2. Ngày may mắn

Giờ tan học Hàm Thuỵ tản bộ về nhà, giờ là đầu giờ chiều nên ánh nắng vì thế mà chiếu rọi vào những tán cây to ở hai bên ven đường.
Hàm Thuỵ đang đi từng bước một nhỏ thì phía trước là cậu con trai Hàm Thuỵ đã thích từ lúc mới vào ngôi trường cấp 3 này, Hàm Thuỵ chạy đến lấy hết can đảm mà bắt chuyện với cậu trai kia.
Trương Hàm Thuỵ
Trương Hàm Thuỵ
Chào cậu, Quế Nguyên!
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Chào, Hàm Thuỵ.
Trương Hàm Thuỵ
Trương Hàm Thuỵ
Nhà cậu cũng về hướng này sao ?
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Không, lúc trước nhà tôi ở hướng kia, nhưng vì không tiện cho việc đi lại của mẹ, nên tôi cùng bà chuyển xuống đây cho thuận tiện.
Trương Hàm Thuỵ
Trương Hàm Thuỵ
À, nhà tớ cũng ở đằng kia.
Hàm Thuỵ nói kèm theo hướng chỉ phía trước chính là nhà của mình.
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Hoá ra là vậy.
Trương Hàm Thuỵ
Trương Hàm Thuỵ
Mà cậu chuyển lâu chưa, mấy bữa nay tớ không gặp cậu nhờ ?
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
À, mới chuyển thôi, hôm qua vừa mới đến.
Trương Hàm Thuỵ
Trương Hàm Thuỵ
Được, đến nhà tớ rồi tạm biệt nhé.
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Được.
Trương Hàm Thuỵ
Trương Hàm Thuỵ
Mà này, mai tớ với cậu có thể đi học chung không ?
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Um.
Hàm Thuỵ nghe thế thì vui mừng đến độ chạy nhanh vào nhà khi Quế Nguyên đã quay đi.
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
“Ngốc thật”
———————
Tối hôm đó, vào giờ cơm Hàm Thuỵ và chị Hoan Liên của mình đang ăn thì tiếng chuông cửa vang lên.
Hoan Liên
Hoan Liên
Hàm Thuỵ ra xem là ai đi.
Trương Hàm Thuỵ
Trương Hàm Thuỵ
Dạ vâng.
Mở cửa ra thì thấy trước mặt là một người phụ nữ trẻ ở ngoài, nhìn vào cũng đoán chắc cũng tầm 20 mấy tuổi thôi.
Trương Hàm Thuỵ
Trương Hàm Thuỵ
À chào chị, chị cần giúp gì ạ ?
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Mẹ nhanh lên, con còn làm bài tập.
Trương Hàm Thuỵ
Trương Hàm Thuỵ
Ể, Quế Nguyên ?
Hạnh Phương
Hạnh Phương
Các con quen nhau sao ?
Trương Hàm Thuỵ
Trương Hàm Thuỵ
Vâng, bạn học thôi ạ.
Trương Hàm Thuỵ
Trương Hàm Thuỵ
Mà nãy thất lễ quá, không biết cô là mẹ Quế Nguyên tại trong cô trẻ quá.
Hạnh Phương
Hạnh Phương
Không sao, như vậy cô biết cô vẫn còn nhiều sức sống tuổi trẻ mà.
Hoan Liên
Hoan Liên
Hàm Thuỵ ai vậy mời họ vào nhà đi.
Hoan Liên vọng ra, Hàm Thuỵ cũng lận đật bước sang một bên cho cả hai vào nhà.
Hoan Liên
Hoan Liên
Xin lỗi, thằng bé nó có hơi khờ, mong hai người thông cảm cho.
Trương Hàm Thuỵ
Trương Hàm Thuỵ
Ơ chị=))))
Hạnh Phương
Hạnh Phương
Không sao không sao.
Hạnh Phương
Hạnh Phương
À tôi là hàng xóm mới chuyển đến đây, có gì giúp đỡ chút ít ạ.
Hoan Liên
Hoan Liên
À được ạ.
Hạnh Phương
Hạnh Phương
Cô có làm chút bánh, mang qua coi như quà chào mừng hai người.
Hoan Liên
Hoan Liên
Cảm ơn cô, tôi xin nhận ạ.
Hạnh Phương
Hạnh Phương
Mà cô là gì của cháu đây ạ ?
Hoan Liên
Hoan Liên
Cháu là chị của thằng bé thôi.
Hạnh Phương
Hạnh Phương
Thế ba mẹ cháu đâu ?
Hoan Liên
Hoan Liên
Dạ…
Trương Hàm Thuỵ
Trương Hàm Thuỵ
Ba mẹ cháu mất rồi cô ạ.
Hạnh Phương nghe vậy thì khó xử chẳng biết làm gì nên Hoan Liên lên tiếng xoá tan bầu không khí này.
Hoan Liên
Hoan Liên
Không sao đâu ạ, cô không biết nên mới hỏi thôi, không sao.
Hạnh Phương
Hạnh Phương
Cô xin lỗi hai đứa nhé.
Trương Hàm Thuỵ
Trương Hàm Thuỵ
Không sao ạ.
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Mẹ con ra ngoài chút.
Hạnh Phương
Hạnh Phương
Ừm, được.
Trương Hàm Thuỵ
Trương Hàm Thuỵ
Em đi mua ít đồ nha chị.
Hoan Liên
Hoan Liên
Ờ cận thận nha chưa.
———————
Trương Hàm Thuỵ
Trương Hàm Thuỵ
“Cậu ấy đâu rồi ta”
Hàm Thuỵ đi ra ngoài ngó nghiêng xung quanh hồi lâu mà chẳng thấy bóng dáng mình cần tìm đâu thì buồn rầu đi trên vỉa hè.
Đang đi như vậy thì có tiếng gọi đằng sau lưng, Hàm Thuỵ quay lại thì thấy Quế Nguyên đứng dựa lưng vào bức tường.
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Cậu lại đây.
Trương Hàm Thuỵ
Trương Hàm Thuỵ
Ờ đến liền.
Hàm Thuỵ được gọi thì chạy nhanh đến với Quế Nguyên.
Trương Hàm Thuỵ
Trương Hàm Thuỵ
Có chuyện gì sao ?
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Ngày mai rảnh không ?
Trương Hàm Thuỵ
Trương Hàm Thuỵ
Có rảnh, nhưng là buổi chiều, sao thế ?
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Mai đi chơi với tôi nhé ?
Trương Hàm Thuỵ
Trương Hàm Thuỵ
Hã, sao lại mời tớ đi ?
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Hỏi lắm thế ?
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Có đi không còn biết đường nào?
Trương Hàm Thuỵ
Trương Hàm Thuỵ
Đi chứ.
Trương Hàm Thuỵ
Trương Hàm Thuỵ
Không còn gì tớ đi mua đồ đây.
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Ừm.
Hàm Thuỵ vui mừng chạy nhanh đến cửa hàng tiện lợi, bước vô quán vừa hát vừa lựa những món ăn vặt mình thích rồi bỏ hết vào giỏ.
Trương Hàm Thuỵ
Trương Hàm Thuỵ
Hôm nay đúng là may mắn thật mà, ha ha
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
“Vui đến vậy cơ à ?”
Quế Nguyên đi đến cửa kính của cửa hàng thì bắt gặp cảnh một cục bông tròn đang vừa hát vừa lấy hết đồ ăn ở trên tủ xuống, trong buồn cười chết đi được ấy=))
———————
Hot

Comments

Nhỏ này đu Kiệt Sâm🫶🏻

Nhỏ này đu Kiệt Sâm🫶🏻

Bé Khờ này dthw mà cj ơi

2025-02-14

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play