(2#)Natsushin

_✧_
(2#) || ĐƠN PHƯƠNG || Truyện Dài
! ∆Warnings∆!
-Gốc nhìn thây đổi đa chiều-
-【NatsuShin】- Có một chút MafuShin..
-Maybe OOC-
-Lệch nguyên tác- #Shin không thể đọc tâm #Cuộc sống yên bình không dính dáng đến nghề sát thủ. #tuổi tác của các CHAR có sự thây đổi nhỏ .
_✧------------------------------✧_
Nhắc lại chap trước CÓ THỂ LƯỚT!
Mẹ (của Shin)
Mẹ (của Shin)
Con đã quên những gì mẹ "dặn" rồi phải không? ||Nói với giọng sắc lẹm||
Shin Asakura
Shin Asakura
Dạ...dạ.c-con.. ||mặt cắt không còn giọt máu , lắp bắp nói từng chữ một||
Mẹ (của Shin)
Mẹ (của Shin)
...
Bà cuối cùng cũng rặng ra những từ ngữ được cho nhẹ nhàng nhất .Nếu mắng nó một trận tại đây thì thực sự rất mất mặt.
Sau câu nói của người mẹ bất hạnh.
Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía cậu. Ngay tức khắc , một dòng hồi tưởng liền xẹt qua tâm trí Shin.
_✧----------------------------✧_ Trước khi xảy ra sự việc
Cậu còn nhớ rõ cái cảm giác hồi hộp và xen lẫn sự phấn khích khi mình lần đầu "thám hiểm" ở nơi này.
Vốn là một đứa trẻ được sinh và nuôi nấng ở vùng nông thôn. Đối với cậu , cái gì trong ngôi nhà này cũng mới và lạ.
Không như những ngôi nhà chật hẹp đơn sơ ở thôn quê mà cậu từng thân thuộc. Mà là một căn biệt thự rộng lớn và bóng bẩy.
Shin Asakura
Shin Asakura
...*Trông giống những cung điện mà mình đã từng thấy trên tivi quá!* ||Thầm thán phục||
Trong cơn tò mò không thể cưỡng lại .Cậu quyết định sẽ khám phá thêm một chút.
Mục tiêu tiếp theo rơi vào tầm ngắm sẽ là lầu trên. Dù sao thì Phu nhân cũng cho phép cậu lên chơi rồi , ngại gì không thử?
...Shin từ từ leo lên cầu thang. Chân bước rón rén nhưng lòng đầy háo hức.
Cậu chưa bao giờ thấy cầu thang xoắn ốc nào lạ lùng như thế này , cũng chưa từng thấy thảm lót nào mịn tới vậy. Cậu lê bước chậm chạp , cảm nhận sự thoải mái mà nó đem lại.
Đi được nửa đoạn, cậu dừng bước trước một cánh cửa mở hờ. Trên cửa dán một bảng tên của ai đó.
Shin Asakura
Shin Asakura
*Nat..suki...Là cậu nhóc mà mẹ thường kể với mình sao.?*
Là Seba Natsuki - con trai cả nhà Seba.
Shin Asakura
Shin Asakura
*Có lẽ mình nên chào hỏi cậu ta trước nhỉ?*
Cậu dồn sức lấy hơi , sau đó nói lớn.
Shin Asakura
Shin Asakura
Chào Natsuki! anh tên là Shin. Anh vào phòng em chơi được không?
...
Không một lời hồi đáp phát ra . Shin khẽ gõ cửa vài cái với hy vọng cậu ta sẽ nghe thấy.
Thời gian cứ trôi qua, một phút rồi đến hai phút, bên trong vẫn không có động tĩnh . Linh cảm mách bảo cậu phải kiên nhẫn chờ thêm chút nữa, nhưng sự im ắng đó khiến Shin bắt đầu phân vân.
Bản tính tò mò của con người quả là một thứ rất khó để khống chế - nhất là với một cậu nhóc hiếu kì như Shin.
Trong đầu cậu đang diễn ra một màn biện thuyết nội tâm đầy kịch liệt . Nhưng đến cuối thì lòng hiếu kì vẫn thành công lung lạc ý chí của cậu.
Shin dứt khoát vặn tay nắm cửa.
Shin Asakura
Shin Asakura
|| Nhanh nhẹn thò đầu vào trong ||
..Bây giờ cậu mạo muội vào trong chắc cũng không sao đâu ha..? Chắc vậy.
_✧_
Cánh cửa bật ra , hé lộ một không gian với gam màu xám nhạt tinh tế và trang nhã. Không khí trong phòng không chỉ sạch sẽ mà còn thoáng đãng lạ thường.
Giống như tiết trời buổi sớm.
Rải rác bên trong căn phòng là những món mô hình và dụng cụ chế tạo tinh vi. Chúng được sắp xếp một cách ngay ngắn ,có trật tự.
Trên các kệ gỗ treo tường . Các mô hình tàu chiến , xe tăng và máy bay được đặt khá ngay ngắn... chúng nổi bật dưới ánh đèn trắng lạnh.
Cậu ngỡ ngàng đảo mắt nhìn quanh , rồi dừng lại ở góc phòng.
Một chiếc bàn làm việc phủ đầy dụng cụ và linh kiện , nào là tua vít búa bổ đến một số vật dụng lạ mà Shin chưa bao giờ được thấy
Shin Asakura
Shin Asakura
Không có ai ở đây sao...? ||dòm ngó xung quanh||
Có thể là cậu nhóc Seba....gì gì đấy đã không có mặt ở đây hoặc đang bận gì đó..
đang lúc mãi mê quan sát , chân không kiểm soát mà nhấc lên mấy bước..
Đột nhiên dưới chân cậu truyền lên một cảm giác mềm mại . Cậu giật nảy mình, loạng choạng , cảm giác như mình vừa đạp trúng một cái gì đấy.
Khoan..là đuôi.
Shin Asakura
Shin Asakura
Cái quái..mèo đâu ra vậy?! ||Hơi kinh ngạc||
Trước mắt cậu là một con mèo Anh lông dài màu trắng , dáng vẻ nó thanh tao và đầy uy quyền . Con mèo lia cặp mắt sắc xanh ngọc bích đầy khinh bỉ nhìn cậu.
Miệng nó khẽ rít lên mấy tiếng đầy giận dữ.
Cậu đứng thở hắt , lòng rối như tơ vò .
Shin Asakura
Shin Asakura
*mình lỡ đạp trúng đuôi của nó rồi , bất cẩn quá..* ||ấy nấy nhìn nó||
Trong một thoáng ăn năn hối lỗi , cậu quyết định sẽ kiểm tra vết thương của nó vì lo sợ mình đã làm nó đau..( sự thật là vậy )
Shin Asakura
Shin Asakura
||Cẩn trọng cúi xuống||
Shin Asakura
Shin Asakura
Ê mèo..tao không có ý muốn dẫm lên đuôi của mày đâu. ||Nói khẽ||
Cậu nhẹ giọng gọi và hy vọng nó sẽ nguôi giận . Vừa lúc cậu giơ hai tay lên chuẩn bị chạm vào đuôi nó thì *xẹt!*--- một cú cào sắc lẹm từ móng vuốt nhọn hoắt của con mèo quất thẳng vào tay cậu.
Shin Asakura
Shin Asakura
Áhh--!!... ||Hét toáng lên||
Cậu vội rụt tay lại , mặt mày thì nhăn nhó như vừa mất sổ gạo .
Vết thương con mèo để lại khá sâu , nhìn có vẻ khá đau đớn.
Cậu cau có nhìn con mồn lèo với những tâm tình khó nói thành lời.
Shin Asakura
Shin Asakura
Mày được lắm đồ mèo thối! ||Chỉ tay vào con mèo||
Nó ấy vậy mà không chút sợ hãi.Ngược lại còn "moew moew~" vài tiếng khinh khỉnh.
Vừa dứt lời cậu liền bật dậy , không kìm được mà lao nhanh về phía con mèo như mũi tên xé gió.
Con mèo Anh này cũng không phải dạng dễ xơi
Khi thấy cậu phóng đến , con mèo chỉ khẽ nhún mình .Đôi chân nó nhanh nhẹn bật lên , nhảy thẳng lên cái kệ gỗ gần đó.Tựa hồ như nó đã dự tính trước mọi chuyện. Sau khi thành công tẩu thoát một cách hoàn hảo , nó không quên nhìn cậu ra vẻ khiêu khích.
"Ba má ơi sáng sớm con bước chân nào ra khỏi nhà mà sao giờ con xui dữ vậy"
Shin Asakura
Shin Asakura
||Giận đến toé lửa , nhìn chằm chằm con mèo đầy căm phẫn||
Cậu đột nhiên khựng lại .Ôi trời..
Vấn đề hiện tại không còn nằm ở việc cậu có bắt nó được hay không , mà là con súc sinh này đang đậu trên cái kệ gỗ với đầy ấp những món mô hình của hắn.
Sau khi định hình lại, cậu đã có đủ nhận thức để nhìn thấu được độ nghiêm trọng của vấn đề.
Shin Asakura
Shin Asakura
*Hình như..nó đang dơ chân lên đúng không?*
Shin Asakura
Shin Asakura
Sao mày lại nhìn tao kiểu đó?!?!.. ||Sợ hãi||
Nổi lo lắng dâng tới đỉnh điểm
Đúng như những gì cậu nghĩ , con mồn lèo đang đặt chân lên cái mô hình máy bay to bự chảng. Đứa ngốc cũng biết con mèo đang định làm gì sau đó.
*Rắc!*Âm thanh vỡ vụng vang lên
Cậu đứng chết lâm sàn , miệng há hốc chẳng thốt nổi một lời. Đôi mắt cậu dõi theo từng mảnh vỡ của chiếc máy bay, giờ đây đang nằm ngổn ngang trên sàn nhà.
"Chúa ơi , người đã tạo nên sinh vật gì thế này"
Shin Asakura
Shin Asakura
Nó...nó đẩy vỡ cái máy bay rồi..
cậu vội vội vàng vàng sách đít chạy đến hiện trường "vụ án".
Cậu quỳ xập xuống, cố gắng nhặt từng mảnh vỡ để sửa lại mô hình. Tay cậu run run, không biết phải bắt đầu từ đâu.
Không một mảnh ghép nào ăn khớp với nhau. Cậu càng cố sửa chữa, càng cảm thấy bối rối và tuyệt vọng. Từng giọt mồ hôi nhễ nhãi xuống từ trán, nhưng mọi nỗ lực đều thành công cốc.
Ngay lúc đó tiếng cửa bật mở khiến shin như đứng tim.
hồn phách của cậu dường như tan đi phân nửa. Không ngờ mình có thể diện kiến chủ nhà với cái tình cảnh éo le này.
người bước vào không ai khác ngoài Seba Natsuki, ánh mắt đen hờ hững của hắn vô tình chạm vào cảnh tượng hổn độn trước mặt.
Hắn đứng sững vài giây.
Natsuki Seba
Natsuki Seba
Tuyệt..vừa ra ngoài lại có vong không mời mà đến. ||Nhíu mày||
Natsuki nói với vẻ mặt bất mãn . cậu ta bước vào , từ từ tiến lại chỗ cậu với bước chân nặng nề như sấm rền.
Cậu có thể cảm nhận được cái nhìn "kim châm" của hắn , thật khó chịu.
Shin Asakura
Shin Asakura
Cậu nghe tôi giải thích!! Chính con mèo đó đã đẩy ngã mô hình của cậu .Hoàn toàn không phải lỗi của tôi!! ||vội vàng chỉ trỏ về phía con mèo trong cơn hoảng loạn||
Cậu cố gắng tìm bằng chứng để thanh minh cho bản thân. Nhưng có vẻ như hắn hoàn toàn không nghe lọt tai chữ nào.
Natsuki đứng đó , thăm dò con mèo trắng đang nằm trên sàn , hắn chậm rãi nhếch môi.
Natsuki Seba
Natsuki Seba
Ý anh là con mèo đang "bị thương nặng" ở chân và không có khả năng "leo trèo" này sao? ||Nhấn mạnh từng chữ||
Hắn Cười khẩy , cố gắng giữ bình tĩnh với đôi tay nắm chặt.
Hả?? Khoan..Nó sao cơ??
Shin Asakura
Shin Asakura
Ý cậu..là sa-...?? ||bị cắt ngang||
Natsuki Seba
Natsuki Seba
Anh còn giả khờ?! Ha-..đây chẳng phải nơi để anh diễn cái kịch người nhà quê của anh đâu đồ khốn-.. ||Tối sầm mặt||
Thằng nhóc này miệng mồm ăn nói trả treo , còn không chịu nghe người khác giải thích. "Thật tức chết đi được"
Shin Asakura
Shin Asakura
Tao nhịn mày hơi lâu rồi đó thằng kiaa!! Con mèo đó có thể nhảy được .Vả lại còn nhảy rất cao nữa kìa!! ||gồng cổ lên cãi với quyết tâm không quy hàng||
Nói tới đây khiến hắn dần trở nên sôi máu , quyết tâm một chín một mười với cậu
Natsuki Seba
Natsuki Seba
Anh làm hỏng mô hình của tôi , anh trốn tránh trách nhiệm và giờ là đổ thừa cho con KiKi nhà tôi? ||Bất ngờ siết chặt cổ áo của cậu||
Shin Asakura
Shin Asakura
ực- ...mày làm gì vậy thằng kia!! ||Khó chịu nói||
Hắn càng siết mạnh hơn nữa , cứ như muốn bóp chết cậu ngay tại đây.
Natsuki Seba
Natsuki Seba
Anh còn muốn chối! Bộ anh oan ức lắm hay gì?? ||Đen mặt||
Lại là cảm giác này nữa "rõ ràng người làm là con mèo cớ sao lại đổ lỗi cho mình?"
cơn đau liên tục truyền đến từ cổ. Shin gần như nghẹt thở , cậu cố gắng vùng vẫy để thoát khỏi cánh tay của Natsuki.
Natsuki Seba
Natsuki Seba
Anh phải đền cái-....ặch! ||bất ngờ hét lên||
_✧_
Phu nhân Seba
Phu nhân Seba
Con đi về rồi sao? ||nâng nhẹ tách trà lên miệng||
Mafuyu Seba
Mafuyu Seba
Dạ vâng.. ||Cậu mệt mỏi đáp||
Hôm nay là chủ nhật
Sỡ dĩ là một ngày để anh thoải mái lười biếng .Không ngờ mới sáng sớm đã bị thằng anh trai dí một đống nhiệm vụ rồi bắt cậu đi làm.
Nên bây giờ tâm trạng của anh là vô cùng tệ .Đơn giản chỉ muốn nằm ườn xuống giường và chơi trò chơi điện tử mà mình mới mua..
Mafuyu Seba
Mafuyu Seba
Dạ cháu chào cô Asakura.! ||khẽ cúi người xuống chào||
Mẹ (của Shin)
Mẹ (của Shin)
Cô chào cháu! ||mỉm cười||
"Gì đây...là người bạn mà mẹ mình từng kể qua sao?"
Phu nhân Seba
Phu nhân Seba
Con mau lên chơi với anh hai đi! Hôm nay nhà mình có khách đấy.
Mafuyu Seba
Mafuyu Seba
Dạ vâng.
Mafuyu Seba
Mafuyu Seba
*Nực cười, mình sẽ không chơi với tên anh trai đáng ghét kia đâu..* ||chán nản bước lên cầu thang||
_✧_
Anh đi ngang qua phòng của hắn.
bỗng chợt trên tai lại truyền đến một âm thanh khá lớn.Anh "hơi" tò mò nhìn vào cánh cửa trước mặt.
Mafuyu Seba
Mafuyu Seba
*Anh ta làm gì bên trong vậy?*
không chần chừ , anh đẩy mạnh cái cửa và phi vào trong.
Mafuyu chết lặng , cơ thể như đóng băng giữa không gian.
Trước mặt anh là một cảnh tượng khá gây nhầm lẫn. Ông anh mình đang nằm dưới sàn , còn có một tên lạ mặt đang ngồi đè lên và cắn tay ổng..
Mafuyu Seba
Mafuyu Seba
Mấy-mấy.. Ng-người..
Mafuyu Seba
Mafuyu Seba
Đang làm trò gì vậy?? ||hét toáng lên||
Anh dùng sức thốt lên một câu làm vạn vật cảm động.
hai con người vừa nảy đang nằm mây mưa tình tứ giờ thì cứng họng
Toang rồi.
_✧------------------------------✧_
?Author¿
?Author¿
Mấy b không like truyện cũng được nhma bình luận tương tác với mình đi ạ ☺️💔
2160 chữ Đăng tải vào ngày 18/2/25 11:49 chiều
Hot

Comments

Lanixiao

Lanixiao

Bồ cảm thấy cô đơn khi không ai nói j hẻ

2025-02-18

1

Williams Zen

Williams Zen

*Gông

2025-03-30

0

Williams Zen

Williams Zen

*áy náy

2025-03-30

0

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play