Lạc Mất Nhau
Dung Diệp hớn hả hớn hải chạy nhanh vào biệt thự rộng lớn đã được mở cửa sẵn. Cô vui mừng, háo hức, hồi hộp và cũng rất mong đợi.
Dẫm dưới chân bao nhiêu cây cỏ xanh tốt, cô tung tăng đi vào bên trong.
Hôm nay Khúc Thần Du đã gọi cô đến đây, anh nói có chuyện quan trọng muốn nói với cô.
Thế là Dung Diệp từ bệnh viện một mực chạy đến bên anh, muốn biết lí do mà anh gọi cô đến là gì.
Dung Diệp cũng có chuyện vui muốn nói với anh, hôm nay sẽ nói luôn vậy.
Bước vào phòng khách của biệt thự nhưng vẫn không thấy bóng dáng anh đâu, cô khẽ gọi : "Thần Du?"
Mắt Dung Diệp đảo quanh, tìm kiếm liên tục, cô rất muốn thấy anh, rất muốn sà vào lòng anh để báo tin tốt.
"Thần Du?" Vẫn không có người đáp, cô kiên nhẫn gọi thêm tiếng nữa.
Anh đã gọi cô đến đây, nhưng bây giờ anh ở đâu?
Phải chăng là ở trên phòng ngủ. Dung Diệp không ngần ngại, từng bước từng bước hướng về phía trước đi lên lầu hai.
Khúc Thần Du đã từng nói, nơi này sẽ là nơi mà họ sẽ sống chung sau khi kết hôn. Anh còn nói mật mã biệt thự cho cô biết, muốn cô muốn đến lúc nào cũng được, anh cũng muốn cô xem nó là nhà của mình.
Vì thế Dung Diệp rất quen thuộc với ngôi biệt thự tên Hạ Uyển này, cô đã đến đây rất nhiều lần, và ngủ tại phòng của anh cũng rất nhiều lần nên không lạ lẫm gì.
Cô còn nhớ, lần đầu tiên của mình là trải qua ở đây cùng anh.
Dung Diệp từng bước đi lên lầu, cô cảm thấy có gì đó sai sai.
Cô nghe được âm thanh là lạ, hình như là tiếng rên rỉ?
Khuôn mặt cô bỗng nhiên đông cứng lại, không còn cảm xúc.
Tức nhiên Dung Diệp hiểu tiếng rên rỉ kia là gì. Nhưng cô không tin Khúc Thần Du lại phản bội mình!
Bước chân Dung Diệp nặng trĩu, cô rất muốn đi tiếp, rất muốn xem sự thật đang diễn ra trong căn phòng kia, nhưng lại e dè.
Không phải, anh không phải loại người như vậy, Khúc Thần Du mà cô biết chỉ yêu duy nhất một mình cô.
Anh đã từng nói, anh sẽ lấy cô, sẽ mãi yêu thương cô. Cuộc đời anh chỉ có một người phụ nữ là cô!
Anh sẽ không làm chuyện có lỗi với cô, sẽ không đâu.
Cô tin anh, cô tin vào tình yêu của mình, cũng tin người bên trong không phải anh!
Nhưng, cô phải thất vọng khi nghe thấy giọng nói của một người phụ nữ, rất nhẹ nhàng cũng rất lả lơi.
"Thần Du... em mệt... chết mất... anh thô bạo... quá..."
"Ngoan, anh cũng đã hành hạ em ba giờ rồi, ngủ đi."
Giọng nói ôn nhu tha thiết đó, cô biết chắc chắn là của Khúc Thần Du!
Chỉ một câu nói nhưng lại như sét đánh ngang tai. Nước mắt Dung Diệp không tự chủ rơi xuống, tràn ngập cả hốc mắt.
Sao có thể, đây là mơ sao, cô không tin, thật sự không tin.
Bàn tay siết chặt thành nắm đấm, cô không tin!
Nhưng không tin thì sẽ làm được gì, sự thật vẫn là sự thật.
Khúc Thần Du hứa sẽ lấy cô, chỉ còn ba tháng nữa sẽ cử hành hôn lễ, nhưng sao bây giờ anh lại phản bội cô?
Tim đau như cắt, Dung Diệp đau lòng không thôi, nước mắt càng rơi ra nhiều hơn...
Tình yêu của cô, cô rất tin tưởng, cô biết gia thế mình không xứng với Khúc Thần Du nhưng anh nói anh yêu cô, yêu con người cô, còn lại không quan trọng.
Vì câu nói của anh, Dung Diệp bất chấp yêu điên cuồng, chỉ yêu duy nhất một mình anh. Không muốn lùi bước.
Yêu nhau hai năm, cô dành cả thanh xuân để bên cạnh anh, nhưng cuối cùng nhận lại được là thứ chết tiệt gì?
Dung Diệp bước từng bước nặng nhọc vào căn phòng u ám kia, cô muốn đích thân xác nhận người đó có phải là anh không.
Một tia hy vọng cuối cùng, cô mong mình đã nghe nhầm nghĩ nhầm, nhưng khi cánh cửa được mở, sự thật được phơi bày.
Dung Diệp nhìn từng mảnh vải được vứt lung tung trên sàn nhà, rồi nhìn về phía chiếc giường trắng mềm mại kia mà lòng đau như cắt.
Chiếc giường đó đáng lẽ ra chỉ có anh và cô mới được nằm, nhưng bây giờ thì sao? Anh nói dối, tất cả những lời đường mật lúc trước chỉ là giả tạo.
Khúc Thần Du, em ghét anh!
Dung Diệp nhìn cô gái có vẻ mệt mỏi được tấm chăn che kín đang khép hờ mi mắt, rồi nhìn người đàn ông bên cạnh, phía dưới anh được che bởi chăn, vậy nên cô chỉ thấy phần bụng của anh trở lên.
Tưởng chừng người đàn ông đó là của mình, là quyền sở hữu của mình nhưng lại không phải... Tất cả đều là lừa đảo!
Dung Diệp bước vào, Khúc Thần Du ngước mắt lên nhìn. Khi thấy đôi mắt ngấn lệ đó của cô, tim anh không khỏi thắt lại.
Khúc Thần Du ôm chặt cô gái trong lòng, đối với người phụ nữ trước mặt, anh xem như vô hình.
"Tại sao?" Tại sao đối xử với cô như vậy? Tại sao lại phản bội cô? Tại sao lại phá nát lời hứa? Tại sao lại lừa gạt cô?
Cô yêu anh chân thành, nhưng đổi lại thì được gì?
"Chán rồi. Chúng ta chia tay đi, tôi không yêu còn cô nữa. Còn chuyện hôn lễ của chúng ta, lúc đó tôi bồng bột nên lỡ lời, cô cứ xem như không có chuyện gì xảy ra. Và hãy nhớ, rời xa tôi, càng xa càng tốt!"
Khúc Thần Du nhìn cô bằng ánh mắt lạnh lẽo, thái độ bất cần không quan tâm sự đời đó của anh như một nhát dao đâm vào lòng ngực của cô, tim rỉ máu.
Chán? Chia tay? Xem như chưa có chuyện gì xảy ra? Sao anh lại nói như vậy, lại có thể làm Dung Diệp tổn thương sâu sắc đến thế?
Updated 84 Episodes
Comments
Ngoc Loan
Ủa k hiểu, câu trên là tim thắt lại mà câu dưới thì xem như vô hình 🤔
2022-08-31
3
Ngoc Loan
Tim thắt lại à - buồn cười cho a trai quá đi
2022-08-31
0
Thuy Lieu Doan
hu
2022-07-19
0