[Dương Hùng] [DomicMasterD] Trọng Sinh Làm Người Yêu Em
Chương 1
Bngoc neee
có ý tưởng có ý tưởngggg
Bngoc neee
thật ra là tui biet là ít ai đọc mấy fic của tui lắmmm,nên tui viết cho chính tui đọc
Bngoc neee
hehe💗💗cũng cảm thấy vui một chút
Trọng Sinh Làm Người Yêu Em
Trần Đăng Dương - đã 24 tuổi, là một người giàu có,là chủ tịch của một công ty đứng nhất nhì trong nước
hắn kiêu ngạo,lạnh lùng,và rất tàn nhẫn
nhưng đối với một người...hắn vì người ấy mà thay đổi tất cả
hắn cho rằng người con gái ấy là "Bạch Nguyệt Quang" trong lòng hắn
"lạnh lùng với cả thế giới nhưng dịu dàng với mỗi mình em"
dành cả thanh xuân,những điều tốt đẹp nhất cho một người nhưng lại nhận về con số 0
người con gái ấy không chỉ không đáp lại tình cảm,mà còn ghét cay ghét đắng hắn
dùng mọi thủ đoạn để lấy đi tất cả mà hắn có được
đến khi chẳng còn lại gì,người con gái ấy biến mất không còn dấu tích đã ở lại
công ty thì liên tục xuống dốc vì cổ phiếu không cánh mà bay đi mất,đến nổi bị phá sản ngay chỉ sau 2 ngày!
sự thật sau đó cũng bị phơi bày,trước kia khi chưa có người con gái ấy,hắn đã mang danh là kẻ đào hoa,chơi chán rồi bỏ.Không chỉ nữ mà còn "chơi" cả nam
luôn khinh miệt những người xung quanh,cấp dưới,những người khó khăn hơn mình
hắn chẳng có chút lòng tốt nào cả
giờ chẳng còn lại tiền bạc,hay thứ quý giá,đã như vậy, hắn còn có hàng ngàn người trên cộng đồng mạng đồng loạt chỉ trích,chửi bới nặng nề hắn
có người còn đến tận nhà đập cửa,phá hỏng sân nhà của hắn
điều đó đã khiến hắn suy sụp
dần rơi vào trầm cảm nặng
luôn nhốt mình trong phòng
đến khi hắn tỉnh táo được một chút,mới biết được rằng...người mà hắn yêu bấy lâu nay luôn đâm chọt sau lưng hắn
và cũng không hề có một chút yêu thương gì hắn
hắn không có gia đình,bố mẹ hắn đều bỏ hắn mà đi lúc hắn chỉ mới 5 tuổi
hắn đã cô đơn một mình suốt 19 năm
trong khoảng thời gian đó,hắn đã dành 7 năm để theo đuổi người con gái đó
chỉ vì cô ấy cảm thấy thương xót cho số phận nghiệt ngã của mình mà mình yêu thầm suốt 5 năm,đến ngày Valentine,hắn mạnh dạng bầy tỏ lời yêu và thành người yêu của cô gái ấy,đến nay cũng đã 2 năm
Đăng Dương còn định chuẩn bị một buổi cầu hôn cô đầy lãng mạn thì một cái ĐÙNG!
người ấy không bên còn cạnh hắn,gia đình đã mất từ lâu,mọi sự cố gắng hắn xây dựng nên đều bị phá hủy,tiêu tan ngay giây phút ấy
khiến hắn đang trong cơn men say thì bắt tỉnh táo
hắn một thân một mình đi đến một vách đá,nhìn xuống biển chuyển màu đen đêm bên dưới
từ vách đá đến mặt nước biển đã cao
vậy mà bên dưới lại còn sâu hơn
điều đó khiến hắn càng muốn xuống để hòa vào dòng nước chảy bên dưới
không ngẫm nghĩ nữa,hắn cười nhạo bản thân rồi thả lỏng con người,đôi mắt nhắm lại gieo mình xuống biển cả
cảm giác cả người đang lâng lâng
tất cả những kí ức xấu,đẹp đều ùa về như một thước phim chạy qua đầu hắn
hắn buông lỏng và dần chìm xuống biển sâu
từ đó...chẳng còn ai có tung tích gì về Trần Đăng Dương - hắn cả...
Trần Đăng Dương
//giật mình mở mắt//
Đăng Dương giật mình nhìn xung quanh
âm thanh thì ồn ào,đèn màu chớp nhoáng xung quanh khiến hắn nheo mắt nhìn khó chịu
khung cảnh quen thuộc mà hắn từng bỏ lại vì "Bạch Nguyệt Quang" ấy một lần nữa lại xuất hiện
nhưng rồi...hắn chợt nhận ra
hắn đang cố nhớ lại những gì đã xảy ra còn sót lại ở kiếp trước
gắn từng mảnh vỡ vào lại với nhau
nằm trong đống suy nghĩ mà quên mất rằng
người bạn thân nhất của hắn nãy giờ kêu hắn liên tục mà không có động tĩnh gì
liền tát một cái ngay má phải hắn cho tỉnh
Hoàng Kim Long
Dương!mày bị cái gì vậy hả?
Hoàng Kim Long
tao kêu mãi không nghe
Hoàng Kim Long
mày tới đây để ngủ hay chơi??
Dương liếc nhìn Kim Long một lúc rồi bừng tỉnh ngay sau đó
hắn nhìn xuống đôi tay của mình rồi nhìn qua thằng bạn chí cốt
liền ngay lập tức ôm chầm lấy Kim Long
Trần Đăng Dương
aaahh Long ơi!! tao nhớ mày quá
Trần Đăng Dương
cứ ngỡ không thể gặp được mày nữa rồi,huhuuu
Trần Đăng Dương
ay daa//ôm đầu//
Hoàng Kim Long
mày bị cái gì vậy thằng kia?
Hoàng Kim Long
tự nhiên không không kêu nhớ rồi không thể gì?mày bị ngáo à?
à phải rồi,mình trọng sinh chứ nó có trọng sinh đâu mà lo quá
thôi thì đành giữ bí mật này vậy
Trần Đăng Dương
ah không không!//xua tay//
Trần Đăng Dương
do tao...ờm...mới gặp ác mộng
Hoàng Kim Long
aiss,mày thật là
Hoàng Kim Long
hết nói nổi
Hoàng Kim Long
mày kêu tao đến đây để làm gì?
Trần Đăng Dương
để làm gì nhể?//suy nghĩ tiếp//
Hoàng Kim Long
//chán nản lắc đầu//
Hoàng Kim Long
thôi tao cũng lạy mày thật đấy Dương à!
Hoàng Kim Long
không có gì thì tao đi về//đứng dậy//
Trần Đăng Dương
à ừ...để hôm sau tao nhớ,tao nói mày sau
Hoàng Kim Long
ừ ừ!chào//đi ngay không quay đầu lại//
Bngoc neee
lần đầu viết kiểu này=))))hé hé hé
Bngoc neee
thử thách bản thân
Comments
qh💕
uii trời oi tính ra truyện bà toàn gu toi không đó 🥵💗
2025-02-18
1
Đặng Quỳnh Như
fic nào của bà tui cũng đọc hết=))
2025-02-22
1
T-zik Yuzuki
truyện bà hay lắm đó toàn gu t hong à
2025-02-20
2