Chap 3: Lời nói dối nơi đầu môi là vết dao cứa trong lòng tim
Em tắm rửa rồi đi ngủ.
Nhưng tối nay em đã quên cắn thuốc rồi. Quả nhiên em đã nằm mơ, mơ thấy tháng năm hạnh phúc của em cùng anh, rồi cũng mơ thấy bản thân đã đau khổ thế nào khi chia tay anh.
Em không thể thoát khỏi giấc mơ đó, cả người đổ đầy mồ hôi, khoé mắt liên tục chảy nước, thấm ướt đẫm gối.
Hai bàn tay cọ xát vào nhau, móng tay cào lên da em cũng không thấy đau, đến chảy cả máu.
Trong mơ em thấy chính bản thân đang khó khăn nằm ở trên giường, em bừng tỉnh.
Choel Ha Rin
Hức! Hức!
( Thở dốc )
Đôi mắt em đỏ ửng.
Cảm xúc vẫn còn đọng lại trong giấc mơ. Em không muốn đi học chút nào, nhưng mẹ em đã gõ cửa, kéo em ra khỏi suy nghĩ vớ vẩn đó.
Choel Hyung
Hôm nay con dậy muộn 5 phút rồi.
Choel Ha Rin
Đã dậy rồi, ra liền bây giờ.
( Giọng yếu ớt )
Choel Hyung
Ừ.
Em vội cắn viên thuốc trong tủ, nếu không có nó thì em khó có thể bình tĩnh lại.
Em sửa soạn một hồi cũng xong hết. Mẹ chở em đến trường. Đến cổng trường thì thả em xuống.
Lúc này cũng có một xe hơi màu đen đi ngang qua em.
Em nhận ra, chiếc xe này em đã ngồi trong đó gần 2 năm rồi.
Sao em có thể không nhận ra chứ, là xe của Pi Han Wool mà.
Choel Ha Rin
/ Đi bộ /
-
Anh ngồi trong xe luôn nhìn về phía trước, anh cũng thấy em đứng bên lề.
Anh rũ mi. Sự thật là anh cũng buồn khi phải chia tay em, nhưng anh mạnh mẽ hơn, không cần những thứ thuốc đó.
Nhưng chính anh cũng chẳng biết em đang dùng loại thuốc nghiện độc hại để quên đi tình cảm sâu nặng dành cho anh.
Có lẽ nếu anh biết thì anh đã không xa lánh em, thậm chí là nói nặng lời với em khi em quay lại trường.
Nhưng em cũng đã thay đổi, nói chuyện với anh vô cùng xấc xược, anh nhận ra nhưng cũng chỉ nghĩ do tính cách thôi.
Ma Min Hwan
Ôi...sao cậu lại chia tay nó chứ. Bây giờ nhìn nó sa đoạ thật đó.
Pi Han Wool
Thì sao?
Ma Min Hwan
Mồm thì nói vậy chứ lòng là đang lâng lâng lo lắng rồi.
Pi Han Wool
...
Pi Han Wool
Cậu âm thầm cho người theo bảo vệ cậu ấy đi.
Ma Min Hwan
Nói không quan tâm mà?
Pi Han Wool
( Nhìn )
Ma Min Hwan
Ừ, ừ.
Em trốn tiết đầu tiên, dù sao em trốn thì giáo viên cũng không làm gì, cái trường nát này làm gì quan tâm mấy cái đó, học sinh nghỉ học vẫn tính điểm chuyên cần 100 thôi.
Em đi lên sân thượng, tìm một góc khuất để ngồi, nhét tai nghe vào tai, mở nhạc lên, miệng hút thuốc, tay mân mê mấy viên thuốc.
Em ở đó mà không biết anh cũng đang ở đây, đến sau em một chút. Ngồi trên chồng ghế xếp cao.
Lee Dae Cheol
Đi! Đi! Cứ đi thẳng là được.
/ Đẩy /
Lee Dae Cheol
/ Nắm áo đẩy mạnh xuống đất /
Lee Hyun Woo
/ Quỳ xuống /
Pi Han Wool
/ Quay đầu lại /
Điện thoại của em lại hết pin, bây giờ mới nghe thấy trên sân thượng có người. Em vội dứng dậy thì cái ghế ngã xuống.
Em có chút hoảng, định cúi xuống nâng ghế lên thì đã thấy có người đứng trước mặt.
Kim Sun Cheol
( Nhìn em )
Choel Ha Rin
( Nhìn )
Em nhận ra người này, là một trong bộ ba gì đó bảo vệ cho Pi Han Wool.
Đánh nhau rất giỏi.
Nếu bọn họ ở đây là Pi Ha Wool chắc chắn cũng ở đây. Cả Ma Min Hwan cũng vậy.
Kim Sun Cheol
/ Quay người lại /
Choel Ha Rin.
( Nhìn anh )
Em vội nhai viên thuốc, đợi một lúc mới đi ra.
Ma Min Hwan
Ồ, nay nó lên đây chắc là nhớ cậu đấy.
( Nhìn anh )
Choel Ha Rin
/ Đi ra, hai tay buông thõng /
Thanh tra đang ở đây, hút thuốc ở dưới là tự thú mẹ rồi.
Pi Han Wool
Xong rồi thì xuống đi.
/ Quay lưng về phía cô /
Choel Ha Rin
Ra vẻ cái gì. Làm như tao thèm ở đây với lũ bọn mày.
( Nhìn anh rồi nhìn Min Hwan )
Ma Min Hwan
Không có liên quan nha.
/ Nhún vai /
Em nhìn dưới đất có một học sinh lớp 10 tóc xoăn, gương mặt non chẹt nhưng có nét đẹp trai. Em ngán ngẩm. Em đã bình tĩnh lại nên lời nói cũng có phần sắc và kiêu ngạo.
Choel Ha Rin
Lại bắt nạt người ta rồi, cũng không biết đường mà bỏ cái tật.
/ Rít một hơi thuốc lá /
Pi Han Wool
Mày đi xuống đi!
( Hơi gắt )
Choel Ha Rin
Ừ! Cái sân thượng này là của mày mà, mày muốn đuổi ai thì đuổi thôi.
Choel Ha Rin
Không biết bao giờ cái tôi cao lớn của mày mới hạ xuống được.
Choel Ha Rin
Chia tay mày...đúng là tốt đấy.
/ Bỏ đi /
Pi Han Wool
/ Lập tức quay lại /
Này, Choel Ha Rin!
Choel Ha Rin
/ Đóng cửa mạnh /
Ma Min Hwan
Shh!
*Đau à nha. Không ngờ nhỏ đó dám nói vậy.*
Phía sau cánh cửa sắt là em đang hoảng loạn vô cùng. Những lời nói em thốt ra là lời giả dối nhất. Dường như em nhận ra bản thân đang ngày càng đẩy anh ra xa hơn.
Choel Ha Rin
/ Hít sâu /
Không sao đâu Ha Rin à, uông thuốc vào là ổn thôi. Không sao, không sao...
Lời nói dối nơi đầu môi, là vết dao cứa trong lòng tim.
Comments
natoooo😘😘😘
Tui hóng truyện vaiz tg ơiiii
2025-02-22
1
Min Mèo ♡
hay quá trr
2025-02-22
1