chap2

t/g
t/g
Nói nè mấy ní, bây giờ t off bộ 'Xuyên không vớ phải chồng ngốc' một thời gian nha, tại bí quá bí rồi, văn hạn hẹp đến tột cùng rồi, giờ đăng cái này lên cho mấy má đọc chơi nè😑
---------------
Phòng bếp
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Ngồi xuống
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
/ngồi xuống ghế/
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
ăn cơm đi, em mà ăn lề mề nữa là tao vả mặt em đó
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
Biết rồi/bắt đầu ăn/
30p sau
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
...
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Từ nãy giờ chưa được nửa bát cơm
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Sao học cái tính ở đâu mà ăn chậm vậy hả!?
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
Quen rồi
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Quen thì quen chứ, bỏ ngay cái thói đấy đi!
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
Em làm sao mà bỏ được, tính em đã như vậy từ nhỏ rồi nói bỏ là bỏ ngay được à!?
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
Anh biết thừa cái tính đó của em rồi còn gì, bình thường anh cũng có nói gì đâu!
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
/vứt cái thìa vào bát rồi đứng dậy lên phòng/
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Quay lại đây!
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
/giả vờ không nghe/
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Em không quay lại đây tao liền đem đôi chân đó đi phế!
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
/dừng lại/
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Có quay lại đây không!?/quát/
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
/hậm hực quay lại ngồi vào bàn/
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Thái độ với ai đấy!?
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
Không có thái độ
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Vậy cái thái độ hồi nãy là gì!?
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
Không biết/ăn cơm/
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
...
Anh phải đợi 30p nữa thì em mới ăn xong bát cơm, cơm còn chưa đến miệng bát mà em ngồi ăn cả 1 tiếng, em cứ ngồi ngậm cơm suốt thôi, bảo thế nào cũng không chịu nuốt, cứ ngậm vậy mãi
Chắc anh phải tập cho em thói quen ăn không ngậm nữa thôi, cứ ngậm một hồi lâu không nhai là em liền nhả ra ngoài
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
/định nhả cơm ra/
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Nuốt ngược vào cho tao!
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Em mà nhả ra thì biết tay tao, ngậm cho lâu vào rồi bây giờ nhả ra vậy à?
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Cấm nhả ra nghe chưa, nuốt ngược vào
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
/nhả ra/
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
/kiềm chế/
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Cái thói này phải trị triệt để mới được!
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Em có biết em ăn bát cơm của em mà em nhả ra gần chục lần rồi chưa?
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Rồi nuốt được bao nhiêu vào bụng?
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Sao mà lì quá vậy!
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
Tại cơm khó ăn
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Khó ăn là khó ăn thế nào, thế từ bé đến giờ em nhai cháo lớn lên à!?
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
Không có, em ăn cơm lớn lên
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Vậy sao kêu cơm khó ăn?
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
Không thích
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Chịu mày rồi em ơi
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
ở yên đó tao mua cháo về cho mà ăn
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Tao cho ăn cháo đến khi nào không ăn được nữa thì thôi, lúc đấy xem có ăn cơm không/đứng dậy rời đi/
Anh đi ra ngoài mua cháo cho em còn em thì ngồi im trong bếp, nhiều lần em tủi thân muốn khóc lắm nhưng em lại nghĩ là do em luôn làm phiền đến anh, việc gì em cũng không làm được hết toàn phải để anh làm thôi, bản thân em rất vô dụng, em đã nhiều lần nghĩ như thế đấy, em luôn tự hỏi rằng em vô dụng như vậy mà anh không bỏ rơi em, luôn bên cạnh em chăm lo cho em như vậy. Đến việc ăn cơm cũng vậy, em từ nhỏ đã hình thành cái thói quen này rồi, nhiều lần muốn bỏ mà không được, đôi lúc ăn cơm em phải cố gắng ăn thật nhanh đến độ không nhai mà nuốt thẳng xuống, em không muốn vì cái tính này của em mà làm người khác bực mình, khó chịu
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
/cắn ngón tay/
Em có thói quen cắn ngón tay mỗi khi muốn khóc, bởi khi cắn ngón tay nó sẽ đau lên, lúc đấy em mới tỉnh táo để không rơi một giọt nước mắt nào nhưng sao hôm nay lạ quá, dù em cắn mạnh đến đâu thì nước mắt vẫn cứ thi nhau chảy ra, hai hàng lệ ấm nóng cứ thế chảy trên gò má em, mũi em cay cay mà bắt đầu đỏ lên
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
/bước vào/
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
/thấy em khóc nên vội vàng tới xem/
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Làm sao đấy!?/đặt cháo lên bàn/
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
/lắc đầu/
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Sao lại khóc? Rồi sao lại cắn tay đến chảy cả máu như thế này?
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Cắn vậy không đau à?/lấy tay em ra/
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
/gật gật/
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
/đi lấy băng cá nhân/
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
đưa tay đây
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
/đưa ra/
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
/dán băng lại cho em/
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
In cả vết răng sâu như vậy? Nghĩ cái gì mà đi cắn tay thế hả!?
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Ngốc sao!
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Nói tao nghe coi, lý do làm sao mà khóc?
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
Có khóc đâu/sụt sịt/
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
ừ chắc tao tin, nói lẹ lên!
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
Bụi bay vào mắt
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
đang ở trong nhà chứ có chạy xe ngoài đường đâu mà có bụi, định nói dối tao à?
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Tao cho em cơ hội cuối, nói thật cho tao biết nhanh lên
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
Em phiền vậy mà anh không ghét bỏ hay bỏ rơi em à?
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
/nhíu mày/
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Sao lại nghĩ như thế?
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
Em lúc nào cũng phiền đến anh, việc gì cũng không tự em làm được mà phải nhờ đến anh, đến việc ăn cơm cũng không nên hồn vậy mà anh không bỏ em sao?
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Ngốc vãi, nếu tao ghét tao đã bỏ ngay từ đầu rồi, rảnh đâu mà nuôi em đến tận bây giờ
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Bớt suy nghĩ vớ vẩn lại
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Tao cũng cấm em ăn cơm cái kiểu không nhai mà nuốt luôn đấy nhé
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
Sao anh biết?
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
để ý là thấy
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Muốn ăn nhanh thì chỉ cần dọng cơm vô mồm rồi nhai giùm tao là được rồi, lúc đấy tao biết ơn em lắm
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
...
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Vậy đi, giờ ăn cháo này/mở hộp cháo ra đẩy đến trước mặt em/
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
/ăn/
Một lúc sau
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
ăn xong rồi
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
ăn cháo còn nhanh hơn cả ăn cơm nữa
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Xong rồi ra ngoài ngồi cho tao dọn dẹp
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
Cho em phụ với
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Cút ra ngoài liền cho tao, ở đây không có chỗ cho em đứng, ra ngoài kia ngồi coi phim cho tao
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
Giúp một tí thôi
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Một tí của em tính định đập vỡ bao nhiêu cái bát nói tao nghe
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
làm gì tới nỗi đấy
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
ừ, lần đầu tao cho em phụ em đã đập hơn 5 cái bát rồi, lần tiếp theo là 3 cái tô, định lần này đập bao nhiêu cái đĩa?
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
Sẽ không có cái nào hết
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Tao đ tin em được, đi ra ngoài ngồi, không nghe là tao đánh mông em đó!
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
Anh doạ con nít à?
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Em tin không?
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
quay mông ra đây
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
Thôi tin rồi!/đi ra ngoài/
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
/dọn dẹp/
Một lúc sau
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
đi lên phòng ngủ lẹ lên!
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
Từ từ coi nốt bộ phim này đã, sắp tới đoạn gay cấn rồi!
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Mai xem, bây giờ lên phòng ngủ nhanh!
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
Hoi từ đã
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
Anh coi chung luôn đi/kéo anh ngồi xuống/
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
Sắp đến đoạn hay rồi nè
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Coi xong lập tức tắt tivi đi ngủ nghe chưa?
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
ừm
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
/đi lên phòng/
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
Anh không xem à?
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Không, tao buồn ngủ muốn chết
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
/lên phòng/
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
/coi phim tiếp/
Đến giữa đêm anh không thấy em lên phòng, cứ nghĩ em mải mê xem phim mà không chú ý giờ giấc, anh định đi xuống kêu em lên thì phát hiện cục bông nhỏ đã ngủ quên trên ghế rồi
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Thật là.../bế em lên phòng/
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
/cựa mình/
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Yên nào/vỗ nhẹ lưng em/
Sáng hôm sau
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
/cầm cái muôi với cái nồi lên phòng/
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
/bước vào phòng/
Bang! bang! bang!
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
/giật mình tỉnh dậy/
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
dậy đi, định phơi mông đến bao giờ? Lẹ lên rồi đi học này, sắp muộn rồi
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
/chưa tỉnh ngủ/
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Tỉnh cmn ngủ nhanh lên!/hét vào tai em/
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
điếc tai!/bịt tai lại/
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Nhanh rồi xuống ăn sáng
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
Vâng/vào nvs/
-----
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
Sao lại là cháo?
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Không phải chê cơm khó ăn à?
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
...
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
ăn đi
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
/ngồi xuống/
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
Thật sự phải ăn à?
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
ừ, dọng lẹ lên rồi tao chở em đi học
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
/ăn/
6h45
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
đội nón vô/đưa mũ cho em/
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
Anh nhớ đi từ từ thôi đấy!/đội mũ/
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Biết rồi
Đến trường
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
Lần sau cho em đi xe buýt được rồi/say sẩm mặt mày/
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Không! Tao chở không an toàn hơn à?
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
Anh chở như đang bay vậy
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Nói nhiều quá, lên lớp học đi
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
/bĩu môi/
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
/đi lên lớp/
Ngọc Hoa
Ngọc Hoa
đến rồi đó hả, mau lại đây mình kể cậu nghe chuyện này
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
Có chuyện gì mới nữa hả?/ngồi xuống/
Ngọc Hoa
Ngọc Hoa
Nhiều lắm để tớ kể cậu nghe
-----
Ngọc Hoa
Ngọc Hoa
Nó là như vậy đó
Ngọc Hoa
Ngọc Hoa
à còn chuyện này nữa, nó hải ẻ luôn tớ kể cậu nghe
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
/ngồi im lắng nghe/
-----
Ngọc Hoa
Ngọc Hoa
Hahaha là như vậy đó, à còn chuyện nữa để tớ kể nốt
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
...
Vậy là em phải ngồi nghe cô bạn của mình luyên thuyên đến lúc vào học mới ngưng, bởi vậy bảo nói nhiều là không sai mà
Ngọc Hoa
Ngọc Hoa
để chừng nào có chuyện tớ kể tiếp cho cậu nghe
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
Haha được!
Ra chơi
Ngọc Hoa
Ngọc Hoa
chúng ta xuống căn tin thôi
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
được rồi
Hai người đang trên đường xuống căn tin thì anh đằng sau đã nhìn thấy hai người đi chung, vậy mà lại nói chuyện cười đùa vui vẻ với nhau như vậy!!!
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
/đi đến đá vào người cô/
Ngọc Hoa
Ngọc Hoa
đjt đứa nà-.../quay lại/
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
/nhướn mày/
Ngọc Hoa
Ngọc Hoa
E hèm! Anh làm gì mà đá em?
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Tránh xa nhau ra!
Ngọc Hoa
Ngọc Hoa
/né ra một khoảng nhất định/
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
Làm cái gì mà duyên vậy cha nội, đá người ta như vậy đó hả?
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Cười nói vui vẻ nhỉ?
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
Bạn bè với nhau thôi, cười nói vui vẻ thì bình thường thôi mà
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
Chẳng lẽ anh nói chuyện với bạn bè mà trưng bộ mặt đưa đám ra à?
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Xe nhau ra coi!
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
/chen vào giữa/
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
đi/khoác vai em kéo đi/
Ngọc Hoa
Ngọc Hoa
...
Hot

Comments

_nhocwz. ᢉ𐭩

_nhocwz. ᢉ𐭩

Thoii để e đi cùng ch 🥲

2025-06-04

1

dly

dly

ghen thì nói đi cha,sĩ nữa

2025-05-19

1

adu e pii

adu e pii

như mẹ kêu cn d qus

2025-05-18

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play