Ôi Trời…Nhóc Con![Rhycap]
Chap 1: Tạm biệt mẹ
Tác giả bị khùng
Đây là lần đầu mình viết truyện😭 nên có gì sai xót mọi người góp ý giúp mình ạ
❗️Truyện sẽ có những từ ngữ nhạy cảm, tục tĩu. Nếu không thích, các bạn có thể không đọc nữa. Xin cảm ơn ạ!
Mọi hình ảnh (avata, ảnh minh hoạ) mình đều lấy từ Pin ạ.
Trong một căn nhà nhỏ ở góc phố
Hoàng Anh Thư(mẹ em)
Duy à ra đây mẹ biểu
Hoàng Đức Duy
Dạ con đây //từ trong bếp bước ra//
Hoàng Anh Thư(mẹ em)
Hiện tại công ty của mẹ đang gặp trục trặc
Hoàng Anh Thư(mẹ em)
Mẹ sẽ bán căn nhà này và chuyển về quê bà ở một thời gian
Hoàng Đức Duy
Sao cơ ạ! //hoảng hốt//
Hoàng Đức Duy
Vậy thì con ở đâu bây giờ…
Hoàng Anh Thư(mẹ em)
Mẹ tính hết cả rồi
Dường như bà biết sẽ có ngày này diễn ra
Ba em bỏ 2 mẹ con em từ lúc em chỉ mới 2 tuổi
Chỉ còn 2 mẹ con em nương tựa nhau mà sống
Mẹ em cố gắng từng ngày để nuôi em ăn học
Cuối cùng bà đã mở được một công ty
Công ty của bà rất nhỏ, nên chính vì vậy hàng loạt những công ty khác đều nhắm tới bà để diệt trừ
Nhưng em lại chưa thể làm gì để phụ giúp mẹ, em chỉ mới học lớp 11
Hoàng Anh Thư(mẹ em)
Duy này, mẹ bảo
Hoàng Anh Thư(mẹ em)
Con sẽ chuyển vào thành phố RC sinh sống với anh họ nhé
Hoàng Anh Thư(mẹ em)
Ngày mai mẹ sẽ giúp con soạn đồ
Hoàng Đức Duy
Ngày mai luôn ạ
Hoàng Anh Thư(mẹ em)
Đúng vậy
Hoàng Anh Thư(mẹ em)
Thời gian còn lại hiện tại không còn bao lâu
Hoàng Anh Thư(mẹ em)
Duy à…mẹ xin lỗi con nhiều nhé
Bổng chốc, nước mắt bà bất giác lăn dài trên má
Hoàng Đức Duy
Sao mẹ lại xin lỗi ạ
Hoàng Đức Duy
Mẹ không sai
Hoàng Đức Duy
Mẹ đợi con nhé
Hoàng Đức Duy
Con sẽ cố gắng học để phụ giúp mẹ
Nói rồi em lao vào ôm chằm lấy mẹ
Em thật sự không muốn xa mẹ, nhưng biết làm sao đây
Hoàng Anh Thư(mẹ em)
//phụ em soạn đồ//
Hoàng Anh Thư(mẹ em)
Duy này, không có mẹ phải nhớ ăn uống đầy đủ đấy nhé, ngủ đúng giờ, học hành chăm chỉ nhé //vừa soạn đồ vừa nói//
Hoàng Đức Duy
Duy biết rồi ạ
Hoàng Anh Thư(mẹ em)
Đến rồi //chạy xuống mở cửa//
Trần Thiện Thanh Bảo
Con chào bác ạ //bước xuống xe//
Em từng bước, khiêng từng chiếc vali xuống lầu
Trần Thiện Thanh Bảo
Ô lâu ngày không gặp
Trần Thiện Thanh Bảo
Nhóc con dạo này lớn nhờ
Em bỏ chiếc vali đang cầm sang bên, chạy đến ôm anh
Trần Thiện Thanh Bảo
Chuẩn bị xong chưa bác?
Hoàng Anh Thư(mẹ em)
Xong rồi con
Trần Thiện Thanh Bảo
Người đâu, ra xách hành lí mang vào trong xe
Hoàng Anh Thư(mẹ em)
‘Con chăm sóc Duy hộ bác nhé’ //thì thầm vào tai Bảo//
Trần Thiện Thanh Bảo
‘Vâng ạ’
Hoàng Đức Duy
Hai người nói xấu con hả?
Trần Thiện Thanh Bảo
Ừ đúng rồi đó
Trần Thiện Thanh Bảo
//cốc đầu em//
Hoàng Đức Duy
Ui da, thôi mẹ ơi con đi nha
Hoàng Anh Thư(mẹ em)
Ừm, tạm biệt nhóc con của mẹ, nhớ lời mẹ dặn đấy
Hoàng Anh Thư(mẹ em)
Mốt mà tui gặp lại ông mà thấy ông ốm là tui quánh cho chừa đấy nhá //ôm em//
Hoàng Đức Duy
Vâng ạ, Duy biết rồi
Trần Thiện Thanh Bảo
Con chào bác ạ
Trần Thiện Thanh Bảo
Đi thôi thằng nghịch tử //khoác vai em//
Hoàng Đức Duy
Con chào mẹ //mỉm cười nhìn mẹ//
Hoàng Đức Duy
Đi thôi ông zà //chạy ra xe//
Trần Thiện Thanh Bảo
Ê thằng nhóc, mày nói ai zà
Hoàng Anh Thư(mẹ em)
2 cái thằng này thiệt tình, thôi như vậy cũng tốt //nhìn em ra xe//
Hoàng Anh Thư(mẹ em)
Yên tâm được phần nào…
Vệ sĩ: hành lí xong hết rồi ạ
Trần Thiện Thanh Bảo
Về nhà tôi //nói với tài xế//
Tài xế: vâng thưa cậu chủ
Em ngoảnh đầu lại về phía sau xe nhìn mẹ lần cuối
Mẹ vẫn đứng đấy dõi theo chiếc xe đang khuất dần
Chiếc xe rời đi, cũng là lúc mẹ em cũng bắt đầu dọn dẹp đồ của mình
Hoàng Anh Thư(mẹ em)
Đến lúc rồi
Hoàng Anh Thư(mẹ em)
Tạm biệt ngôi nhà này nhé
Mẹ em thật sự đã bán ngôi nhà này đi, bà ấy chuyển về sống với bà ngoại của em
Nhưng liệu đây có phải sự thật?
Comments
hé hé
2025-06-10
1
𓈒𓏸°༒𝐌𝐚𝐥𝐫𝐢𝐤༒°𓏸𓈒
gì mà ngoan quá vậy trời 💗
2025-05-29
1