[RhyCap][ABO]Định Mệnh Omega?!
phần nhỏ của chap 1: Hồi tưởng
__________________________________
Một buổi chiều hoàng hôn nhuộm đỏ cả khoảng sân trường
Nguyễn Quang Anh(Rhyder)
/Đứng dựa vào bức tường sau khu vườn nhỏ, ánh mắt dõi theo bóng dáng Đức Duy/
Cậu Omega nhỏ bé khi ấy đang loay hoay với cuốn sách trên tay, khuôn mặt ửng đỏ vì gió lạnh
Hoàng Đức Duy (Captain)
Quang Anh, anh nghĩ sau này chúng ta sẽ thế nào?/đột ngột lên tiếng/
Hoàng Đức Duy (Captain)
/mắt ánh lên sự mong chờ/
Quang Anh mỉm cười, kéo cậu lại gần
Nguyễn Quang Anh(Rhyder)
Sẽ luôn bên nhau, không gì có thể chia cách chúng ta/ giọng nói trầm ấm vang lên bên tai/
Hoàng Đức Duy (Captain)
/ mỉm cười hạnh phúc/
Hoàng Đức Duy (Captain)
/Tựa đầu vào vai anh/
Không hề hay biết rằng số phận vốn dĩ chẳng dễ dàng như vậy...
______________________________
cả hai đã rủ nhau trốn học ra bờ hồ gần trường
Nguyễn Quang Anh(Rhyder)
💬 Aloo
Hoàng Đức Duy (Captain)
Hảa💬
Nguyễn Quang Anh(Rhyder)
💬Nay mình trốn học ra bờ hồ gần trường nha
Hoàng Đức Duy (Captain)
💬Để làm gì?
Nguyễn Quang Anh(Rhyder)
💬 Thì lâu lâu mình cúp thôi
Hoàng Đức Duy (Captain)
💬 Anh hk nhớ mình đã cúp 15 ngày trong tháng này rồi hả 🤔
Nguyễn Quang Anh(Rhyder)
💬Kệ đi, quên ời, v nha
Nguyễn Quang Anh(Rhyder)
💬 Lát gặp
Hoàng Đức Duy (Captain)
💬 rồi biết rồii
Nguyễn Quang Anh(Rhyder)
💬 Ê đang ở đâu r
Hoàng Đức Duy (Captain)
💬 Đây sắp tới rồi
Hoàng Đức Duy (Captain)
Này, đây đây nè/vẫy tay/
Nguyễn Quang Anh(Rhyder)
/ nhìn thấy/ Đii, nhanh lên không bị bắt bây h
Hai người cùng nhau chạy ra bờ hồ tâm sự
Mặt hồ phẳng lặng phản chiếu bầu trời xanh ngắt, gió nhẹ thổi qua mang theo hơi nước mát lành.
Hoàng Đức Duy (Captain)
Anh!
Hoàng Đức Duy (Captain)
Anh có bao giờ nghĩ đến tương lai không?/ đột ngột lên tiếng, chân đung đưa trên thành cầu gỗ/
Nguyễn Quang Anh(Rhyder)
/ngã người ra sau, tay chống tay lên ván gỗ/
Nguyễn Quang Anh(Rhyder)
Tương lai à? Chỉ cần có em bên cạnh, thế nào cũng được/ánh mắt lười biếng nhìn trời/
Hoàng Đức Duy (Captain)
/ khẽ bật cười /
Hoàng Đức Duy (Captain)
Em đã nhận được học bổng du học. Nếu em đi, chúng ta sẽ không thể gặp nhau trong một thời gian dài./ ánh mắt có chút do dự/
Nguyễn Quang Anh(Rhyder)
/im lặng hồi lâu/
Nguyễn Quang Anh(Rhyder)
/ bất chợi cười nhạt/ Vậy em muốn đi sao?
Hoàng Đức Duy (Captain)
Em không biết... Em muốn đi để có tương lai tốt hơn, nhưng... em cũng không muốn rời xa anh/cúi đầu/
Hoàng Đức Duy (Captain)
/ tay vẽ từng vòng tròn trên mặt gỗ/
Nguyễn Quang Anh(Rhyder)
/ nhíu mày/
Nguyễn Quang Anh(Rhyder)
/kéo em lại/Nghe này, em không cần đi đâu cả. Chúng ta có thể cùng nhau đối mặt với tất cả. Ở lại với anh, được không?
Đức Duy nhìn sâu vào đôi mắt kiên định của Quang Anh. Cậu cảm nhận được sự chân thành, sự tha thiết mà anh chưa từng nói ra thành lời
Hoàng Đức Duy (Captain)
Anh chắc chứ/khẽ hỏi/
Nguyễn Quang Anh(Rhyder)
Anh chắc!! / gật đầu không chút do dự/
Khoảnh khắc ấy, Đức Duy hiểu rằng, dù thế giới có thay đổi thế nào đi nữa, cậu vẫn muốn ở lại bên cạnh người này
Không có học bổng nào có thể thay thế được cảm giác ấm áp mà Quang Anh mang đến cho cậu.
Cả hai lặng im nhìn mặt hồ tĩnh lặng, cùng nhau khắc ghi khoảnh khắc yên bình ấy vào tim...
Đêm hôm đó, hai người họ rời đi theo hai hướng khác nhau, nhưng số phận đã an bài - cuộc đời họ vẫn còn dây dưa chưa thể dứt...
Comments