[ Chaelisa ] Bẻ Cong Lalisa? Chuyện Nhỏ!
Về Nước
???
/Kéo vali/ Cuối cùng cũng được trở lại đây
???
/đập vào đầu người kia/ Tuyệt tuyệt cái con khỉ! Tao gọi nát cổ nãy giờ không nghe, ở đấy mà bày đặt!
???
Ayda! Đau đó Jennie à..
Kim Jennie [ Em ]
Cho chừa! Mày không tưởng tượng được lúc này tao nhục như nào đâu, mất hết hình ảnh của tao rồi Park Chaeyoung!!
Park Chaeyoung [ Cô ]
Thôi mà..
Kim Jennie [ Em ]
Con nhỏ này đâu ta /cầm điện thoại rồi ngó nghiêng xung quanh/
Park Chaeyoung [ Cô ]
/Kéo vali/
Kim Jennie [ Em ]
Ah! Đây rồi /vui mừng/
Kim Jennie [ Em ]
Chaeyoung ơi! Tao ở đây!! /vẫy tay/
Kim Jennie [ Em ]
Ũa nhỏ này không thấy hả ta /tiếp tục vẫy/
Kim Jennie [ Em ]
Yah! Park Chaeyoung!! Tao nè! /hét + vẫy cả 2 tay như khùng../
Chaeyoung vẫn chưa nhận ra? Vậy ai nhận ra? Những người đi qua chứ ai, mọi người đi qua đều nhìn hành động kì lạ của Em.
???
...: Hình như con bé này nó có vấn đề bà ạ, sao nó cứ vẫy 2 tay như khùng vậy.. /xì xầm/
???
...: Ừ chắc vậy thật, khổ thân xinh gái như vậy mà bị khùng /tiếc nuối/
Và nhiều lời xì xầm to nhỏ khác
Kim Jennie [ Em ]
/nghe thấy rồi vội bỏ tay xuống/ ...
Sau đó Em mới tức tối đi lại chỗ Chaeyoung rồi diễn ra phân cảnh như đầu.
Nếu mọi người hỏi tại sao không đi lại chỗ Chaeyoung luôn ngay từ đầu mà còn đứng vẫy như vậy thì tại.. tác giả thích🙄
Kim Jennie [ Em ]
Trời ơi, hình tượng tiểu thư danh giá gìn giữ bao năm của Kim Jennie ta đã bị nhà ngươi phá huỷ /chấm nước mắt/
Park Chaeyoung [ Cô ]
/đảo mắt/ 10 cái mandoo
Kim Jennie [ Em ]
/ngưng lại/ Okay, nhớ nha bạn iu~
Park Chaeyoung [ Cô ]
Bao năm rồi mày vẫn chẳng thay đổi, chỉ cần có mandoo là mua chuộc được hết /trêu chọc/
Kim Jennie [ Em ]
Nè! Đừng có trọc tao nhe
Park Chaeyoung [ Cô ]
Haha! Rồi rồi
Kim Jennie [ Em ]
Tạm thời xí xoá qua đi, lần này là mày về hẳn luôn sao?
Park Chaeyoung [ Cô ]
Ừm đúng rồi, tao về đây luôn với bố mẹ chứ ở bên Úc ở với ông bà áp lực lắm..
Kim Jennie [ Em ]
Được đấy chứ, mày qua bên đấy tao cũng nhớ mày lắm
Park Chaeyoung [ Cô ]
Ayda~ Thì ra cũng có người nhớ tao cơ à?
Kim Jennie [ Em ]
/đánh nhẹ vào vai Cô/ Nhớ chứ sao không? Bạn bè chơi thân với nhau, xong mày bị lôi sáng Úc để tao ở đây một mình
Kim Jennie [ Em ]
Buồn chết đi được
Park Chaeyoung [ Cô ]
Biết sao được, tự nhiên ông bà sang lôi tao qua đó mấy năm trời /chán nản/
Park Chaeyoung [ Cô ]
Mà thôi ngưng nói chuyện này đi, giờ tao về rồi chúng ta sẽ lại như xưa
Park Chaeyoung [ Cô ]
Cô Kim Jennie có đồng ý không nhỉ? /choàng một tay qua vai của Em/
Kim Jennie [ Em ]
Haha! Đồng ý nhanh đấy chứ
Cả hai đứng thêm một lúc rồi Em dẫn Cô lại xe của mình.
Park Chaeyoung [ Cô ]
Kim tiểu thư có khác, con này chắc cỡ vài tỷ won nhỉ? /nhìn con xe trước mắt/
Kim Jennie [ Em ]
Không đến đâu /mở cửa xe/
Park Chaeyoung [ Cô ]
/mở cửa xe/ Lần đầu tiên được đi xe sang như này đó
Park Chaeyoung [ Cô ]
/ngồi vào ghế phụ/ Người nghèo như tao chỉ biết ước
Kim Jennie [ Em ]
/ngồi vào ghế lái/ Nghèo kiểu như mày tao cũng ước
Kim Jennie [ Em ]
Sáng đi ăn sáng thì làm con Ferrari
Kim Jennie [ Em ]
Chiều đi chơi thì Mercedes
Kim Jennie [ Em ]
Tối chill chill lượn một vòng quanh thành phố bằng Audi
Kim Jennie [ Em ]
Nghèo chưa?
Park Chaeyoung [ Cô ]
Thì.. cũng cũng mà
Jennie khởi động xe rồi bắt đầu lái đi.
Chuyến đi có chút im lặng, từ sân bay về đến Park Thự cũng phải 30 phút. Chaeyoung chỉ im lặng nhìn khung cảnh của thành phố, lâu lắm rồi cô mới thấy được nó..
Jennie cất tiếng phá vỡ bầu không khí im lặng.
Kim Jennie [ Em ]
Mà mày định học trường nào? /vẫn tập trung lái xe/
Park Chaeyoung [ Cô ]
YG thì phải, nếu tao nhớ không nhầm
Kim Jennie [ Em ]
Hah~ Vậy chúng ta lại gặp nhau nhiều rồi
Park Chaeyoung [ Cô ]
Gì chứ? Mày cũng học ở đó sao /bất ngờ/
Kim Jennie [ Em ]
Ừm, biết đâu chúng ta lại chung lớp
Park Chaeyoung [ Cô ]
Tao nghĩ không trùng hợp thế đâu
Kim Jennie [ Em ]
Biết đâu được~
______________________________
Park Chaeyoung [ Cô ]
/xuống xe rồi mỉm cười nhẹ/ Sóc nhỏ của ba mẹ về rồi đây
Kim Jennie [ Em ]
/xuống theo rồi phụ cô lấy hành lí ở cốp xe ra/
Park Chaeyoung [ Cô ]
/lấy vali/ Được rồi, cảm ơn mày nha
Kim Jennie [ Em ]
Bạn bè với nhau cả, khách sáo gì chứ
Park Chaeyoung [ Cô ]
/cười rồi gật đầu/
Kim Jennie [ Em ]
Về đây rồi thì cần gì cứ gọi tao
Park Chaeyoung [ Cô ]
Ừm, tao biết rồi
Kim Jennie [ Em ]
Thế nhé, tao về đây
Kim Jennie [ Em ]
Bái bai em yêu~
Park Chaeyoung [ Cô ]
/cười nhẹ/ Ừm về đi, bái bai
Sau đó em lên xe rồi lái xe rời đi.
Park Chaeyoung [ Cô ]
/vui vẻ kéo vali đi vào/
Park Chaeyoung [ Cô ]
Sao vắng vậy ta? Bình thường vườn nhà mình ngày nào cũng phải có người dọn dẹp mà
Park Chaeyoung [ Cô ]
Nay lại vắng thế
Cô vừa đi vừa nhìn ngó xung quanh tìm kiếm xem có bóng dáng của ai không. Sau một hồi cũng đến cửa chính - một cánh cửa rộng lớn, Cô nhẹ nhàng nhấn chuông cửa. Không lâu sau một người đàn ông có vẻ lớn tuổi mở cửa
Quản Gia
/bất ngờ/ Tiểu thư!
Quản Gia
Tiểu thư về bao giờ mà không báo cho mọi người biết..
Park Chaeyoung [ Cô ]
Cháu muốn gây bất ngờ đó mà~
Park Chaeyoung [ Cô ]
Bố mẹ cháu có nhà không ạ?
Quản Gia
À chỉ có bà chủ thôi ạ, còn ông chủ vừa ra ngoài rồi
Quản Gia
Đưa vali đây, tôi xách cho ạ /lấy vali từ tay Cô/
Quản Gia
Tiểu thư vào trong đi ạ, bà chủ đang ở phòng khách /né sang một bên/
Park Chaeyoung [ Cô ]
Vâng ạ /đi vào trong/
Bước vào trong đập vào mắt Cô chính là hình ảnh mẹ của cô đang ngồi thưởng thức trà cùng một ít bánh ngọt - đây là thói quen uống trà chiều của bà Park
Bà Park
/nghe thấy tiếng bước chân liền ngước lên nhìn/ C-Chaeyoung..?
Park Chaeyoung [ Cô ]
Con về rồi đây~
Bà Park
/vui mừng đứng dậy đi lại chỗ cô rồi ôm trọn Cô vào lòng/
Bà Park
Con nhóc này thật là! Về không báo ai cả..
Park Chaeyoung [ Cô ]
Hì hì~ Con muốn tạo bất ngờ cho bố mẹ mà /ôm lại bà Park/
Bà Park
Đâu cho mẹ xem người nào, xem có hóp miếng nào không /ngó nghiêng người Cô/
Bà Park
Ở bên đó ông bà chăm có tốt không đó
Park Chaeyoung [ Cô ]
Dạ tốt mà~ Con ăn hơi bị nhiều luôn á
Bà Park
/mỉm cười/ Được được, vậy là tốt
Sau một hồi bà Park mới chịu buông Cô ra, cả hai cùng ngồi xuống ghế trò chuyện tiếp.
_____________________________
Khi ông Park về cũng rất vui mừng vì thấy con gái đã về.
Ông Park
Tình hình học tập bên đó ổn chứ Chaeyoung?
Park Chaeyoung [ Cô ]
Dạ đứng đầu toàn trường, ba không phải lo
Ông Park
/cười khoái chí/ Đúng là con gái rượu của ta mà, về đây ta mong con vẫn giữ vững như vậy
Park Chaeyoung [ Cô ]
Ba yên tâm ạ, con sẽ cố
Bà Park
Hai cha con ăn cơm đi, nói nãy giờ
Bà Park
Chaeyoung, ăn cái này đi con /gắp cho Cô/
Ông Park
Con gái về rồi bà có còn quan tâm đến ông già này đâu..
Bà Park
/gắp cho ông/ lắm chuyện!
Ông Park
/vui vẻ ăn miếng bà vừa gắp cho/
Park Chaeyoung [ Cô ]
/mỉm cười nhìn hai người rồi ăn phần của mình/
Ông bà Park là vậy đó, cưới nhau 20 năm rồi mà vẫn như vợ chồng son vậy. Giận dỗi nhau suốt ngày, có lần cả hai người đều dỗi khiến cô phải phiền não đi hàn gắn.
Tác Giả
Giới thiệu qua nhân vật nha
Park Chaeyoung [ Cô ]
Park Chaeyoung: 17 tuổi, là con một của nhà họ Park nên cô rất được cưng chiều nhưng cũng được đặt kì vọng rất nhiều. Cô qua Úc sống cùng ông bà từ năm 8 tuổi, trong khoảng thời gian đó những lúc nghỉ hè cô được ông bà cho về Hàn cùng bố mẹ, kết thúc thì phải quay trở lại.
Trạng thái: Độc thân
Kim Jennie [ Em ]
Kim Jennie: 17 tuổi, là con một của nhà họ Kim¹, có tính cách hơi đanh đá và bướng bỉnh
Trạng thái: Hoa đã có chủ
Ông Park
Ông Park: 45 tuổi, yêu thương con cái nhưng đôi lúc rất nghiêm khắc
Bà Park
Bà Park: 43 tuổi, yêu thương, chiều chuộng con cái, đôi lúc cũng nghiêm khắc nhưng lại rất dễ mềm lòng
Tác Giả
Sơ sơ thôi, từ từ khám phá sau he
Comments