xuống, vẫy tay bảo Đồng Vũ Khôn đi lên. Thật ra thì giờ nghỉ cũng không dài, cậu không thích làm phiền người khác, cũng không muốn làm chậm trễ tiết học của họ, vì vậy cậu nhẹ nhàng nhảy lên, nằm trên lưng Tả Hàng
Dư Vũ Hàm từ phía sau chậm rãi đi tới, kỳ thật lúc kéo Đồng Vũ Khôn lên, nhìn thấy cậu bị bong gân mắt cá chân, Dư Vũ Hàm lúc đầu còn có chút hối hận, nhưng nhìn thấy cảnh này lại không biết tức giận đến từ đâu, dù sao thì hắn cũng rất không vui
Dư Vũ Hàm giả vờ thản nhiên nói một câu châm biếm
Đồng Vũ Khôn sửng sốt một lát, thậm chí không muốn nhìn hắn ta nữa, cậu thực sự rất tức giận với người đàn ông này, rõ ràng là Dư Vũ Hàm vô cớ gây rắc rối cho cậu trước, hắn lại còn vô lễ với cậu như vậy
Comments