[ Hiha Aut X Yummie] Kẻ Không Xứng Đáng
Chap 3
[ little secret(bí mật nhỏ) : Yummie của Au tớ là một người đang thầm thương trộm nhớ Hiha bản gốc ]
- Có vẻ đã trải qua vài ngày khi em bị bắt,bọn họ cứ gần tối sẽ đến nhà giam của em và cô để trò chuyện, gã dường như rất thoải mái khi nói hết việc hôm nay mình làm cho cả hai nghe hoặc đôi khi chỉ có mình em nghe
- Gã lúc thì than thở lúc thì phần khích, trong câu chuyện này gã dường như có rất nhiều biểu cảm khác nhau...
- Gã dường như rất tự tin cho rằng em chắc chắn sẽ không thoát ra khỏi đây để đi nói việc làm của gã ra ngoài
...𝚈𝚞𝚖𝚖𝚒𝚎...
- Tên điên đó không biết tại sao lại có thể điềm nhiên nói mọi thứ cho chúng ta nghe nữa....
// Em vừa nói vừa nắm khẽ tay cô, ngón tay cái khẽ vuốt nhẹ tay cô//
Hihe _ Em gái Hiha
- Em không biết, mục đích của tên đó là gì chứ....?
Hihe _ Em gái Hiha
- Chị Yummie ơi, em... em muốn về làng quá...
...𝚈𝚞𝚖𝚖𝚒𝚎...
- Ừm, chị cũng vậy...
- Em chẳng biết phải nói gì thêm, chắc là chỉ có mấy từ an ủi vô dụng như muối bỏ biển vậy...
...𝚈𝚞𝚖𝚖𝚒𝚎...
- khụ khụ...
// Đột nhiên ho liên tục nên theo bản năng dùng tay bịt miệng lại//
Hihe _ Em gái Hiha
- Chị Yummie...?
- Cô giật mình khi thấy em cứ ho liên tục vậy mà em chỉ đưa tay lên như muốn nói cô đừng bận tâm mà quay nhẹ mặt sang bên khác
...𝚈𝚞𝚖𝚖𝚒𝚎...
- Em cứ... khục... cứ nghỉ ngơi trước đi, cũng khuya lắm rồi đó...
// Khẽ quay đâu lại nhìn cô mà mỉm cười nhẹ dễ trấn an//
...𝚈𝚞𝚖𝚖𝚒𝚎...
- Chị không sao đâu^^...
Hihe _ Em gái Hiha
-Chị...
Hihe _ Em gái Hiha
- ... chị có gì phải nói cho em đó...
Hihe _ Em gái Hiha
-... chứ giờ em chỉ còn chị thôi
- Em vẫn mỉm cười nhẹ như cách duy nhất để em trấn an cô. Cô cứ thế nằm lên đùi của em, cảm nhận từng cái vuốt tóc nhẹ nhàng của em, cô biết tình cảm mà em dành cho anh trai cô, thứ tình cảm mà dường như chẳng có cơ hội được đáp lại
- Thứ tình cảm dần nguội lạnh mà đến cả người anh trai của cô cũng chẳng nhận ra rằng nó đã từng tồn tại mãnh liệt như thế nào, tựa như ngọn lửa vẫn đang gồng mình giữa cái lạnh của tuyết đang rơi, nhẹ nhàng nhưng lại có thể đóng băng ngọn lửa ấy
- Cô đoán có lẽ tình cảm mà em dành cho anh trai cô có vẻ đã sắp vụt tắt rồi
Hihe _ Em gái Hiha
- Chị... thích anh Hiha ạ?
- Cô cảm thấy bàn tay ấy chợt khựng lại nhưng chẳng hề có một lời phản đối nào, một tiếng thở dài nhẹ
...𝚈𝚞𝚖𝚖𝚒𝚎...
- Ừ, chị thích Hiha lắm...
Hihe _ Em gái Hiha
- Bao lâu ạ?...
...𝚈𝚞𝚖𝚖𝚒𝚎...
- Bao lâu? chị cũng không biết nữa...
...𝚈𝚞𝚖𝚖𝚒𝚎...
- Nhưng mà... chắc chị từ bỏ thôi em ạ
...𝚈𝚞𝚖𝚖𝚒𝚎...
- Lâu quá... chị chẳng đợi nổi rồi...
- Em thừa nhận bản thân mình là một người thiếu kiên nhẫn biết là bao, bao nhiêu người theo đuôi tình yêu của mình mấy năm là được đền đáp, nhưng tình yêu của em luôn âm thầm và lặng lẽ
- Mãnh liệt lúc nào và vụt tắt lúc nào chắc chẳng ai hay biết đâu...
- Thôi thì em tự mình buông tay còn hơn ở lại để cảm nhận cơn đau vẫn đang đai nghiến em từng giờ
- Hàng loạt tiếng nổ vỡ vang lên, giọng nói quen thuộc ấy lại cất lên...
-" H1H4! Mau giúp tôi một tay! mấy tên này đông quá! "
-" Mày đi xuống hầm đi!! ở đây để tao cho! '
Hihe _ Em gái Hiha
- A... anh Hiha... là tiếng anh Hiha phải không chị!
// mừng rỡ quay lại nhìn em để nhận cái gật đầu xác nhận từ em //
- Hiha có lẽ đang phát hiện ra nơi này rồi, anh nhanh chóng chạy xuống tầng hầm và đến buồng giam cả hai người. Ngay khi nhìn thấy cả hai em thấy ánh mắt ấy lại có lẽ hướng vế phía Hihe một cách đầy bất ngờ và mừng rỡ hơn...
Hiha _ ST
- Hihe! em có bị làm sao không!? đừng sợ! anh sẽ nhanh chóng cứu em!
Hihe _ Em gái Hiha
- Anh Hiha...
// Rưng rưng nước mắt //
- Hiha nhanh chóng phá vỡ chiếc ổ khóa của phòng giam, Hihe khó khăn đứng dậy nhưng rồi cũng lao về phía anh mà ôm chặt lấy anh, con bé dường như vỡ òa trong lòng của anh
Hihe _ Em gái Hiha
- Hức... Anh ơi em sợ lắm, đau nữa... hức... oaaa
Hiha _ ST
- Hihe! bọn khốn đó dám làm vậy với em hả!? anh sẽ đánh chết bọn nó! giờ thì tụi mình đi ra thôi--
//chợt nhìn lên//
- Ở trong buông giam ấy làm gì có một mình cô, em vẫn đứng nép vào trong gốc nhìn cả hai, hai bàn tay bị bọn nó đánh nát giờ đây lại bị em giấu sau lưng, do em đứng ở nơi khuất ánh sáng nên cũng khó lấy những vết thương lớn nhỏ trên người em
...𝚈𝚞𝚖𝚖𝚒𝚎...
- Hiha tui...
// em định nói gì đó nhưng bị tiếng anh cắt ngang //
Hiha _ ST
- Yummie? may quá, tui kiếm bà bữa giờ, bà ổn mà đúng không? tôi sẽ đưa Hihe đi ra ngoài trước, bà ráng đi theo nha?
Hihe _ Em gái Hiha
- Anh Hiha? nhưng chị Yummie...
Hiha _ ST
- Hihe, em đang bị thương nặng lắm đó, một tuần em mất tích anh làn sao biết em bị gì, về làng rồi chúng ra cùng nói về chuyện này, có được không?
- Hihe mím môi rồi nhìn em, em khẽ híp mắt mỉm cười
...𝚈𝚞𝚖𝚖𝚒𝚎...
- Hai người đi ra khỏi đây lẹ đi, tui đi tìm một số thứ , sẽ ra ngay với lại đừng sợ tui bị lạc, tui không lạc đâu^^
Hiha _ ST
- Ừm, vậy thiệt thòi cho bà rồi nhưng cảm ơn bà nha Yummie, về làng tui sẽ bao bà một bữa
// Nhanh chóng đưa Hihe đi//
Hihe _ Em gái Hiha
- Chị Yummie...
// Luyến tiếc quay lại nhìn em //
- Em vẫn đứng đó, như một tượng đá, trong lòng em như bị thứ gì đó nhấn chìm, đau đớn đến ngạt thở. Em mím môi mà cúi đầu, em đưa hai tay lên cứ lau đi những giọt nước mắt đang dần hình thành
...𝚈𝚞𝚖𝚖𝚒𝚎...
- "Mình ghen tị sao...?"
- Có lẽ vậy, ngày bị bắt cóc, em đã rất sợ, lúc em ở đây em đã luôn đứng ra chịu đựng thay cô mọi trận đòn roi, những đêm bị bệnh tình hành vì chẳng có thuốc, em chỉ đành im lặng chịu đựng, chẳng hó hé ra một lời
- Em cũng đau, cô cũng đau nhưng vì cô là em gái của anh nên chắc chắn được lo hơn, còn em chỉ là... một người bạn mà thôi
- sao em lại ghen tị chứ...?
Ai vậy?
? :" Tch- cái con nhỏ này tự dưng lại không đi theo thằng Hiha là sao chứ!?"
- Một người con trai có dáng vẻ y chang anh chỉ khác là đôi mắt ấy đỏ rực, gương mặt nhăn nhó, rõ ràng là một người hay tức giận. Cậu ta liên tục đi xuống các tầng hầm để tìm hình bóng người con gái ấy
Ai vậy?
? : "Khoang đã... con nhỏ đó kìa!"
- Cậu ta dừng lại khi thấy em, em từng bức cẩn thận vịnh một tay đầy máu vào tường để đi, ban nãy để tránh truy đuổi em đã vô tình khiến vết thương đang lành bị rách ra chảy máu, hai cánh tay giờ đây đổ máu. Chân trái có vẻ cũng đang bị thương không nhẹ nên bước đi của em khá chậm
Ai vậy?
! : Kìa! là cô ta! mau bắt lại!
...𝚈𝚞𝚖𝚖𝚒𝚎...
- Ức...!?
//Em giật mình quay đầu nhìn//
- Một đám người mặc đồ đen với thanh kiếm đáng sợ ấy đã tìm thấy em, giờ thì nếu em không chạy nhanh thì em có mà chết. Chẳng may là em bị vấp chân mà té ngã, máu bắn tứ tung khiến miệng vết thương khiến em cảm thấy đau rát vô cùng
...𝚈𝚞𝚖𝚖𝚒𝚎...
-"Đau quá..."
- Em khó khăn ngước đầu lên định đứng dậy thì một bóng dáng nào đó vụt qua, trong tích tắc đã tiêu diệt gọn đám lính canh
Ai vậy?
? : Đúng là cái bọn phiền phức...!
...𝚈𝚞𝚖𝚖𝚒𝚎...
-... Ah?cục đá...?
Comments
K.Băng✿
anh hùng cứu mỹ nhân
2025-04-10
0