Cơn ác mộng 3 năm
Park Chaehuyn
Chị Chaeyoung...cứu em
Park Chaehuyn
Khụ...hức...cứu em...em lạnh lắm
Park Chaehuyn
Chị ba...chị thương em nhất nhà mà
Park Chaehuyn
sao lại không cứu em
Park Chaeyoung
" khó thở "
Bà Park
Sao cô độc ác như vậy !
Bà Park
Nó là em trai cô mà...cô lại giết chết nó !
Bà Park
Trả lại con trai cho tôi !
Park Chaeyoung
" đau đớn "
Park Chaeyoung
Không...Không phải
Park Chaemin
" lạnh lùng nhìn nàng "
Park Chaemin
CHẾT ĐI ! ĐỒ QUÁI VẬT !
Park Chaeyoung
" bật dậy "
quản gia Lee
" đẩy cửa vào "
quản gia Lee
Chaeyoung, con làm sao vậy ?
quản gia Lee
Dì nghe thấy tiếng con hét
quản gia Lee
Lại mơ thấy ác mộng sao ?
Park Chaeyoung
" cố gắng thở "
Park Chaeyoung
Con...không sao...con ổn
quản gia Lee
Thực sự không sao chứ ?
Park Chaeyoung
" cố gắng mỉm cười "
Park Chaeyoung
Dì Lee, sao mới sáng sớm dì qua đây rồi ? Nhà chính có việc gì sao ạ ?
Từ sau khi xảy ra chuyện đau thương đó, Bà Park không muốn nhìn thấy nàng, thậm chí là muốn đuổi nàng đi, nhưng vì Park gia là gia đình danh giá, không thể bỏ đi cốt nhục mang dòng máu của mình nên đành để nàng ở lại, Ông Park đã nói nàng dọn ra nhà phụ phía sau biệt thự
Căn nhà này lúc trước là nhà kho, lúc mới đến, căn phòng này chỉ toàn bụi bậm. Nàng phải tự mình dọn dẹp lại, sao đó chính thức sống ở đây. 3 năm rồi, nàng đã ở đây 3 năm, cuộc sống của nàng chỉ quay quanh trường học và căn nhà này. Mấy năm qua nàng chưa từng đặt chân vào nhà chính, vì nàng không được phép. Tiền sinh hoạt hàng tháng cũng không được cấp, nàng phài tự làm thêm để kiếm tiền trang trải
Một đứa trẻ 15 tuổi đã phải tự lập. Chaeyoung biết gia đình lúc trước đã không còn nữa, họ không muốn nhận nàng, cho nên nàng chỉ còn cách tự mình cứu lấy mình, tự mình tìm con đường sống. Cô gái nhỏ luôn ấp ủ một hi vọng nhỏ nhoi, rằng một ngày nào đó ba mẹ có thể nhìn nàng, yêu thương nàng như lúc xưa. Có đều mơ ước nhỏ bé này...có lẽ sẽ không bao giờ trở thành hiện thực
quản gia Lee
Dì mang một ít sách đến cho con
quản gia Lee
Con nhìn nè, toàn sách tốt
quản gia Lee
Tiểu thư Hana định vứt đi, dì thấy dạo này con đang ôn thi đại học, mấy cuốn này chắc sẽ giúp ít cho con
Park Chaeyoung
" cầm lấy "
Mấy cuốn sách này đều có giá rất cao. Lúc trước, bà Park đều mua rất nhiều sách cho nàng, bởi vì nàng thích đọc sách. Phòng ngủ của nàng lúc trước có 1 tủ sách rất lớn, sau khi Chaehuyn qua đời, bà đã đem toàn bộ sách của nàng đốt đi, căn phòng của nàng cũng bị khóa lại
1 năm trước nàng nghe dì Lee nói, mẹ mở lại căn phòng, nàng có chút vui mừng, Chaeyoung nghĩ mẹ đã tha thứ cho nàng nên mới mở lại. Nhưng hi vọng của nàng rất nhanh chợp tắt, dì Lee nói, phòng đó sẽ là phòng của Hana, mẹ nàng thậm chí còn cho chị ta trang trí lại. Còn mua...rất nhiều sách mới, cuốn nào cũng rất đắt tiền
quản gia Lee
" đau lòng nhìn nàng "
quản gia Lee
Haizz...dì không hiểu vì sao phu nhân lại chiều Hana tiểu thư đến vậy ? dù sao cô ấy cũng chỉ là con nuôi
Park Chaeyoung
Có lẽ vì con không xứng có được yêu thương từ mẹ
Park Chaeyoung
" mỉm cười "
Park Chaeyoung
Con...là quái vật trong mắt mẹ
Nàng hiểu chuyện đến đau lòng, mỗi lần vậy dì Lee đều nhịn không được mà xót xa
quản gia Lee
" rưng rưng "
quản gia Lee
Con còn có dì
quản gia Lee
Con là thiên thần nhỏ
quản gia Lee
Là cô bé ngoan
Park Chaeyoung
" mỉm cười "
Park Chaeyoung
cô 18 tuổi rồi
Park Chaeyoung
Không còn là cô bé nữa
quản gia Lee
Ừm..tiểu thư của dì 18 rồi
quản gia Lee
Không phải cô bé nữa, mà là một cô gái xinh đẹp
quản gia Lee
À...phải rồi, sắp tới sinh nhật phu nhân rồi
quản gia Lee
Con sẽ tặng quà gì cho mẹ con
Mỗi lần đến sinh thần người trong nhà, nàng sẽ không bao giờ có mặt, vì họ không muốn nhìn thấy nàng. Năm nàng 16 tuổi, lúc đó là sinh nhật của Chị Hai, nàng đã mang quà đến, nhưng chỉ vừa mới bước vào nhà đã bị 2 vệ sĩ lôi ra. Họ nói, nàng không được phép, nàng không còn tư cách, không thể ở đây, không thể chúc sinh nhật, không thể gặp chị, không thể gặp gia đình. Lúc đó nàng chỉ có thể quay về căn nhà cũ nát
Từ sau lần đó, mỗi lần sinh nhật ba mẹ và chị hai, nàng chỉ có thể nhờ dì Lee lén lúc đưa quà nàng làm đến phòng quà. Chính là nàng không biêt những món quà đó có được họ mở ra, hay là nằm vỏn vẹn trên sọt rác rồi
Park Chaeyoung
dì Lee, lại nhờ dì
Alice
Giáo sư La hôm nay rảnh rỗi nhỉ ?
Alice
Hiếm khi mới thấy mặt cậu
Alice
mình có phúc quá rồi
Lisa
Dự án xong rồi, nên rảnh rỗi vài buổi
Alice
Mình nghe em mình nói cậu hằng ngày đều có người đem hoa tới
Alice
Nói đi, ai theo đuổi cậu ? là tổng tài phương nào ?
Lisa
mình mỗi ngày đều bận sắp mặt
Lisa
mấy cái người kia, rảnh rỗi nhiều tiền, lại đem 1 đóng hoa tới, hại mình mỗi ngày đều đem vứt 5 6 lần
Alice
Trời ạ ! mỹ nữ như cậu thật thư giản
Lisa
ai biểu mình đẹp quá làm chi
Lisa
đẹp cũng là một cái tội
Alice
Bà chủ...cho thêm 5 lon bia !
Lisa
Này...mình còn phải về !
Alice
chẳng phải hứa hôm nay cậu bồi mình sao ?
Alice
Học sinh quan trọng hay bạn già này quan trọng vậy giáo sư La ?
Lisa
Cậu cũng kêu mình là giáo sư còn gì ?
Lisa
đương nhiên là học sinh quan trọng hơn
Cô Lalisa Manoban, hiện tại là phó giáo sư của trường Đại học A, trường Top 1 Hàn Quốc, sinh ra trong gia đình học thức, ba là nhà văn nổi tiếng thế giới, mẹ là viện trưởng bệnh viện Top đầu ở Hàn, do đó từ nhỏ đã học vượt, cô tốt nghiệp tiến sĩ chuyên ngành Makerting tại đại học Harvard năm 21 tuổi. Hiện tại cô 25 tuổi, đã dạy ở trường A được 4 năm. Mặc dù vậy không học sinh nào là không biết cô, không chỉ tài giỏi mà cô còn có nét đẹp trời ban, lạnh lùng sắc xảo, vì thế sinh viên theo học ở lớp cô bao giờ cũng đông, việc của cô cũng nhiều hơn. Mỗi tuần đều đến trường dạy và nghiên cứu
Park Chaeyoung
Xin chào...bia của quý khách đây
Park Chaeyoung
Quý khách còn gọi thêm gì nữa không ạ ?
Lisa
" mình nghe ở đâu rồi nhỉ ? "
Park Chaeyoung
Quý khách ?
Lisa
À..không...hiện tại không cần
Park Chaeyoung
Vâng...vậy tôi xin phép " rời khỏi "
Alice
Đẹp vậy đi làm chỗ này, không ổn lắm
mặc dù là quán rượu nhỏ, không gian dành cho những người thích yên tỉnh, không ồn ào như những quán rượu khác. Nhưng dù sao, rủi ro gặp chuyện phiền phức cũng có
Lisa
đoán mò thôi...cũng có thể em ấy không đi học, gia đình khó khăn nên đi làm kiếm tiền trang trải
Alice
Nhưng mà...con bé đó...khí chất rất khác
Alice
không giống một gia đình bình thường
Lisa
Đoán mò cũng không đúng
Lisa
Mình không uống nữa, lát mình đưa cậu về
Park Chaeyoung
" giọng nói lúc nãy...rất giống người đó "
Chủ quán
Con ngồi ngẫn ngơ gì đó
Park Chaeyoung
Hả...dạ...không có
Chủ quán
cầm lấy....tiền lương tháng này của con
Park Chaeyoung
Dạ vâng..." cầm lấy tiền "
Park Chaeyoung
Ơ...chú...sao nhiều vậy ?
Chủ quán
Ừm...tại con làm tốt...chú thưởng thêm
Chủ quán
học sinh lớp 12 không ai đi làm quần quật như con
Chủ quán
chú cho thêm 1 ít mua mấy món con thích ăn đi
Park Chaeyoung
" cảm động "
Park Chaeyoung
Vâng...con cảm ơn chú
Lisa
" nghe thấy cuộc trò chuyện "
Lisa
" còn nhỏ vậy mà đi làm rồi "
Chủ quán
Sắp tốt nghiệp rồi, con định học đại học nào ? ngành học ?
Park Chaeyoung
Dạ...là..Đại học A
Park Chaeyoung
Ngành quản trị Marketing
Park Chaeyoung
Tuần trước, con trúng tuyển rồi
Chủ quán
Con giỏi thật đó Chaeyoung, con chú mà được 1 phần như con thì tốt biết mấy
Park Chaeyoung
" cười nhẹ "
Park Chaeyoung
" Tốt nhất đừng giống con thì tốt hơn "
Lisa
" Chaeyoung, đại học A, quản trị Marketing "
Lisa
" có lẽ mình sẽ gặp cô bé này sớm thôi "
Comments