Bé Cưng~Chạy Đi Đâu Thế~?
Chap 2:Quá khứ (1)
Lúc đó cô chỉ mới 12 tuổi nhưng đã mang danh phận là một đại tiểu thư nhà giàu nhất ở thành phố A
Đi đâu nghe thấy danh tiếng đứa con gái nhà Hoàng gia
Cô cũng chính là con gái duy nhất của gia tộc Hoàng gia
Nghe đồn rằng cô đang còn tuổi phát triển mà nhan sắc ai nấy đều điếu đổ trước vẻ đẹp lung linh của cô
Nhưng không ai biết đằng sau vẻ đẹp thuần khiết ấy lại mang mình một trọng trách lớn của một đứa con gái đang chỉ mới 12 tuổi mà thôi
Ngày nào cũng có lịch sắp xếp các buổi giao lưu hay các bữa tiệc quan trọng bởi các nhà tài phiệt tổ chức,cả việc học nghi thức của Hoàng tộc,bao nhiêu là việc nhưng cô vẫn cố gắng làm hết mình để đảm bảo hoàn thành các tiêu chuẩn được giao
Dù cho có mệt như thế nào thì cô càng phải mạnh mẽ để tiếp tục công việc nặng nhọc trên đôi vai nhỏ bé của mình
Bao nhiêu chàng trai cũng mới vị thành niên mà ra vẻ như một đại gia có tiền và quyền lực để tán tỉnh cô bằng những lời sến sẩm đến mức phát ngán
Nhưng quan trọng vẫn chính là việc học tập và mối quan hệ làm quen với nhiều gia tộc khác nhau khiến cô đau đầu
Đối với cô mà nói,mọi thứ cứ lặp đi lặp lại nhiều lần đến nỗi cô không có thời gian nghỉ ngơi
Cả bố mẹ của cô cũng theo công việc của mình từ lúc cô cũng chỉ mới 5 tuổi
Cô được nuôi dưỡng và dạy bảo một cách tốt nhất bởi bà Lương,cũng chính là vú nuôi của gia đình Hoàng gia
Bà được đảm nhận việc nuôi dạy cho một đứa trẻ Hoàng tộc thì cũng hết sức cẩn trọng
Từ khi đó trở đi mà ngày nào cô tiểu thư nhỏ bé ấy lại dần lớn khôn thành một thiếu nữ chưa đến tuổi trưởng thành,nhưng vẻ đẹp trong sáng ấy lại làm bao nhiêu người phải rụng tim
Bởi cô cũng quá dễ thương với lại cô luôn hiền lành, không gây sự hay trách mắng một ai dù cho người đó có làm điều gì sai,cô cũng bỏ qua mà dung thứ
Chỉ có điều cô hay bám lấy vú nuôi,vì chỉ có bà mới khiến cô an tâm cũng như sự vỗ về của một người mẹ thực sự
Nhưng tiếc rằng bà không phải là người mẹ ruột của mình.Và cô sợ rằng một ngày nào đó bà sẽ rời bỏ đi nên mới bám dính bà như vậy
Từ khi bố mẹ cô rời xa con gái mới hơn 5 tuổi mà không hề có một buổi nào về thăm con
Cô mong chờ như vậy suốt mấy năm trời nhưng cô không bỏ cuộc,kiên trì viết thư hỏi thăm bố mẹ,luôn tìm cách để gặp lại bố mẹ mình
Trái ngược với những gì cô nghĩ, không biết là bố mẹ cô có đọc những dòng bức thư của cô con gái của họ hay không?Hoặc là họ quá bận rộn mà không chú ý tới rằng họ đang có đứa con gái nhỏ bé đang chờ đợi họ mòn mỏi đến mức nào
Cho đến khi đã hơn 7 năm trôi qua,tin tức về hai người họ đều nổi rầm rộ trên khắp thế giới
Mà cô lại rất hào hứng muốn gặp lại bố mẹ đến nỗi ngày ngày đọc báo và xem các tin tức về bố mẹ cô không ngưng nghỉ
Nhưng cứ dần dần,cô chợt nhận ra mọi thứ mình đang làm cũng chỉ vô ích,làm gì sẽ có một kì tích xảy ra cơ chứ?
Và cứ thế cô dần lãng quên 2 người vô trách nhiệm kia,mà cứ ngày ngày qua ngày khác làm việc của một đại tiểu thư
Cũng chính vì thế mà gia tộc Hoàng gia của cô ngày một nổi tiếng khắp cả nước
Nghe tới chữ Hoàng thị mọi người cũng phải réo tên của cô
Comments